← Quay lại trang sách

Chương 2430

Ánh mắt chấn động, Đoan Mộc Tiêu Mạn mở to mắt nhìn về phía Đoan Mộc Hùng Đồ, đối phương cũng khẽ gật đầu.

- Nếu ta đoán không sai, Ngự Thiên Cung có lai lịch không tầm thường, tất cả bí mật đều ở trên Ngự Thiên Thần Đỉnh!

Đoan Mộc Tiêu Mạn hít sâu một hơi, làm cho mình cố gắng bình tĩnh lại, khẽ nói:

- Cho nên nếu muốn thật sự sử dụng Ngự Thiên Thần Đỉnh, lại phải hiểu rõ Ngự Thiên Quyết.

- Không sai, khi ngươi thật sự có thể hiểu rõ Ngự Thiên Quyết, vậy ngươi lại có thể hoàn toàn hiểu rõ lai lịch của Ngự Thiên Cung, đây là tất cả nghiên cứu của ta trong nhiều năm qua!

Nghe xong, Đoan Mộc Tiêu Mạn chấn động. Nói như vậy, Ngự Thiên Cung cất giấu bí mật nào?

Ngự Thiên Quyết là nhờ Đoan Mộc Kình Thiên ra ngoài du lịch mới cải thiện được, Ngự Thiên Cung có liên hệ thế nào với bên ngoài?

Đoan Mộc Hùng Đồ nhíu mày đi quanh Đoan Mộc Tiêu Mạn, bất chợt nói:

- Ta còn có một suy đoán lớn mật, ban đầu Ngự Thiên Cung xây dựng cung, người cung chủ đầu tiên của Ngự Thiên Cung thật sự qua lại thân thiết với Lý thị mới luyện ra Ngự Thiên Thần Đỉnh này sao?

Sẽ không phải là vì truyền thừa gì đó, bởi vì Lý thị rắp tâm hại người, lúc này mới làm cho cung chủ Ngự Thiên Cung thu hồi mệnh lệnh đã ban ra?

Mới có chuyện cung chủ Ngự Thiên Cung quay về Ngự Thiên Cung, chuyên tâm phát triển tông môn, vĩnh viễn không dính tới Thiên Man?

- Người cung chủ đầu tiên rốt cuộc từ đâu đến? Ngươi có biết không?

Đoan Mộc Hùng Đồ hỏi.

Đoan Mộc Tiêu Mạn mờ mịt khẽ gật đầu, liếc nhìn xung quanh, lại nhìn Nam Tịch Hủy rồi khẽ nói:

- Ghi chép quá ít nne không ai biết được, ta tin tưởng sư phụ cũng muốn hiểu rõ, cho nên năm đó mới có thể đi tới Lý thị!

- Cạch cạch!

Ánh sáng dưới chân thoáng động, bóng dáng Đoan Mộc Tiêu Mạn dần dần biến mất ở trong không gian băng tuyết, chỉ còn lại một câu nói:

- Ta đại khái đã biết sử dụng Ngự Thiên Thần Đỉnh thế nào, cám ơn ngươi! Ngươi ở lại thêm với sư phụ đi, sư phụ đã cô đơn cả đời rồi!

Sau khi nàng rời khỏi đó, Đoan Mộc Hùng Đồ ngây người nhìn Nam Tịch Hủy, khẽ nói:

- Tịch Hủy.

Giống như Nam Tịch Hủy còn ở trước mắt, khóe miệng Đoan Mộc Hùng Đồ cong lên.

Lúc này, Đoan Mộc Tiêu Mạn trở lại Thiên Đan Trai, lại nhìn Ngự Thiên Thần Đỉnh với vẻ vô cùng nghiêm trọng.

Hai loại màu sắc một xanh một tím đan xen vào nhau, tản ra ánh sáng huyền ảo.

Xung quanh, Hồng, Mặc trưởng lão, Lý Thi Nhiên và A Sơ cũng không dám nói gì, trong không khí xen lẫn hơi lạnh.

- Sư phụ, Ngự Thiên Cung rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Trong U Minh, Đoan Mộc Tiêu Mạn hình như đã liên hệ tất cả nhưng không có manh mối.

Nếu Ngự Thiên Cung thật sự vốn không thuộc về Ngự Thiên Cung, vậy phía sau Ngự Thiên Cung lại nhất định có bí mật lớn hơn.

Đoan Mộc Kình Thiên từ ngoại vực trở về bị cường giả vô danh truy sát, nhất định là có nguyên nhân.

- Oong!

Đoan Mộc Tiêu Mạn tiến lên một bước, trong mắt chớp hiện tinh quang, tay khẽ giơ lên, năng lượng linh hồn dâng trào giống như một trận gió bão đột nhiên xuất hiện, rót vào trên Ngự Thiên Thần Đỉnh!

- Ầm ầm!

Ánh sáng lại lập lòe, uy áp kinh người tràn ngập cả tòa Thiên Đan Trai, năng lượng khổng lồ giống như Thần Ma hạ xuống nhất thời làm cho tất cả mọi người ở chỗ này vội lùi về phía sau.

- Bịch bịch!

Lý Thi Nhiên và A Sơ lùi mãi tới cửa, khó khăn lắm mới có thể đứng vững, gương mặt trắng bệch.

- Áp lực của cung chủ hình như còn mạnh hơn, nàng biết cách dùng Ngự Thiên Thần Đỉnh rồi sao?

- Cung chủ!

Hồng, Mặc trưởng lão cũng lui lại, mắt hai người híp lại, ngơ ngác nhìn nhau, từ trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ có thể thấy được, Đoan Mộc Tiêu Mạn hình như hiểu rõ sâu hơn về Ngự Thiên Thần Đỉnh.

