Chương 2423
Ánh mắt chấn động, nhìn hai đường ánh sáng dung hợp lại với nhau trong mây đen, Long Tuế Thiên há hốc mồm, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ.
- Vù vù!
Khi Long Tuế Thiên chuẩn bị vận chuyển nguyên khí nghiên cứu tìm hiểu, phía sau có một năng lượng thiên địa dồi dào rót vào.
Chính là vừa Cuồng Kiêu Tôn Nhân.
Máu của Cuồng Kiêu sôi trào, hai mắt đỏ ngầu, vào lúc này càng giống như đã đánh mất thần trí vậy, nhìn chằm chằm vào bóng sáng trên vết nứt phía chân trời.
Cuồng Kiêu Tôn Nhân lập tức xé rách quần áo của Long Tuế Thiên, gầm hét lên:
- Cuối cùng đã xuất hiện rồi, ta tới địa phương nát này nhiều năm như vậy, cuối cùng đã tìm được! Đó là chỗ nào!
Vẻ mặt Long Tuế Thiên nghi ngờ.
- Bốp!
Kình phong cuốn ra, bàn tay Cuồng Kiêu Tôn Nhân vỗ mạnh vào trên gương mặt già nua của Long Tuế Thiên, âm thanh trong trẻo lập tức vang vọng, Cuồng Kiêu lặp lại một lần nữa:
- Ở đó là đâu! Mau nói cho ta biết!
Trạng thái giống như phát điên, làm cho người ta chấn động.
Chỗ nào à? Long Tuế Thiên cũng bối rối.
Long Tuế Thiên trúng nửa quyền, gương mặt sưng cao, chỉ cảm thấy đau rát, mãi một lúc lâu vẫn không phản ứng kịp.
Long Tuế Thiên ngước mắt nhìn ảo ảnh thần quang đang ầm ầm phát ra ở Ngự Thiên Cung phía xa, ánh mắt lập tức sáng lên, nhảy dựng lên, vô cùng kích động nói:
- Ngự Thiên Cung, là Ngự Thiên Cung!
- Ở chỗ nào?
Cuồng Kiêu sốt ruột khó chịu nổi, gầm lên phẫn nộ.
Ở sâu trong đồng tử Long Tuế Thiên nhất thời hiện ra ánh lửa hy vọng, vui mừng bất ngờ nói:
- Tiền bối, ở... Ở Vân Châu! Ta chính là muốn đi đánh Ngự Thiên Cung này đấy!
- Ầm!
Hai mắt Cuồng Kiêu đỏ ngầu, toàn thân có ánh sáng tuôn ra, máu tươi trong cơ thể lập tức sôi trào, cuồng bạo giống như mất đi thần trí vậy.
- Hóa ra ở Ngự Thiên Cung, tiểu tử kia ở chỗ gọi là Ngự Thiên Cung!
Khóe miệng Cuồng Kiêu chậm rãi cong lên, hiện ra vẻ vui mừng, lập tức ngửa mặt lên trời cười dài, nhìn về phía Long Tuế Thiên bên cạnh nói:
- Lập tức tập hợp quân chữ Thiên, theo ta đi Ngự Thiên Cung!
- Vâng!
Nghe được tin vui này, Long Tuế Thiên cũng điên cuồng theo, cơ thể gày gò lập tức đầy sức lực, cao giọng hét theo.
Bất chợt, Long Tuế Thiên không để ý tới gương mặt đang sưng vù, dưới chân nhẹ nhàng điểm một cái, chạy như điên về phía chiến hạm Thiên Cung, cả người cũng lập tức đầy sức sống.
Đơn giản là ông trời mở mắt!
Long Tuế Thiên vốn cho rằng mình nhất định sẽ phải liều mạng với Ngự Thiên Cung, không ngờ mọi chuyện thay đổi khó có thể đoán trước được, nhìn như vậy, Cuồng Kiêu Tôn Nhân hẳn phải có quan hệ cực lớn với Ngự Thiên Cung.
- Chẳng lẽ Đoan Mộc Kình Thiên cũng ở đó?
Trong lúc Long Tuế Thiên chạy như điên đến mức trái tim cũng sắp vọt ra ngoài, trong đầu lập tức nghĩ đến điều này. Nếu có thể bắt được Đoan Mộc Kình Thiên, vậy trước khi Long Thần ra, Kim Trấn Thiên Thạch lại là của mình.
Long Thần đang bế quan, Long Tuế Thiên không nhịn được xuất hiện một suy nghĩ lớn mật.
- Nửa bước Nguyên Thiên, Nguyên Thiên cảnh! Long Tuế Thiên ta không chỉ báo được mối thù lớn, ngay cả tu vi cũng có thể tăng lên!
Long Tuế Thiên kích động xiết chặt hai tay, trong lòng lập tức đầy hi vọng, cười ha ha, bóng dáng giống như tia điện, bắn về phía chiến hạm, ánh sáng màu vàng chói mắt giống như hình rồng hổ bộ.
Trên chiến hạm Long Bí Quân chữ thiên xếp hàng chỉnh tề hoàn toàn khác với quân chữ Địa, chỉ đứng ở đó cũng lộ ra uy áp cường hãn đủ để chấn áp trời đất.
Kim quang chói mắt phóng lên cao, có mệnh lệnh của Cuồng Kiêu Tôn Nhân, cho dù là quân chữ Thiên nào cũng không dám không nghe theo.
Bởi vì ai ở Long gia cũng biết, Long Quảng rất sợ hãi Cuồng Kiêu Tôn Nhân.
