Chương 2404
Có thể cứu chủ nhân về, cho dù có lấy thiên hạ đổi, ta cũng bằng lòng!
- Đúng, chỉ cần Tông chủ sống sót, những thứ đó đều có thể lấy lại được!
Thú hoàng gầm lên phẫn nộ, Nhân tộc tán thành. Ngay lập tức, mười mấy cánh tay giống như hạ quyết tâm giơ cao, tất cả xúc động phẫn nộ, liên tục gật đầu.
- Nếu đã vậy lại hành sự thôi! A Dật không ở đây, có vài điều chúng ta vẫn phải quyết định!
Vô Thường Tiên Tử cũng lạnh lùng lên tiếng, nhìn Tây Vô Tình.
Chỉ khoảng nửa khắc, tất cả mọi người lộ ra biểu tình thấy chết không sờn, thương lượng.
Vạn Đạo Kiếm Minh vận dụng toàn lực khai thác Kiếm Sơn, cứu Tô Dật ra, ngoài mặt là diễn kịch với Bá Vương Tông ở Hỗn Loạn Vực, thật ra đang lợi dụng thế gia vận chuyên tài nguyên, làm cho Bá Vương Tông có thể chạy qua lại giữa Thánh Sơn, Phục Yêu Môn, Vô Lượng Môn và Ngự Thiên Cung.
Nghe xong kế hoạch của Độc Cô Dã, nhà họ Vân bị Tiên Kiếm Tông, Thần Hổ còn sót lại và Song Tử Giáo bao vây tấn công lại không cần lo lắng nữa.
Thiên Long Tông và Thánh Sơn có thế lực ngang nhau, Thiên Lan Hải Thành và Lôi Viêm Thánh Điện vốn chính là đối thủ cũ, Bá Vương Tông tất nhiên cũng không xen tay vào được.
Cuối cùng chính là còn lại Phục Yêu Môn bị thế lực đại lục bao vây tấn công, và Ngự Thiên Cung, Vô Lượng Môn bị Long gia chủ công.
Sau khi đám người bàn bạc, Bá Vương Tông quyết định nhanh chóng cứu Phục Yêu Môn, tập hợp quân đoàn Bá Vương và quân đoàn Thiên Yêu, cùng xuất phát về phía Long gia!
Trong một tháng, đại lục Thiên Man đã hoàn toàn lật trời!
Thiên địa mười phương, mỗi đại lục đều có khói lửa chiến tranh, sinh linh đồ thán, tiếng kêu than dậy trời đất.
Thiên địa đại lục Thiên Man cũng bị máu tươi nhuộm đỏ, trời đất đảo ngược, trăng trời ngổn ngang!
Mỗi sáng sớm, trong không trung Thiên Man đều xám xịt, mây đen từ Phạm Thiên Long Cung vẫn lan tràn đến từng góc khuất của Thiên Man Đại Lục.
Nếu có thể giống như thần chỉ quan sát toàn bộ thiên địa, Thiên Man Đại Lục trước kia yên tĩnh đã trở thành từng núi thi thể xương cốt, máu chảy thành sông không khác gì địa ngục.
Được Bá Vương Tông và Vạn Đạo Kiếm Minh cùng đóng kịch, Hỗn Loạn Vực cũng trở thành cảnh tượng đổ nát tàn phá trải dài ngàn dặm.
Dường ven biển rộng lớn bao la bị nghiền nát, thi thể linh thú nối liền Thương Hải và trên Thiên Lan Hải Vực, máu tươi nhuộm đỏ sóng lớn vạn dặm, thi thể xương cốt nối liền trời và biển, tất cả Hỗn Loạn Vực giống như biến thành thiên đường hỗn loạn!
Mà dưới đại thế như vậy, mấy chủ thành Hỗn Loạn Vực trước kia vẫn tính là có quy củ đều bị phá hủy, khói lửa chiến tranh liên miên, mùi máu tanh bay tới ngoài ngàn dặm vẫn không hết.
Trong rừng sâu, trong sơn cốc, trên tường thành nằm rải rác thi thể xương cốt của võ giả khiến người ra khiếp sợ. Gần như tất cả đều là võ giả từ các tông môn trong Hỗn Loạn Vực chạy trốn ra hoặc võ giả phản loạn.
Trên không trung, trong khoảng thời gian này, Tây Vô Tình gần như không chợp mắt.
Hai mắt đỏ ngầu nhìn mây đen trải dài phía dưới, những tiếng kêu thảm thiết và tiếng gào khóc giống như tiếng quỷ kêu quanh quẩn không dứt, tim Tây Vô Tình cũng đang rỉ máu!
- Ầm ầm!
Chỗ cực xa, bên trong Cửu Tinh Thành lại có một cột ánh sáng hình tròn phóng lên cao, trong nháy mắt nhanh chóng nổ mạnh, kình phong dồi dào lập tức phá võ xung quanh!
Rất nhiều võ giả người phàm không kịp phản ứng đều lập tức hóa thành từng mảnh bột mịn tiêu tan trong không trung, trong tay Tây Vô Tình tràn ngập những tiếng máu thịt nổ nát quen thuộc!
- Ầm ầm ầm!
Đảo mắt nhìn về phía xa, lại có mấy thành trì sụp xuống, máu hóa thành sông chảy quanh các thành trì, từng ngọn núi trực tiếp bị cắt rơi, cây cổ lật tung, mặt đất sụp xuống!
