Chương 2429
Từ đó về sau, hai người lại giống như chấm dứt vậy.
Ngươi không gặp ta, ta cũng không tới thăm ngươi.
Đặc biệt từ khi có Đoan Mộc Tiêu Mạn và Đoan Mộc Kình Thiên, Nam Tịch Hủy dồn hết yêu thương trong lòng cho Đoan Mộc Kình Thiên và Đoan Mộc Tiêu Mạn, cũng dần dần bớt nhớ nhung Đoan Mộc Hùng Đồ.
Trong Ngự Thiên Cung, cái tên Đoan Mộc Hùng Đồ này càng lúc càng ít bị người nhắc tới.
Cho nên sau khi Nam Tịch Hủy làm cung chủ của Ngự Thiên Cung, cái tên Đoan Mộc Hùng Đồ này hoàn toàn biến mất ở bên miệng của Nam Tịch Hủy.
Chỉ là mỗi khi ở một mình, Đoan Mộc Tiêu Mạn đều có thể nhìn thấy Nam Tịch Hủy buồn bã thảm thương.
Điều này cũng đã gieo hạt giọng tuyệt vọng đối với tình yêu cho Đoan Mộc Tiêu Mạn.
Ngược lại Đoan Mộc Kình Thiên không biết gì về lai lịch và tình cảm của sư tôn lại thoả thích thể hiện ra tính khí trời sinh, bộc lộ tài năng, cuối cùng đưa tới tai vạ.
- Cho nên, cho dù sư phụ làm tới cung chủ Ngự Thiên Cung, sư phụ vẫn không vui! Nàng từng hứa hẹn với ngươi sẽ nhất định tu luyện thành Băng Loan thần lực, lúc này nàng mới liều mạng tu luyện.
Đoan Mộc Tiêu Mạn xoay người, vẻ mặt chợt nghiêm lại, ánh sáng lạnh vừa lóe lên đã biến mất, bất chợt than thở, nói:
- Sư phụ từng nói qua, khi bồi dưỡng hai chúng ta thành người, ngươi sẽ trở về. Nhưng ngươi không có! Sư phụ còn từng nói, ngài tu luyện thành Băng Loan thần lực, ngươi sẽ trở về!
Đoan Mộc Tiêu Mạn cười lạnh một tiếng, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, quát:
- Mà ngươi? Ngươi đã đi đâu chứ?
Bị Đoan Mộc Tiêu Mạn chất vấn, Đoan Mộc Hùng Đồ chấn động tới mức toàn thân run lên, ánh mắt dao động liên tục.
Mấy năm nay, mình cũng không sống dễ chịu gì, Đoan Mộc Hùng Đồ thậm chí còn không tiến vào thái thượng trưởng lão, tình nguyện chỉ ở bên trong Thánh Vũ Đường, chính là không muốn hoàn toàn bị Thánh Sơn trói chặt.
Đoan Mộc Hùng Đồ thật ra rất mâu thuẫn.
Hắn vẫn muốn có thể điều hòa mâu thuẫn của Ngự Thiên Cung với Thánh Sơn, cho nên cũng vẫn không ngừng tu luyện.
Nhưng Thánh Đế và Thánh Tôn liên tiếp gặp chuyện không may, Thiên Man bộc lộ ra các loại nguy cơ tiềm ẩn, tình yêu của Đoan Mộc Hùng Đồ cũng đành phải bỏ lại.
Mãi đến khi Đoan Mộc Hùng Đồ có năng lực lên Ngự Thiên Cung, bởi vì các loại việc vặt, trái lại càng không thể lên.
Chỉ là không ngờ được mình xa cách nhiều năm, người kia đã qua đời.
- Là ta không có can đảm, đều là lỗi của ta!
Cằm run rẩy, trên gương mặt lại có nước mắt, Đoan Mộc Hùng Đồ chỉ hận tại sao mình không thể tới sớm một chút.
Để cho Nam Tịch Hủy một mình chờ đợi trong trời băng đất tuyết như vậy.
- Bây giờ tâm nguyện của ngươi đã hoàn thành, sư phụ cũng coi như nhìn thấy ngươi, ngươi có thể rời đi!
