Chương 2323
Ánh trăng chuyển về tây, thời điểm các thái thượng trưởng lão phát hiện Tô Dật đã sớm rời đi, vô số con mắt nhìn lên tinh không sáng sủa lộ ra vẻ tiếc nuối.
Mà lúc này, chỉ có một mình Viêm Diệt Thiên, ngồi ở trong phòng của chính mình, thấp giọng thở dài.
- Long Quảng! Dùng Hỏa Trấn Thiên Thạch đổi lấy Long gia ngươi cũng đáng!
Đột nhiên Viêm Diệt Thiên lại cảm thấy đau lòng, hết sức thống khổ.
________________________________________
Tổ diệt hổ bảy người, từ Lôi Viêm thánh điện truyền tống về Thái Thanh đại lục, nhưng lần này cảm giác lại khác với lần thứ nhất đến Thái Thanh môn bái phỏng.
Bởi vì đã sớm thu được tin tức từ Lôi Viêm thánh điện, nên Khâu Lộng Phong bố trí tiếp đón vô cùng ân cần, trên dưới Thái Thanh môn một mảnh vui mừng hớn hở.
Trừ Khâu Lộng Phong ra, sợ rằng không ai biết, sở dĩ hắn ân cần như thế, là bởi vì lần này đám người Tô Dật giúp hắn nhiều việc lớn.
Đầu óc hắn không quá linh hoạt, đi qua những phong ba này, nghiễm nhiên ngồi vững vàng trên cái ghế người thừa kế Thái Thanh môn.
Mà hết thảy những chuyện này, đều phải quy công lao cho đám người Tô Dật.
Cảnh tượng trên dưới Thái Thanh môn vô cùng hùng vĩ, không riêng gì các trưởng lão Thái Thanh môn chuẩn bị tỉ mỉ, thậm chí ở dưới chân núi, đều đã an bài đệ tử hạch tâm ngày đêm chờ đợi.
Chỉ cần đám người Tô Dật đến địa giới Thái Thanh môn, chi phí ăn mặc không có chỗ nào mà không phải là loại cao nhất.
Cho dù bây giờ Tô Dật, một tháng không cần ăn cũng không sao, vẫn có thể thấy được chút ít nhiệt tình của Thái Thanh môn.
Bầu không khí tiếp đãi nhiệt liệt đến mức khiến người giận sôi khiến đám người Tô Dật vừa mới trở lại Thái Thanh đại lục cảm giác có chút thụ sủng nhược kinh.
Hôm sau, trời trong khí sáng, mặt trời mới mọc tựa như bảo kiếm sắc bén nối liền đất trời, chiếu rọi Thái Thanh môn khiến nó càng thêm tráng lệ.
Tư Không Tàng Tinh sớm thu được tin tức càng lộ ra sự vui vẻ, thầm nghĩ, lần này chính mình được mời đi tham gia Tế Hỏa Đại Điển, khiến Thái Thanh môn đã rời rạc bên ngoài Thánh Điện phải kinh sợ.
Không nghĩ tới toàn bộ nhờ phúc của Tô Dật, Thái Thanh môn không chỉ giải quyết được nguy cơ của chính mình, tiện thể còn khiến Thánh Điện may mắn thoát khỏi khó khăn.
Trong vô hình, chuyện này đã khiến Lôi Viêm thánh điện thừa nhận một tông môn tồn tại bên ngoài như Thái Thanh môn.
Trước mắt, Viêm Điện Tôn của Lôi Viêm thánh điện tự mình hạ lệnh, để Thái Thanh môn phối hợp Tô Dật đi thu hoạch Thần Hổ môn, càng nói sẽ có cường giả Thánh Điện hiệp trợ, đây không phải tin vui to lớn sao?
Thần Hổ môn bắt nạt trên đầu mình, bây giờ không chỉ có người giúp mình hả giận, còn có thể để Thái Thanh môn có cơ hội nhanh chóng đưa chân tiến vào thế lực cao cấp, quả thực là vận mệnh!
Bởi vậy, hai ngày này trên mặt Tư Không Tàng Tinh đều tràn đầy nụ cười hạnh phúc, khiến nhóm đệ tử trong môn suýt chút nữa nghĩ có phải môn chủ bị mắc chứng bệnh cười.
Tư Không Tàng Tinh nhìn lên bầu trời vạn dặm không mây, bên trong nhân sinh của hắn chưa có một ngày nào hi vọng có khách đến thăm Thái Thanh môn như thế.
Cửa điện Thái Thanh môn lớn như vậy, gần như toàn bộ đệ tử tinh anh trong môn được trọng điểm bồi dưỡng đều cung kính xếp hàng đứng thẳng.
Trước điện, không riêng gì trưởng lão chấp sự, còn có thái thượng trưởng lão cũng đứng trang nghiêm không nhúc nhích, chờ đợi đám người Tô Dật đến.
Ở hiện trường, duy chỉ có những đệ tử này là không hiểu ra sao, đến cùng là thần thánh phương nào, lại khiến môn chủ cùng tất cả trưởng lão nhiệt tình như vậy.
Rất nhanh, trong mắt Tư Không Tàng Tinh lộ ra tinh quang, Thái Thanh chi khí hùng hậu vang vọng vân thiên, thanh âm cao vút xen lẫn cảm giác hưng phấn cực độ.
- Tàng Tinh cung nghênh chư vị!
- Rầm rầm!
Thuận theo thanh âm điếc tai nhức óc, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy bảy đạo khí tức cực kỳ mạnh mẽ vạch phá bầu trời, áp không mà tới.
