Chương 2403
Ánh mắt Tây Vô Tình di chuyển xung quanh, trong hốc mắt kèm theo chút tơ máu cằm hơi hất lên. Ngoại trừ người Thương Vân Điện phát ra ánh sáng với sát cơ lưu chuyển, Vạn Đạo Kiếm Minh dường như không ra sức lực.
Điều này thật kỳ quái, lẽ nào người của Vạn Đạo Kiếm Minh không đánh trả sao?
Nếu người Vạn Đạo Kiếm Minh đánh trả, sợ rằng Thương Vân Điện đã chết cả đám.
Đột nhiên, tiếng gầm phẫn nộ cuồng bạo của Tây Vô Tình có chút chậm lại, bình tĩnh lại, nghiêm giọng nói:
- Ta là Đại Cung Phụng Bá Vương Tông, Tây Vô Tình! Ngươi muốn nói gì?
- Vô Tình!
Vô Thường Tiên Tử thoáng nhíu mày, lo âu bước tới một bước, ánh sáng lấp lánh thoáng động.
Tây Vô Tình chậm rãi lắc đầu, khẽ đưa tay phải đặt trên bàn tay của Ngu Thu Hàn, trên gương mặt tái nhợt.
- Có thể nói chuyện là được rồi. Ta có việc muốn thương lượng cùng ngươi, có thể nói riêng được không? Không có nhiều thời gian đâu, bản thân ngươi suy nghĩ đi!
Ánh mắt cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh nhìn lại xuống, cảm giác được rõ ràng có người đáng sợ nào đó đang đến đây.
- Không thể đi được! Vạn Đạo Kiếm Minh đã hại chủ nhân!
- Đây là thái độ tới thương lượng của ngươi này sao, quá cao ngạo, quá càn rỡ!
- Cung Phụng đại nhân, ngài cũng không thể xảy ra chuyện được!
- Nhân loại đáng giận, các ngươi còn muốn giở trò gì nữa!
Con ngươi của các thú hoàng đỏ như máu, cái miệng to như chậu máu đầy vẻ hung hãn, khiến tâm hồn người ta chấn động, cộng thêm đám người Lôi Vân Hạc, Hoàng Kiện đều khuyên bảo Tây Vô Tình không nên rút lui.
- Cung Phụng đại nhân, chuyện này có điều kỳ lạ! Không bằng chúng ta qua cùng ngươi!
Hoàng Kiện và Nam Cung Ngưng Nguyệt đứng sau lưng Tây Vô Tình. Người của Vạn Đạo Kiếm Minh tới thoạt nhìn vô cùng kỳ lạ, không giết không cướp, trái lại vừa qua lại muốn tìm người thương lượng.
Tây Vô Tình kìm nén cơn giận trong lòng, mở bầu rượu uống một hớp rượu, quyết định thật nhanh nói:
- Tất cả mọi người của Bá Vương Tông nghe đây! Trước khi ta trở về, để mắt tới những người này! Một khi có việc, giết chết không cần luận tội! Liều mạng cũng phải bảo vệ!
- Vâng! Cung Phụng đại nhân!
Tất cả mọi người ở đó đồng loạt kêu lên, khàn cả giọng!
- Vù vù!
Tây Vô Tình thả bầu rượu lại bên thắt lưng, một tiếng sấm sét vang vọng, khoảng không xung quanh chấn động, bóng dáng của Tây Vô Tình cắt qua không trung rời đi, để ;aok ảo ảnh trùng điệp, lời nói lạnh lùng còn vọng lại.
- Muốn thương lượng, lại theo ta qua đây!
Thủ lĩnh cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh nhìn chăm chú vào các Thú hoàng vây quanh, cảm giác như mình đang ở trong hư không Hồng Hoang, trong lòng cũng không khỏi run rẩy.
Thiên địa yêu tộc như vậy tự nhiên có thể sống hòa bình được với người của Bá Vương Tông, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.
Ánh mắt hắn nhìn về hướng Tây Vô Tình rời đi, dưới chân có ánh sáng điên cuồng phun ra, một kiếm phong sắc bén lao vọt ra.
Hai người đi xa, để lại trên không trung một vết trắng. Bờ biển và hư không của Hỗn Loạn Vực tối đen như mực, khắp nơi đều là bóng dáng của cường giả siêu cấp.
Ánh mắt của vạn tên cường giả Vạn Đạo nghiêm trọng, đối mặt với sát ý ngập trời của người trong Bá Vương Tông, bọn họ biết nói gì cũng vô dụng.
Khí tức tất cả mọi người ở đó đông cứng lại, ánh mắt bắn ra sát khí.
Bây giờ dù có chút động tĩnh nhỏ cũng có thể dâng lên sóng lớn ngập trời, tim mọi người đập mạnh, từng tiếng hít sâu không ngừng vang lên.
Gần nửa ngày đã trôi qua, khi Vô Thường Tiên Tử đứng trong đám người không nhịn được muốn đi tìm Tây Vô Tình.
- Vèo vèo!
Hai đường ánh sáng giống như nối liền trời đất trước sau lao đến.
Tây Vô Tình quay lại bên cạnh Vô Thường Tiên Tử, nhìn về phía cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh nói:
- Nếu đã vậy, lại căn cứ vào ý của ngươi để hành sự! Nhưng nếu sự thật có gì khác với ngươi nói, ngươi sẽ bị tử hình ngay tại chỗ!
