← Quay lại trang sách

Chương 2354

Tiểu tử! sư thúc công ngươi đến, ngươi còn dám chiến không!

Người Ngự Thiên cung lập tức lấy lại tinh thần, hướng về phía thân ảnh màu xanh tựa như cơn lốc hô to, sau khi hưng phấn vẫn không quên nhìn Tư Đồ Mục Dương kêu gào vài câu.

Tô Dật vừa về đến, tất cả mọi người đều như có sức sống, rốt cục tinh khí thần cũng trở về hai đầu lông mày.

- Tiểu sư thúc công!

..... Tư Đồ Mục Dương cũng vui mừng reo hò, lớn tiếng la lên với thân ảnh màu xanh đang nhanh chóng bay đến.

Lúc này, Tô Dật đạp không mà đứng, mỉm cười nhìn chăm chú lên Tư Đồ Mục Dương, sau đó chậm rãi đảo qua toàn trường, mí mắt hơi nâng lên, nói:

- Tiểu tử thúi, đến Ngự Thiên cung ta thị uy sao?

- Hì hì! Không cẩn thận biến thành dạng này! Tiểu sư thúc công đừng trách nhé!

Tư Đồ Mục Dương cười nói, nhìn qua khí thế phô thiên cái địa của Tô Dật, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Phía đối diện, Tô Dật làm một cái thủ thế với Tư Đồ Mục Dương, khóe miệng tràn đầy nụ cười, nói:

- Nghe nói kiếm ý của ngươi rất lợi hại, tới đi! Toàn lực thi triển ra, để cho ta xem thử!

Tư Đồ Mục Dương có chút khó xử, ngưng tiếng nói:

- Tiểu sư thúc công xác định? kiếm ý của ta thế nhưng có chút thành tựu.

Thấy Tư Đồ Mục Dương nói như vậy, Tô Dật cũng muốn nếm thử một phen, nhất thời nói ra:

- Bớt nói nhảm! Nhanh lên!

Lúc này, thân ảnh Tô Cuồng Ca cũng rơi vào trong đám người, đánh giá thanh niên trước mặt Tô Dật, trong mắt có một vòng khen ngợi lướt qua.

Tự nhiên Tô Cuồng Ca biết rõ, cho dù tu luyện bên trong Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, lại được chính mình dạy bảo, thì Thiên Phong kiếm ý cũng không phải dễ nhập môn như vậy.

Tô Dật không lĩnh ngộ được Thiên Phong kiếm ý, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ một cái cơ hội nào có thể tu luyện kiếm ý!

- Vậy Tiểu sư thúc công cẩn thận!!

Đột nhiên khuôn mặt Tư Đồ Mục Dương trở nên lạnh lẽo, âm thanh rét lạnh lại truyền ra lần nữa, một cỗ khí tức băng hàn thấu xương cuồn cuộn lan tràn ra!

Nhìn thấy Tô Dật không có làm ra động tác chống cự, Tư Đồ Mục Dương nhíu nhíu mày, vừa rồi hắn đã nhắc nhở qua, Tô Dật vẫn bất cẩn như thế, chẳng lẽ đang xem thường hắn hay sao!

- Tiểu sư thúc công, ta không phải đứa bé năm đó nữa! Một chiêu này ngươi có tiếp nổi không!

Tiếng nói vừa dứt, Tư Đồ Mục Dương cũng không do dự nữa, khí tức vô cùng lạnh lẽo lan tràn quanh không trung, hư không mới tan rã lại bắt đầu trở nên lạnh lẽo lần nữa, vô số băng sương kiếm ảnh từ quanh thân Tư Đồ Mục Dương phát ra!

- Ầm!

Bỗng nhiên, âm thanh giống như kinh lôi vang vọng quanh không trung, theo kiếm ảnh gột rửa, một cỗ khí tức khiến người bất an và run sợ trực tiếp bao phủ xung quanh Tô Dật!

- Oanh!

Trong nháy mắt, Ngự Thiên Xuyên lại rung động lần nữa, Phong Vũ kiếm ý hung mãnh hơn so với vừa rồi càn quét thiên địa.

Giờ khắc này, trong lòng người Ngự Thiên cung đều run lên, cỗ áp giống như diệt thiên này khiến cho lòng người sinh ra cảm giác phủ phục, linh hồn rung động, rất nhiều người tu vi thấp khuôn mặt trắng bệch, miệng phun ra máu tươi!

Cùng lúc đó, vô song kiếm ý đánh thẳng tới, bị kiếm khí bén nhọn vây quanh, Tô Dật đột nhiên cảm giác thấy linh hồn của mình cũng bị ngưng đọng, thân thể vặn vẹo tựa như một cái quai chèo, toàn thân không cách nào động đậy!

- Kiếm ý thật mạnh! Mặc dù so ra kém Thiên Phong kiếm ý, nhưng ở Thiên Man đại lục cũng được coi là công pháp cực mạnh!

Qua hồi lâu, Tô Dật ở bên trong lốc xoáy, khí tức Kim Long nhanh chóng lan tràn ra, đồng thời bảo vệ thân thể, khóe miệng hơi mỉm cười.

Sau khi cảm nhận được kiếm ý của Tư Đồ Mục Dương, trong lòng Tô Dật cũng có một cái đánh giá trực quan.

Sát Thần Kiếm uy của hắn và phong vũ kiếm của Tư Đồ Mục Dương là hia loại hình thái khác biệt.