Lông mi Đoan Mộc Tiêu Mạn Hắc Vũ run rẩy giống như kích động, bây giờ là lúc đối đầu với kẻ địch mạnh, nàng không có thời gian dành cho Đoan Mộc Hùng Đồ nữa.
- Khoan đã!
Đoan Mộc Hùng Đồ hít mũi một cái, giơ tay lập tức bắn ra một kình khí.
Đoan Mộc Tiêu Mạn thấy vậy liền ngẩn.
- Có phải ngươi đã luyện ra Ngự Thiên Thần Đỉnh?
Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn bóng lưng của Đoan Mộc Tiêu Mạn.
Đoan Mộc Tiêu Mạn lập tức híp mắt lại, ánh mắt băng lạnh quay đầu chăm chú nhìn Đoan Mộc Hùng Đồ:
- Ngươi còn biết gì nữa?
- Lần này ta lên Ngự Thiên Cung là vì trận đánh giữa Thánh Sơn và Thiên Long Tông đã làm cho ta suy nghĩ thông suốt rất nhiều điều. Ta vốn muốn tìm đến Tịch Hủy, nhưng không ngờ gặp ngươi bế quan đi ra, dựa theo như lời Tịch Hủy nói năm đó, ta biết ngươi nhất định đã luyện thành Ngự Thiên Thần Đỉnh.
Đoan Mộc Hùng Đồ tiến lên một bước, ánh mắt sáng ngời, cao giọng nói:
- Ngự Thiên Thần Đỉnh xem như là chí nguyện cả đời của Tịch Hủy, ta mặc dù không làm bạn với nàng ấy, nhưng mấy năm nay ta đã tận tâm tận lực vì tâm nguyện của nàng! Ta hiểu về Ngự Thiên Thần Đỉnh nhiều hơn ngươi!
Ánh mắt nheo lại, Đoan Mộc Tiêu Mạn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Đoan Mộc Hùng Đồ nói:
- Vẫn mong được chỉ giáo!
Đoan Mộc Hùng Đồ lập tức nói cho Đoan Mộc Tiêu Mạn nghe những nghiên cứu của mình về Ngự Thiên Thần Đỉnh trong mấy năm qua.
Mà khi Đoan Mộc Tiêu Mạn nghe được lai lịch của Ngự Thiên Thần Đỉnh thì toàn thân kinh ngạc.
- Ngự Thiên Thần Đỉnh do hai đỉnh Thanh Tử dung hợp thành, theo lời đồn trước đây cung chủ Ngự Thiên Cung đầu tiên và bộ tộc Lý thị mới quen đã thân, cùng nhau luyện ra Tử Diễm Dương Đỉnh và Thanh Diễm Âm Đỉnh. Hai cái sát nhập lại sẽ thành Ngự Thiên Thần Đỉnh.
Đoan Mộc Hùng Đồ yếu ớt nói, Đoan Mộc Tiêu Mạn ở bên cạnh khẽ nói:
- Việc này ta đã biết.
- Nhưng ngươi còn không biết chuyện kế tiếp, nếu Lý thị và Ngự Thiên Cung năm đó giỏi như vậy, vì sao lại có ngăn cách?
Thật ra, Đoan Mộc Hùng Đồ không lên Ngự Thiên Cung mấy chục năm là vì muốn làm rõ chuyện này nên nhiều lần ở lại Lý thị để tìm hiểu tình hình thực tế.
Cho dù Lý thị giấu diếm rất tốt, nhưng vẫn bị Đoan Mộc Hùng Đồ biết được chân tướng.
Hóa ra, năm đó Ngự Thiên Cung và Lý thị đã từng luyện ra Ngự Thiên Thần Đỉnh.
Ở trong Điển Tàng của Lý thị, Đoan Mộc Hùng Đồ đã từng đọc được:
- Hai ánh sáng xanh và tím hiện ra trên bầu trời, đại địa hồng hoang đều bi thương, hồn này phách này di chuyển cửu thiên, bao quát cả mười phương Thiên Man.
Điều này đủ để chứng minh Ngự Thiên Thần Đỉnh đã từng xuất hiện ở trên mặt đất Thiên Man.
