← Quay lại trang sách

Chương 2424

Nguyên Vực cảnh cửu trọng đến nửa bước Nguyên Thiên cần phải tiêu hao tâm huyết đủ khiến cho một người từ Nguyên Vực cảnh nhất trong tu luyện lại tới Nguyên Vực cảnh cửu trọng.

Nguyên Vực cảnh cửu trọng và nửa bước Nguyên Thiên chênh lệch đã khổng lồ như vậy, nửa bước Nguyên Thiên và Nguyên Thiên cảnh lại càng thêm không thể tưởng tượng nổi.

Tuy nửa bước Nguyên Thiên và Nguyên Thiên cảnh chỉ cách nhau một bước xa, nhưng khoảng cách trong đó cực lớn, đủ để gấp hơn mười lần so với tất cả Nguyên Vực cảnh.

Chênh lệch giữa nửa bước Nguyên Thiên nhất trọng và nửa bước Nguyên Thiên nhị trọng, Nguyên Vực cảnh cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được.

Đến trình độ này, so với nói võ giả đang tu luyện, không bằng nói là đang đột phá cực hạn của loài người.

Căn cứ vào lời nói của bản thân Long Quảng, nếu xem nửa bước Nguyên Thiên thành một hệ thống cảnh giới hoàn chỉnh, năm đó khi gặp gỡ Cuồng Kiêu, Long Quảng hoàn toàn không biết cảnh giới Cuồng Kiêu ở đâu.

Mà khi mình tới nửa bước Nguyên Thiên, mới phát giác Cuồng Kiêu không ngờ có tu vi ở khoảng nửa bước Nguyên Thiên lục trọng.

Trải qua hai mươi năm điên cuồng tu luyện, bây giờ Long Quảng cũng chỉ đến nửa bước Nguyên Thiên tam trọng.

Về phần nửa bước Nguyên Thiên khác giống như Vân Trung Ly, cũng chỉ ở nửa bước Nguyên Thiên nhị trọng, hơn nữa đã dừng lại nhiều năm.

Dù vậy, Vân Trung Ly cũng đã là một trong ba tồn tại đứng đầu Thiên Man.

- Đoan Mộc Tiêu Mạn!

Nhắc tới cái tên này, trong lòng Long Tuế Thiên lập tức rét lạnh, hắn ở Thiên Cung đã nghe nói tu vi của Đoan Mộc Tiêu Mạn mấy năm nay có sự bay vọt về chất.

Cũng đến nửa bước Nguyên Thiên rồi sao? So với Cuồng Kiêu Tôn Nhân lại có chênh lệch bao nhiêu?

Đạp bước trên hư không, trong mắt Long Tuế Thiên lóe ra một tia sáng vô cùng sắc bén, nhìn về phía các Long Bí Quân bên dưới và gầm lên:

- Toàn quân chỉnh đốn, ngày mai xuất phát!

- Vâng!

Long Tuế Thiên giống như nô tài đi ở phía trước dẫn đường, cẩn thận nói cho Cuồng Kiêu nghe về tình hình của Ngự Thiên Cung.

Trong cả quá trình, gương mặt Cuồng Kiêu thâm trầm, không nói một lời, ánh mắt nhìn về phía Ngự Thiên Cung bao giờ cũng lộ ra vẻ cổ quái.

-----------------------------------

Ngự Thiên Xuyên, tất cả mọi người bị tiếng nổ kinh thiên động địa này dọa cho đi ra.

Cổ Nhạc cùng với đám người Xích Phi Hồng đi sớm về khuya, giờ đứng ở Ngự Trung Chấn Tiền Phong, mắt tất cả mọi người đều nhìn đăm đăm.

Vô số người giống như bầy ong tập trung ở trên Trung Chấn Tiền Phong, lực chú ý đều tập trung ở trên không trung của Ngự Thiên Xuyên Thiên Đan Trai.

Cũng trong lúc đó, lại có bóng dáng một lão già bay từ Củng Khuyết Hồ tới Ngự Thiên Xuyên.

- Ầm ầm!

Năng lượng thiên địa điên cuồng rót vào, khí tức trực tiếp bắn ra trời đất, trong thiên địa tự niên có một năng lượng linh hồn như nước thủy triều dâng trào ép xuống trong lòng những người ở đây.

Mấy vạn người đồng thời đứng giữa không trung, sắc mặt trắng như tờ giấy.

Bởi vì âm thanh này không phải từ nơi nào khác phát ra, mà là từ Thiên Đan Trai phát ra.

Tìm được nơi phát ra âm thanh, người ở đây đều nhìn hai đường ánh sáng chói mắt đang phát ra trên không trung của Thiên Đan Trai.

Đây là một loại áp lực đến từ thiên địa, làm cho người của Ngự Thiên Xuyên đều nhũn ra, linh hồn ngỡ ngàng!

Rất nhiều đệ tử Củng Khuyết Hồ có tu vi không đủ trực tiếp rơi xuống, ngã trên mặt đất, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.

- Tia sáng này là gì vậy!

Âm thanh khó hiểu phát ra từ trong cổ họng của Xích Phi Hồng, ánh mắt đờ đẫn nhìn phía trên Thiên Đan Trai, Xích Phi Hồng căn bản không dám nhiều lời.

Cổ Nhạc thở dài một hơi.

Giờ phút này Thiên Đan Trai lại giống như một lò luyện lớn đang sôi trào.