Hỗn Loạn Vực cũng có lịch sử lâu đời, lại ở thế dưới tấn công khủng khiếp như vậy mà dần biến mất, giống như một tráng niên hăng hái bị gió táp mưa sa hao mòn thành lão già còng lưng không trọn vẹn.
- Ôi!
Tây Vô Tình thở dài một tiếng, không đành lòng nhìn tiếp nữa. Mà lúc này ở phía tây lại truyền tới trên trăm tiếng nguyên khí xé rách, nổ mạnh vang vọng trong khoảng không xung quanh, xuyên qua phía chân trời và xông thẳng lên trời!
- Ầm ầm ầm!
Khí tức hung hãn tang thương cổ xưa đan xen vào nhau, vòng xoáy không gian thật lớn hình thành ở trên không trung, yêu khí tràn ngập, kiếm phong vô tình!
Chú ý tới bên kia có sấm sét cực lớn qua lại dây dưa, Tây Vô Tình biết đó là thao tác thường ngày của Hỗn Loạn Vực.
Vì diễn thật hơn, người của Vạn Đạo Kiếm Minh và Bá Vương Tông đều đang điên cuồng giao đấu, rèn luyện lẫn nhau!
Chỉ là khổ cho không gian bao la của Hỗn Loạn Vực, từng dãy núi đỏ như máu, sụp xuống, trong thời gian qua chủ thành Bá Vương Tông trước kia nguy nga sừng sững đã hóa thành đống đổ nát!
Chỗ mắt nhìn thấy là Hỗn Loạn Vực nghìn lở trăm lỗ, nước sôi lửa bỏng, đối với loài người quả thực chính là tai họa!
Tây Vô Tình mở nắp bầu rượu, định uống say chợt híp mắt lại, nhìn hai đường ánh sáng lao tới như bay.
Trong ánh sáng thấp thoáng màu đỏ tươi, Tây Vô Tình nhận ra rõ ràng là lão bà của mình Ngu Thu Hàn - Vô Thường Tiên Tử và Độc Cô Dã đã được mình thả ra.
Hai người bước trong không trung rồi đứng ở trước mặt Tây Vô Tình, đồng thời ánh mắt cực kỳ khó coi.
Cảnh sắc tuyệt diệu giống như tranh sơn thủy đã trở thành một mảnh hỗn độn, thây phơi khắp nơi, xương tích thành núi, mặc cho ai nhìn thấy tâm tình cũng sẽ rất tệ.
- Chắc hẳn cũng được rồi! Làm trò đến mức này, Long Quảng sẽ không nghi ngờ đâu!
Tây Vô Tình trầm mặt, cơ mặt khẽ run rẩy, lắc đầu nói.
Vô Thường Tiên Tử khẽ gật đầu, nhìn về phía Độc Cô Dã, nói:
- Tử sĩ và các ác tán tu Hỗn Loạn Vực kẻ bị bắt, kẻ đã chết, lúc này mới qua một tháng lại không đủ dùng, một tháng sau cần các ngươi cung cấp thêm người.
Vẻ mặt Độc Cô Dã thâm trầm, nhíu mày lại liên tục gật đầu, hắn cũng biết lần này Hỗn Loạn Vực thật sự bỏ ra rất nhiều.
Nhưng hiện nay, sáu lục ba châu một biển sợ rằng không có một nơi nào bình yên.
Độc Cô Dã mắt híp lại, khẽ nói:
- Hai vị, chuyện còn lại cứ giao cho ta! Vạn Đạo Kiếm Minh sẽ bắt người từ các đại lục tới. Diễn trò phải diễn đủ, những người còn lại ta sẽ gom đủ cho các ngươi, bước tiếp theo cũng có thể lên đường đi tới những tông môn khác chi viện!
Tây Vô Tình và Vô Thường Tiên Tử ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt đột nhiên đông lạnh.
Trong một tháng, Hỗn Loạn Vực được sự giúp đỡ của Vạn Đạo Kiếm Minh đã đánh thông một thông đạo truyền tống không gian vô cùng khổng lồ, bây giờ, mấy trăm vạn người của Hỗn Loạn Vực đi tới các đại lục cũng rất phương tiện.
Mà dưới tin tức của Độc Cô Dã, Tây Vô Tình biết Thái Hành Tông, Vô Cực Giáo được các thế lực khác trong đại lục bao vây tấn công, cũng đã lao tâm lao lực quá độ.
Thiên Long Tông ở Thánh Sơn liên tục giao phong.
Đầu tiên là Thiên Long Tông bao vây tấn công Thánh Sơn, bây giờ lại bị Thánh Sơn ép ngược trở về, Thánh Sơn đã tấn công về phía tổng bộ của Thiên Long.
- Tiểu tử Tuyết Hồng Lâu kia vẫn thật sự rất có tài! Sau khi bị Tô Dật huyết tẩy còn có thể khôi phục nhanh như vậy, đúng là khiến cho người ta phải kinh ngạc!
Trong mắt Tây Vô Tình lộ vẻ tán thưởng, nghĩ tới chân thân của Tuyết Hồng Lâu kiếp trước là Kim Trấn Thiên Thạch, Tuyết Hồng Lâu nắm giữ toàn bản Thánh Vương Khí muốn dẫn Thánh Sơn lên tới đỉnh phong cũng chỉ là vấn đề thời gian, trong lòng lập tức không còn kinh ngạc nữa.
- Chỉ là không ngờ được Tiên Kiếm Tông, Thần Hổ còn lại, còn có Song Tử Giáo lại có thể kéo dài thời gian với nhà họ Vân lâu như vậy!
Vô Thường Tiên Tử nghi ngờ nói.