Nhưng các trưởng lão thật sự biết tâm ý của Long Quảng, cũng bởi vì Cuồng Kiêu Tôn Nhân rời núi mà lúc này đều trốn ở trong Thiên Cung, tình nguyện xem như không biết, các trưởng lão cũng không muốn ở trong lúc Long Thần bế quan lại đắc tội Cuồng Kiêu Tôn Nhân.
Thiên uy kinh người cuốn ra khoảng không xung quanh, mỗi người quân chữ Thiên đều có áp lực cực lớn, trong mắt tràn ngập khí thế lẫm liệt, ánh mắt tối tăm nhìn về phía Cuồng Kiêu và Long Tuế Thiên trên bầu trời.
Khí vận cực lớn không ai dám tranh phong lập tức làm cho bầu không khí trên chiến hạm giảm xuống.
Từng cột ánh sáng màu vàng hóa thành thực chất từ trên thân của mỗi người quân chữ Thiên phát ra, tất cả mọi người quát khẽ một tiếng cũng có thể khiến cho thương vân chấn động!
Ngàn dặm trải mây vàng, thần liên đan xem.
Trên không trung, Long Tuế Thiên hơi cong khóe miệng, lòng tin tràn đầy ép hai tay xuống, tiếng nổ trầm thấp bất chợt giảm xuống.
- Mục tiêu hôm nay chính là Ngự Thiên Cung! Giết lên Ngự Thiên Cung, tất cả đều là của các ngươi!
Long Tuế Thiên nói xong, nhìn Cuồng Kiêu Tôn Nhân bên cạnh, trên mặt hắn đã lộ vẻ mất kiên nhẫn, giục Long Tuế Thiên lập tức tận dụng thời gian.
- Tất cả quân chữ Thiên nghe lệnh, bên trong Ngự Thiên Cung, hễ thấy được đều được lấy, chỉ cần có thể giết đều giết! Bây giờ chúng ta tập hợp với quân chữ Địa!
Long Bí Quân quanh năm tàn sát, cuối cùng lại một lần nữa phát huy công dụng, năng lượng thiên địa dồi dào tập trung rót vào, Long Bí Quân quát to một tiếng, máu trong thân mỗi người cũng bắt đầu sôi trào.
Có lẽ là vì huyết mạch Kim Long, nhắc tới máu và chinh phục, Long Bí Quân liền dâng lên sự cuồng nhiệt!
- Ầm!
Dưới khe nứt không gian, khoảng chừng ba bốn mươi vạn người quân chữ Thiên trùng trùng điệp điệp, xông về phía trong bóng tối.
So với vết nứt không gian tối tăm, Long Bí Quân mới khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ hơn!
Lúc này, trên đảo hoang, ba vị phó thủ lĩnh đang vô cùng buồn chán diễn binh thao luyện.
Phía xa chợt xuất hiện vết nứt cực lớn, rất nhiều bóng dáng khủng khiếp màu vàng phóng lên cao, lơ lửng ở trên không trung giống như ánh trăng chiếu xuống mặt đất.
Trong thiên hạ đều là ánh vàng!
- Đó là quân chữ Thiên! Quân chữ Thiên đều tới à?
Tròng mắt của hai phó thủ lĩnh đều sắp rơi xuống đất, không thể tin được vào sự thật trước mắt.
Đại thủ lĩnh vỗ đầu hai phó thủ lĩnh, nhỏ giọng quát:
- Ngu ngốc, còn không nhanh nhìn đi! Các ngươi biết ai tới không?
- Phù!
Ánh sáng màu vàng che trời lấp đất tràn ra, sắc bén đáng sợ, trên mặt biển rộng lớn lập tức tách ra từng vết nứt cực lớn.
Không trung tối tăm cùng cuồng phong gào thét, cửu thiên cũng bị rung chuyển.
Trường hợp như vậy, cho dù là quân chữ Địa cũng chưa từng thấy.
Ngước nhìn năng lượng thiên địa giống như cuồng long gào thét, trong lòng mọi người cũng điên cuồng theo.
Tới rồi! Gần hết quân chữ Thiên thường bảo vệ Thiên Cung đều đã tới.
Trên thân quân chữ Thiên có khí tức Kim Long lan tràn ra, trong lòng tất cả mọi người ở đó thầm run rẩy, linh hồn cũng chấn động!
- Thủ lĩnh quân chữ Địa, Long Bách Giang, bái kiến tôn nhân!
Tiếng nói vừa dứt, ánh mát tất cả mọi người chớp động, vẻ mặt ai nấy đều biến đổi.
Tên Cuồng Kiêu lại một lần nữa xuất hiện ở trong lòng mọi người, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm lập tức làm cho linh hông mọi người ở đây chấn động.
- Long Tuế Thiên, bớt nói những lời dư thừa đi, chỉnh đốn đội quân, hừng đông ngày mai sẽ xuất phát tới Ngự Thiên Cung!
- Vâng!
Long Tuế Thiên ở trước mặt Cuồng Kiêu hoàn toàn không có tính tình, Cuồng Kiêu luôn phát ra áp lực nghiền ép linh hồn mình, điều này cũng làm cho Long Tuế Thiên hiểu được năm đó Long Quảng luôn nhường nhịn là đúng.
Hắn từng nghe Long Quảng nói qua, chỉ có đến nửa bước Nguyên Thiên, mới có thể hiểu sự khác biệt giữa Nguyên Vực cảnh cửu trọng và nửa bước Nguyên Thiên.