Sương mù màu trắng cực lớn lượn lờ trên đó, năng lượng cực mạnh lan tràn ra thiên địa, từng tiếng rít gào không ngừng vang lên.

Rất nhanh, hai đường ánh sáng xanh tím bắn ra, lấy một loại tốc độ như tia chớp tập trung lại với nhau.

Ở dưới uy áp này, tất cả cường giả Phục Yêu Môn, Hỗn Loạn Vực, Ngự Thiên Cung đều sôi trào.

- Đây là năng lượng linh hồn gì vậy, không ngờ mạnh như vậy, lại vừa có cảm giác ôn hòa bao bọc!

Đám người phía sau Long Phá lớn tiếng gầm thét với vẻ mặt nghi hoặc, kình phong rất lớn trải dài ngàn dặm,.

Ngay sau đó, mây mù tiêu tan, một nguyệt bào màu trắng thình lình xuất hiện ở trước mắt mọi người, ánh sáng trên không trung Thiên Đan Trai thu về, tất cả trời đất khôi phục lại như cũ.

- Cung chủ!

Các chư hầu trưởng lão ở đây lập tức nhìn thấy gương mặt lạnh lùng hiện ra trên không trung của Thiên Đan Trai, lạnh lùng xuất trần, phiêu dật giống như tiên tử.

Ở bên dưới Đoan Mộc Tiêu Mạn là Lý Thi Nhiên, A Sơ và hai vị trưởng lão Hồng, Mặc. Vẻ mặt bốn người rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh có thần, ngay cả tu vi cũng có tiến bộ rất lớn.

Ở dưới những ánh mắt kinh ngạc, Đoan Mộc Tiêu Mạn chậm rãi nhẹ nhàng hạ xuống đất, đám người Cổ Nhạc và Tây Vô Tình đồng thời vọt tới bên cạnh Đoan Mộc Tiêu Mạn.

Đôi mắt híp lại như vầng trăng khuyết lại sáng như sao, sau khi bế quan Đoan Mộc Tiêu Mạn càng giống tiên tử hơn, càng động lòng hơn trước.

- Các ngươi đều tập trung ở đây làm gì? Tây Vô Tình, Xích Phi Hồng, sao các ngươi có thể đến Ngự Thiên Cung?

Đoan Mộc Tiêu Mạn cười nghi ngờ nói, ánh mắt nhìn Tây Vô Tình.

- Cung chủ, ngày đó ta đi tìm cung chủ cũng là có chuyện quan trọng cần bẩm báo! Long gia cuối cùng có động tác rồi!

Sau khi nhìn thấy Tây Vô Tình và đám người Xích Phi Hồng đều gật đầu theo, Đoan Mộc Tiêu Mạn lập tức hiểu rõ tình hình chung.

Bất chợt, gương mặt Đoan Mộc Tiêu Mạn trầm xuống, lạnh lùng nghiêm nghị, nhìn về phía mọi người nói:

- Tất cả đều lui ra đi, tất cả các ngươi đi theo ta!

Đoan Mộc Tiêu Mạn quay đầu đi, nhìn Lý Thi Nhiên và A Sơ, trên gương mặt lại có chút dịu dàng, bàn tay trắng ngần giống như củ ấu mới lột vỏ vung lên, nói:

- Các ngươi cũng đi theo ta!

Lý Thi Nhiên và A Sơ thản nhiên đi tới trong đám người, tất cả mọi người nhìn hai tỷ đệ này, trong lòng càng thêm kinh hãi.

Gương mặt Lý Thi Nhiên trắng như tuyết, ánh mắt sáng rực, Lý Trường Sơ càng thêm tuấn mỹ, mắt sáng như sao, lộ ra dáng vẻ thiếu niên oai hùng.

- Trước đây hai tỷ đệ này đã tuấn mỹ như vậy sao?

- Ai da, hai tỷ đệ này không tệ, còn nhỏ tuổi lại có áp lực linh hồn có thể so sánh được với Nguyên Tông cảnh!

- Trước đây Ngự Thiên Cung có người như vậy sao?

- Đây không phải là người do Tô Dật cung chủ đưa từ bên ngoài vào à? Là con cháu của Lý thị đấy. Tô Dật cung chủ yêu nghiệt, người bên cạnh cũng là quái vật!

Ánh mắt và sự chú ý của những người rời khỏi Ngự Thiên Cung vẫn tập trung vào hai tỷ đệ, từ trên người hai tỷ đệ này, bọn họ có thể cảm giác được một loại khí tức cực kỳ kinh người.

Tối thiểu từ trên năng lượng linh hồn, hai tỷ đệ này tuyệt đối không thua kém với chư hầu trưởng lão.

Bọn họ bàn luận ầm ĩ, cho dù đi xa, vẫn luôn có vài ánh mắt kinh ngạc nhìn qua.

Lý Thi Nhiên và A Sơ nhìn nhau cười, bọn họ biết chuyện gì xảy ra, nhưng lại không thể nói ra, lông mày nhíu lại, cứ nhìn Cổ Nhạc báo cáo tình hình chiến đấu với Đoan Mộc cung chủ.

Bỗng nhiên, gương mặt không dính khói bụi của Đoan Mộc Tiêu Mạn nghiêm lại, ánh mắt sắc bén rơi vào cuối Ngự Thiên Xuyên, lúc này nơi đó có bóng dáng của một lão già đang đứng.