Hơn nữa, năng lượng linh hồn của Đoan Mộc Tiêu Mạn càng thuần túy hơn trước, nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn thi triển ra hồn kỹ vô cùng quen thuộc, Hồng Mặc trưởng lão lại càng thêm nghi ngờ.

Đây rõ ràng là cùng một Ngự Thiên Quyết, nhưng Đoan Mộc Tiêu Mạn vận dụng lại giống như thần kỹ, khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi!

Ngự Thiên Xuyên.

Tốc độ củng cố Ngự Thiên Đại Trận không ngừng được đẩy nhanh, cuối cùng đã làm xong.

Long Phá Sơn và các trưởng lão lau mồ hôi trán, đứng ở trên mắt trận Trung Chấn, trong mắt chớp hiện ý chí chiến đấu.

- Mẹ nó, tới đi! Đám nhãi con Long gia tới một tên ta giết một tên! Tới một đôi ta giết cả đôi!

- Phá Sơn, chúng ta đã chứng kiến qua khả năng của Long Tuế Thiên, tuyệt đối không thể sơ suất được!

Tất cả trưởng lão lộ ra ánh mắt lẫm liệt, nhìn trên bầu trời, tinh quang năng lượng đang rơi xuống lác đác, ý chí chiến đấu tập trung lại.

- Vèo vèo!

Phía xa, Tây Vô Tình, Xích Phi Hồng, Vô Thường Tiên Tử cũng đã đến, còn dẫn theo đám người Thượng Quan Hề Vi phía sau.

- Vô Tình lão đệ, tất cả mọi người chuẩn bị xong chưa?

Cổ Nhạc cười khanh khách nói.

Hai mắt Tây Vô Tình đỏ ngầu, thoạt nhìn mấy ngày làm lụng vất vả cũng có chút mệt mỏi, nhấc bầu rượu, nói:

- Lúc này, từ trên xuống dưới Ngự Thiên Xuyên có khoảng chừng hơn một nghìn vạn binh lực. Chuyển thủ thành công, trực tiếp tấn công lên Long gia cũng không thành vấn đề!

- Quá tốt! Đám nhãi Long gia kia quá càn rỡ rồi! Long Quảng bế quan, chính là thời cơ tốt của chúng ta!

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đó phấn chấn, giọng nói kích động vang vọng tới tận mây xanh, Cổ Nhạc khẽ gật đầu, nhìn lại năng lượng từ Thiên Đan Trai lại bắn ra, tâm trạng trầm xuống.

- Thùng thùng!

Khi tất cả mọi người đứng vững, từ Củng Khuyết Hồ lại có mấy chục vạn người trùng trùng điệp điệp đến. Tây Vô Tình bỗng nhiên nhận ra người dẫn đầu chính là Hàn Vũ Long của Vô Lượng Môn.

- Vũ Long!

Ở dưới sự chỉ dẫn của đệ tử Ngự Thiên Cung, vẻ mặt Hàn Vũ Long tiều tụy, nghe tiếng gọi ở trên Trung Chấn Tiền Phong thì lập tức bước nhanh hơn.

- Các ngươi rốt cuộc đã tới, tình hình thế nào?

Gương mặt Tây Vô Tình kích động, nhìn đám người phong trần mệt mỏi, ánh mắt Hàn Vũ Nhu thương cảm, nhìn Tây Vô Tình nói không ra lời.

- Chúng ta đã dời tất cả đi, sau khi rời khỏi đó thì người của Long gia đã chạy tới, đại quân chữ Thiên đã vượt qua ranh giới, sợ rằng Vô Lượng Môn...

Theo đó, Hàn Vũ Long không nói gì nữa, tất cả mọi người nhất thời im lặng.

Nói như vậy, mặc dù Vô Lượng Xuyên có tu sửa đại trận, cũng sẽ bị Long gia phá hủy.

Sau này, Thiên Man còn có Vô Lượng Môn hay không, không ai biết.

- A! Vũ Long, Long gia vừa đổ, chúng ta sẽ cùng nhau giúp ngươi xây dựng lại Vô Lượng Môn, chỉ cần người còn, chỗ nào cũng là Vô Lượng Môn!

- Không sai, Hàn tông chủ đừng quá thương tâm, Ngự Thiên Cung bằng lòng dốc hết sức giúp đỡ!

Người ở đây an ủi Hàn Vũ Long xong, nghe tất cả quân chữ Thiên trình diện, trong lòng đột nhiên mọi người giá lạnh.

Quân chữ Thiên là thân binh vệ đội của Long gia, lực lượng mạnh nhất của Thiên Man, lần này sợ rằng Ngự Thiên Cung sẽ gặp phải đòn tấn công lớn xưa nay chưa từng có!

- Từ đệ tử phía trước truyền tin tức về, trong quân chữ Thiên có một lực lượng đặc biệt khủng khiếp!

Hàn Vũ Long nơm nớp lo sợ nói, theo đó trong mắt phủ một tầng sương lạnh, vô cùng nghiêm trọng.

- Người có mạnh hơn nữa, Ngự Thiên Cung ta vẫn không sợ! Đến bước này, người của Ngự Thiên Cung đã sẵn sàng hy sinh rồi!

Thiên âm lượn lờ, năng lượng lạnh lẽo lập tức làm cho tất cả mọi người bình tĩnh lại, theo giọng nói nhìn lại, đó chính là Đoan Mộc Tiêu Mạn mới từ Thiên Đan Trai đi ra.

- Đoan Mộc cung chủ!

Ánh mắt Hàn Vũ Long trầm xuống, cung kính nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn, bất chợt tất cả mọi người gật đầu theo.

- Dự tính còn bao lâu nữa thì người của Long gia sẽ tới?

Đoan Mộc Tiêu Mạn khẽ hỏi.