Theo đó, Đoan Mộc Hùng Đồ tiếp tục nói:
- Sau khi Ngự Thiên Thần Đỉnh xuất thế, bởi uy lực quá lớn nên Lý thị dần dần lại tâm tư. Mà ở trong quá trình chế luyện và sử dụng, Ngự Thiên Cung vẫn luôn chiếm địa vị chủ đạo. Người của Lý thị từ trước đến nay đều cao ngạo, oán khí trong lòng càng ngày càng thêm nặng, dưới cơn nóng giận đã lại tách Ngự Thiên Thần Đỉnh ra làm hai, đuổi Ngự Thiên Cung đi.
Đoan Mộc Hùng Đồ nói xong, ánh mắt lập tức trở nên khó hiểu:
- Cung chủ Ngự Thiên Cung đi rồi, Lý thị đã từng muốn làm cho Ngự Thiên Thần Đỉnh lại xuất hiện trên nhân gian, nhưng ngay cả Thanh Diễm Âm Đỉnh cũng khó có thể phát huy được ba thành công lực năm đó, ngươi biết vì sao không?
- Là bởi vì thiếu Tử Diễm Dương Đỉnh sao?
- Không, ngươi xem thử Tử Diễm Dương Đỉnh, ở Ngự Thiên Cung cũng là tồn tại giống như trân bảo, cho nên bản thân vấn đề lại không phải xuất hiện ở trên đỉnh!
Đoan Mộc Hùng Đồ nói chắc chắn.
Sở dĩ Thanh Diễm Âm Đỉnh dần dần bị Lý thị quên lãng, Đoan Mộc Hùng Đồ nói cho Đoan Mộc Tiêu Mạn biết:
- Vấn đề nằm ở phương pháp chế luyện!
- Phù!
- Lúc đó, tuy nói là hợp lực xây dựng, nhưng từ trước đến nay người của Lý thị tâm cao khí ngạo thật ra không muốn đối mặt với một hiện thực, đó chính là thiên phú linh hồn của người Ngự Thiên Cung cao hơn Lý thị mình quá nhiều! Tuy nói Ngự Thiên Thần Đỉnh là chứng kiến hữu nghị, thật ra chính là kết quả của một mình Ngự Thiên Cung!
-...
Giọng nói Đoan Mộc Hùng Đồ lập tức trở nên càng thêm trầm thấp, nhìn về phía Đoan Mộc Tiêu Mạn:
- Không có cung chủ Ngự Thiên Cung, Ngự Thiên Thần Đỉnh lại không xuất hiện nữa, là bởi vì Ngự Thiên Quyết có tác dụng cực kỳ quan trọng trong quá trình chế tạo và sử dụng Ngự Thiên Thần Đỉnh!
- Ngự Thiên Quyết?
Mắt Đoan Mộc Tiêu Mạn hơi híp lại.
Giọng nói Đoan Mộc Hùng Đồ trở nên đặc biệt thâm trầm, nghiêm túc nói:
- Ngươi quanh năm tu luyện Ngự Thiên Quyết có phát hiện ra Ngự Thiên Quyết có chỗ gì khác biệt không?
- Có...
Đoan Mộc Tiêu Mạn cái hiểu cái không khẽ gật đầu.
Thật ra bản thân nàng cũng hiểu rõ, Ngự Thiên Quyết tuyệt đối cao cấp hơn hồn kỹ Thiên Man Đại Lục.
Chính bởi vì có Ngự Thiên Quyết, Ngự Thiên Cung mới có khả năng đứng sừng sững không đổ ở Thiên Man.
Lần này, Đoan Mộc Kình Thiên trở về, dạy cho nàng bản Ngự Thiên Quyết đã được cải thiện, càng làm cho nàng hiểu rõ điều đó.
Bỗng nhiên Đoan Mộc Tiêu Mạn nhớ tới, cũng chính vì có hiểu biết sâu hơn về Ngự Thiên Quyết, lần này mới có cơ hội luyện ra Ngự Thiên Thần Đỉnh.
Nghĩ tới đây, Đoan Mộc Tiêu Mạn có chút khiếp sợ. Ngự Thiên Quyết cuối cùng là gì? Ngự Thiên Cung lại có lai lịch thế nào?