Trực lai trực vãng, có phát không thu chính là chỗ thiếu hụt lớn nhất của Sát Thần Kiếm uy, từ đây cũng có thể nhìn ra, lý giải của Tô Dật đối với kiếm ý còn chưa đủ thấu triệt.

So sánh, mặc dù trên hình thái kiếm ý của Tư Đồ Mục Dương có biến hóa, nhưng đây đã là một loại tiến bộ và nhảy vọt to lớn.

Thông qua năng lượng linh hồn thôi phát, khiến kiếm ý có biến hóa, cái này tuyệt không phải người bình thường có thể làm được.

- Không sai! Có cái lĩnh ngộ này, Mục Dương ngươi xứng đáng danh hiệu tuyệt thế thiên tài!

Bên trong gió lốc, lời nói Tô Dật lạnh như băng chầm chậm truyền ra, trong nháy mắt khiến tất cả mọi người ở đây lạnh cả tim.

Ở dưới công kích kinh khủng dạng này, Tô Dật còn có thể thản nhiên, tùy ý nói chuyện sao?

Đây là đang khinh bỉ người ư? Đám người nhìn về phía Tư Đồ Mục Dương, sắc mặt cũng đang nhanh chóng biến hóa.

Lúc này, trong mắt Tư Đồ Mục Dương cũng phun trào ra một tia sợ hãi, uy lực Phong Vũ kiếm của hắn lớn bao nhiêu, vừa rồi tất cả mọi người đã từng thấy qua.

Đối mặt Tiểu sư thúc công bình tĩnh, Tư Đồ Mục Dương vậy mà cảm thấy kiếm ý của mình như chuồn chuồn chấm nước, không có chút lực sát thương nào.

- Đáng ghét!

Chiến ý Tư Đồ Mục Dương tái khởi, toàn bộ năng lượng linh hồn trong đầu được thôi phát ra, một cỗ kiếm ý mạnh mẽ lại hạ xuống giữa thiên địa lần nữa!

- Xoẹt!

Sau khi thôi phát kiếm ý xong, con ngươi Tư Đồ Mục Dương run rẩy theo, chỉ cảm thấy dường như kiếm ý quanh không trung không còn bị chính mình khống chế, trong nháy mắt thân hình Tô Dật ở trước mắt trở nên vô cùng cao lớn.

Đột nhiên Tư Đồ Mục Dương cảm giác năng lượng của mình đang bị thiên địa thôn phệ, đối diện là một cỗ thiên uy càng khủng bố hơn đè ép trên người hắn!

- Ngao rống!

Cũng không biết là âm thanh kim minh hay là hung thú gào thét, trong chốc lát tất cả năng lượng hung hãn quanh không trung đều đã biến mất, năng lượng băng hàn vô biên như là một trận gió thổi qua, tiêu tán không còn thấy bóng dáng!

Trước mắt, Tô Dật chắp tay mà đứng, bước chân bình tĩnh bước ra, thân hình như điện, nhìn như chậm chạp nhưng thực ra chỉ một cái chớp mắt đã đến trước người Tư Đồ Mục Dương.

Tư Đồ Mục Dương đã tiêu hao hết năng lượng linh hồn, con ngươi kinh hãi, nhìn Tô Dật tựa như chúa tể ở giữa thiên địa, đôi mắt thâm thúy bá đạo tuyệt luân, bễ nghễ vô song!

Tô Dật ngắm nghía thân thể có chút xụi lơ của Tư Đồ Mục Dương, một tay dương ra, trực tiếp nâng Tư Đồ Mục Dương lên.

Năng lượng càn quét quanh không trung, thổi bay mái tóc hai người!

- Tiểu sư thúc công, đến tột cùng thì tu vi ngươi là gì?

Tư Đồ Mục Dương một mặt không thể tin.

Hắn không nghĩ ra, tại sao ở trước mặt Tô Dật, hắn lại lộ ra vẻ nhỏ bé như vậy.

Khóe miệng Tô Dật khẽ nhếch, ánh mắt nhìn về phía Độc Cô Vũ Mặc, những người phía sau không cảm thấy kinh ngạc, nhẹ giọng nói ra:

- Tiểu sư thúc công ngươi đã là Nguyên Vực cảnh nhất trọng.

Vừa mới nói xong, bàn tay Tô Dật lại nâng lên lần nữa, không gian đột nhiên rung động, tất cả cơn bão năng lượng trên trời cao đều biến mất trong nháy mắt.

Mà lúc này, Tư Đồ Mục Dương cũng cảm thấy đáng sợ, ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Tô Dật, yếu ớt nói:

- Tiểu sư thúc công, ta nhận thua!

Trong nháy mắt, tất cả người Ngự Thiên cung ở đây cùng nhau hò reo, kích động hò hét về phía Tô Dật, rốt cục cũng lấy lại được mặt mũi cho Ngự Thiên cung!

Rất nhanh, đám đệ tử ở đây mở ra một con đường cho mấy người, Tô Dật lôi kéo Tư Đồ Mục Dương đi vào bên trong Chấn Thiên phong.

Đệ tử còn lại cũng thức thời lui ra, không còn lưu lại. Cuộc so tài hôm nay, cũng lấy trận đấu của Tô Dật kết thúc.

Hai người chăm chú ôm nhau, từ lần từ biệt trước, hai người đã có một đoạn thời gian rất dài không gặp mặt.

Sau khi kể hết chuyện phát sinh của chính mình, vẻ kính ngưỡng và sùng bái trên mặt Tư Đồ Mục Dương đối với Tô Dật càng thêm lộ rõ.