Người dẫn đầu là một thanh niên, hai mắt ôn nhuận thâm thúy, áo bào xanh phần phật, kình phong càng nhấc lên từng gợn sóng không gian tùy ý lan tràn quanh không trung.
Xung quanh thân thể bảy người phun trào ánh sáng, vừa mới tới gần, một cỗ uy áp linh hồn vô cùng to lớn tựa như thủy triều mãnh liệt ập đến!
- Ầm ầm!
Giống như có bảy vị thần tử thần nữ giáng lâm nhân gian, vô số đệ tử Thái Thanh môn ở đây tóc gáy dựng đứng, miệng mở cực lớn, thật lâu không thể ngậm lại.
Ai cũng nghĩ không ra, thế gian lại có mấy vị thanh niên mạnh mẽ như thế, niên kỷ đều là thiếu niên chừng hai mươi, vậy nà một cái so một cái càng mạnh mẽ hơn.
Vô số ánh mắt sùng bái xẹt qua Tuyết Hồng Lâu lạnh lùng cao ngạo đến Độc Cô Vũ Mặc siêu nhiên xuất trần, tâm linh phiêu đãng, nội tâm đã sớm nhấc lên sóng lớn thao thiên, ánh mắt tất cả đều đần độn.
- Vị thần tử mặc hoàng y kia, mặc dù hơi lớn tuổi, nhưng tại sao lại anh tuấn như vậy, toàn thân phát tán ra khí tức sắc bén, uy nghiêm!
- Hai vị thần nữ cũng rất đẹp, da trắng nõn nà, tựa như ôn ngọc, tu vi cũng thâm sâu khó dò!
- Không, vị ở giữa kia mới là đẹp trai nhất, hai con ngươi thâm thúy, mái tóc màu đen phất phơ, tuyệt đối là cường giả! Khí tức còn mạnh hơn so với các trưởng lão!
Ánh mắt rất nhiều người trở nên ngưng trệ, thời điểm bảy người càng ngày càng tới gần, hô hấp của bọn họ cũng bắt đầu gấp rút.
Theo bảy người xẹt qua đỉnh đầu, hướng về phía đại điện đi đến, các đệ tử ở đây cảm thấy một loại uy áp, lạnh lùng sâu tận đến tận xương tủy.
Tô Dật dẫn đầu đám người một mặt lạnh nhạt, thời điểm hắn liếc mắt nhìn qua những người khác, kỳ thật đều lộ ra một loại cảm giác lúng túng.
Đây chính là cảm giác lúc trước hắn nhìn những cường giả tuyệt đỉnh kia sao?
Đám người Tô Dật đón nhận vô số ánh mắt hoảng sợ, nhanh chóng đi đến trước mặt Tư Không Tàng Tinh, tỏ vẻ lúng túng lên tiếng chào hỏi, rồi hướng về phía Thái Thanh điện đi tới.
- Mấy vị kia là người cùng chúng ta đi diệt Hỏa Sát bang sao?
Sau khi mấy người Tô Dật rời đi, rốt cục cũng có người nhận ra Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Chỉ một thoáng, càng ngày càng nhiều đệ tử tham dự qua Địa Hỏa Đảo bừng tỉnh, sắc mặt nhanh chóng thay đổi,
Cuối cùng có đệ tử không khỏi nuốt vào một ngụm nước bọt, nói khẽ:
- Những người này tu luyện thế nào vậy!
Bỗng dưng, toàn bộ đệ tử Thái Thanh môn nhìn nhau sợ hãi, một loại âm thanh lực bất tòng tâm vang vọng bầu trời.
Sau khi tiến vào Thái Thanh điện, dựa theo sự sắp xếp của Viêm Diệt Thiên, Tư Không Tàng Tinh mang kế hoạch của mình ra nói lại một lần với Tô Dật.
Thái Thanh đại lục không thể so với Thần Hổ đại lục, Thần Hổ đại lục tông môn san sát, trong đó lớn nhất chính là Thần Hổ môn và Ngâm Vũ cung.
Ngâm Vũ cung với tư cách đệ nhị thế lực, từ trước đến nay luôn ngươi tranh ta đoạt với Thần Hổ môn.
- Cho nên chúng ta có thể đổ tất cả ý nghĩ xấu lên đầu Thần Hổ môn, kể cả chuyện Lâm Phi Thiến bị Hổ Trì lợi dụng, Thái Thanh môn sẽ liên hợp Ngâm Vũ cung thảo phạt Thần Hổ môn!
Khâu Lộng Phong cười hắc hắc, theo Tư Không Tàng Tinh nói với đám người Tô Dật.
- Đầu óc tiểu tử ngươi càng ngày càng linh hoạt rồi!
Tô Dật hiểu ý cười một tiếng.
Trong đầu lập tức nhớ tới một cái ý niệm, tuyệt đối không nên chọc giận người thành thật!
Khâu Lộng Phong như thế, Viêm Lân cũng là như thế.
- Lần này Thần Hổ môn lại dám làm nhục ta Thái Thanh môn như vậy, cư dân hơn nghìn dặm xung quanh Địa Hỏa Đảo trôi dạt khắp nơi, nguyên khí đại thương. Nhất định Thái Thanh môn ta phải đòi món nợ này về!
Ánh mắt Khâu Lộng Phong trở nên lạnh lùng, một cỗ sát ý nồng đậm càn quét quanh không trung.
Tư Không Tàng Tinh nhìn Khâu Lộng Phong, cũng nghiến răng nghiến lợi, nhớ tới cảnh tượng thê thảm xung quanh Địa Hỏa Đảo, trong lòng có một cỗ hận ý khó mà nói xông lên đầu.