Cường giả trịnh trọng gật đầu và vung bàn tay lên, gần vạn cường giả đồng thời tản ra, một dây thừng ánh sáng hiện lên, trực tiếp trói buộc hắn.
- Người của Bá Vương Tông, lui!
Tây Vô Tình cũng đồng thời ra mệnh lệnh.
Thấy cường giả lấy mình làm con tin, nhất thời đồng tử của các Thú hoàng chấn động, tất cả đều hóa thành hình người, áp lực chấn động khoảng không xung quanh thoáng cái đã biến mất không ít.
- Tất cả mọi người ở tại chỗ chờ, nhân vật từ trưởng lão trở lên theo ta trở về!
Tây Vô Tình không nói nhiều nói, dẫn theo thủ lĩnh cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh lập tức trở lại trong không gian Kim Long.
Trong Kim Long Bí Cảnh, Tây Vô Tình giải thích với đám người, tên cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh này là nhân vật số hai của tông môn này, tên là Độc Cô Dã, lần này nhận được sự nhờ cậy của Độc Cô Hận và Long Khuê đến đây.
Trong kế hoạch của Long Quảng, Vạn Đạo Kiếm Minh chính là chịu trách nhiệm tiêu diệt Hỗn Loạn Vực, nhưng Độc Cô Hận và Long Khuê không muốn làm theo chỉ thị của Long Quảng.
Bởi vậy, lại cần Vạn Đạo Kiếm Minh và Hỗn Loạn Vực cùng diễn một tuồng kịch, làm cho Long Quảng nhìn!
Trong ba tháng, Vạn Đạo Kiếm Minh dồn hết sức lực giúp đỡ Bá Vương Tông vượt qua cửa ải khó khăn, đồng thời còn muốn nghiền nát con đường thành thần của Long Quảng!
- Độc Cô Hận và Long Khuê có tốt bụng như vậy sao? Vậy tại sao trước đây bọn họ phải hại Tô Dật! Thối lắm!
Con ngươi lạnh lẽo của Vô Thường Tiên Tử lóe sáng, nhìn Độc Cô Dã trước mặt lại hoàn toàn không tin tưởng.
Lúc này, hai tay Độc Cô Dã đã bị trói miễn cưỡng kết thủ ấn, trước ngực chậm rãi hiện ra một lệnh bài đang từ từ xoay tròn, bí văn quấn quanh và điên cuồng phát ra ánh sáng.
- Kiếm Chủ Lệnh?
Vô Thường Tiên Tử nhận ra vật ấy, chấn động kinh ngạc nhìn Tây Vô Tình, người sau cũng liên tục gật đầu.
- Hận trưởng lão của chúng ta chỉ sợ các ngươi không tin, lại bảo ta tự trói mình tới, còn muốn lấy ra Kiếm Chủ Lệnh giao cho các ngươi. Thành ý đã thể hiện rõ ràng. Long Quảng quá mức tàn bạo, cho tới bây giờ Vạn Đạo Kiếm Minh ta đến nông nỗi này xem như là tự chuốc họa vào thân, nhưng không thể mắc thêm lỗi lầm nữa!
Nghe vậy, Thú hoàng và Nhân tộc ở đây bao gồm Thanh Hoàng đều biến sắc, con mắt lạnh lùng tối tăm quan sát Độc Cô Dã.
Tô Dật đã bị bọn họ hãm hại, còn có thể tin tưởng Vạn Đạo Kiếm Minh sao?
Tất cả mọi người nhíu mày.
- Thành tâm lập tức sẽ thay đổi, lòng người là thứ không đáng tin nhất! Ta chỉ muốn biết Tô Dật thế nào!
Vẻ mặt Vô Thường Tiên Tử lạnh lùng, từng bước tới gần, sát cơ mạnh mẽ tới mức cho dù ở trước mặt Độc Cô Dã có tu vi cao mình không ít vẫn không hề thua kém.
Độc Cô Dã bỗng nhiên gật đầu, nói:
- Chuyện này thì các ngươi yên tâm, mặc dù Tô Dật còn ở trong lòng đất nhưng trưởng lão Vạn Đạo Kiếm Minh đang nghĩ biện pháp cứu hắn ra! Nếu Tô Dật thật sự chết, chúng ta qua đàm phán chẳng phải muốn chết sao?
Đám người nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt dịu xuống.
Ánh mắt Tây Vô Tình đảo qua đám người, khẽ nói:
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Im lặng một lát, người ở chỗ này chỉ than nhẹ không nói, quyết định quan trọng như vậy, tùy tiện bước một bước cũng có thể làm cho Bá Vương Tông rơi vào vạn kiếp bất phục.
Vô Thường Tiên Tử yếu ớt nói:
- Nếu là diễn kịch thì phải diễn cho hết! Ngoại trừ không gian Kim Long, Hỗn Loạn Vực nghênh đón một tai họa cực lớn! Các vị hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt!
Tây Vô Tình mở nắp bầu rượu nhấp một hớp rồi lau khô khóe miệng, trong đôi mắt già nua thoáng lạnh, khẽ nói:
- Không có cách nào, đây đã là tổn thất nhỏ nhất rồi! Lấy Hỗn Loạn Vực đổi lấy yên ổn của muôn dân trăm họ Thiên Man, lão tử cảm thấy giá trị!
- Không sai! Giá trị!