← Quay lại trang sách

Chương 2448

Chỉ cần ngươi không động thủ, ngươi không cần chết!

Thấy Lam Xúc Liên không nói gì, Tô Dật lạnh lùng nói một câu.

Nhất thời, mọi người ở đây liếc nhìn qua. Tô Dật làm vậy là không để mắt tới những người khác!

Hơn nửa tông môn Thiên Man đều tập trung ở Long gia, ngay cả Thiên Long Tông cũng không cần tới tổng bộ Thiên Long, cũng muốn dẫn theo tất cả thái thượng trưởng lão tới bảo vệ, viện trợ.

Không ngờ Những cường giả này không đáng để Tô Dật nhắc tới?

- Cuồng vọng!

Bá Hải Trường Ưng nổi giận quát một tiếng, trừng mắt nhìn Lam Xúc Liên. Bất chợt tất cả cường giả phía sau cũng nóng nảy hét lên một tiếng.

- Kiêu ngạo! Ngươi thật sự tưởng chúng ta ngồi không sao?

- Giết chết hắn, giết chết hắn!

- Hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi, Thiên Kiêu Vương, ta thấy ngươi chẳng qua là tiểu tử cuồng vọng mà thôi!

Một hòn đá gây ra nghìn gợn sóng, tất cả đám người bị dọa tới thất thần, lúc này mới nhớ tới số lượng ưu thế bên mình!

Coi như bên mình ba đánh một, hai đánh một, đối phương cũng chống đỡ không nổi. Các cường giả có mặt ở đó đều trợn mắt nhìn, huyết khí lại tuôn trào!

- Tô Dật, ngươi tưởng bản thân ngươi là thần, cứu giúp Thiên Man sao?

Ánh mắt Bá Hải Tam Thông trầm xuống, chậm rãi đi ra. Nhớ năm đó, nếu trong cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong không có Tô Dật, Long Thương nhất định chính là người đạt danh hiệu đứng đầu.

Không chỉ Long Thương, mình vẫn luôn sống ở bóng tối của Tô Dật.

Bá Hải Tam Thông càng muốn giết Tô Dật hơn ai khác!

- Bá Hải Tam Thông...

Theo giọng nói nhìn lại, trong con mắt lạnh lùng tối tăm của Tô Dật không có chút dao động nào, cứ nhìn chăm chú vào Bá Hải Tam Thông.

Lập tức, một kiếm ý mạnh mẽ đã xuyên qua không gian lao đến.

Mãi đến khi kiếm khí đến trước người, Bá Hải Tam Thông mới ý thức được uy áp nỏng bỏng khủng khiếp này!

- Vù vù!

Bỗng nhiên, uy áp vô hình sắc bén trực tiếp cắt đứt tay phải của Bá Hải Tam Thông, miệng vết thương phẳng một cách lạ thường!

Nhanh! Quá nhanh!

Tất cả những điều này xảy ra với tốc độ vượt quá dự đoán của Bá Hải Tam Thông!

Mãi đến khi Bá Hải Tam Thông liếc mắt nhìn máu tươi phun ra như suối, trong lòng lại càng thêm sợ hãi!

- A!

Tiếng kêu rên vang vọng trời đất, con ngươi của Bá Hải Tam Thông đột nhiên co lại, bởi vì hắn căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.

- Tam Thông!

Bá Hải Trường Ưng đứng gần nhi tử của mình nhất, mắt mở to nhìn cánh tay bị cắt cụt của nhi tử. Con ngươi của Bá Hải Trường Ưng lập tức đỏ như máu, một bóng người lại muốn bay qua.

- Tông chủ cẩn thận!

Dù sao cũng là cường giả Nguyên Vực cảnh, mức độ nhạy bén hơn người của Bá Hải Trường Ưng đã đúng lúc tự cứu mình.

Bá Hải Trường Ưng bay mấy vòng trên không trung vẫn có thể cảm giác được vẫn có ba kiếm khí vô hình sóng xé gió lao đến!

Kiếm sóng lướt qua đầu, lực linh hồn của Bá Hải Trường Ưng trực tiếp bị thiêu đốt.

Dưới hơi nóng mạnh mẽ, cho dù là tu vi cảnh giới của Bá Hải Trường Ưng, trong đầu cũng choáng váng tới mức không di chuyển được bước chân!

Bá Hải Trường Ưng đứng tại chỗ, toàn thân run rẩy, con ngươi khủng hoảng đến cực hạn, lúc này nhi tử của mình lại bị ba kiếm khí đánh trúng!

Một kiếm chém mất cánh tay trái! Một kiếm chém mất chân phải! Một kiếm chém mất chân trái!

Sau ba kiếm, tay chân của Bá Hải Tam Thông lập tức rời khỏi thân thể, gương mặt hoảng sợ không kịp cảm nhận đau đớn, một ngọn lửa đã từ trong lòng bốc lên, lập tức thiêu đốt!

Phía xa, ánh mắt Tô Dật thâm trầm, lại nhìn Bá Hải Tam Thông hóa thành một quả cầu lửa không còn cảm giác rơi xuống đất!

- Ầm!

Khi quả cầu lửa từ trên cao rơi xuống, ngọn lửa màu đỏ đậm khủng khiếp giống như con rồng lớn hạ xuống, công kích trên mặt đất lập tức phát ra âm thanh cực lớn!

Mặt đất chấn động, ngọn lửa giống như diệt thế vậy chấn động tất cả mọi người ở đó ánh mắt!

Trong nháy mắt, trên không trung cao hơn vạn thước cũng bị nhiệt độ khủng khiếp trong lòng đất làm cho vặn vẹo mơ hồ!

Khói đen nổi lên bốn phía, các cường giả ở đây đều tự thu lại ánh mắt khinh thường, vẻ mặt trở nên vô cùng xám xịt!

Trên không trung yên tĩnh trở lại, cường giả vây quanh, chỉ còn nghe thấy tiếng kêu khóc xé tâm xé phổi của Bá Hải Trường Ưng.

Nhi tử mà Bá Hải Tam Thông luôn tự hào lại chỉ qua ba lần chém, ngay cả thi thể hoàn chỉnh cũng không còn.

Nhất thời, Bá Hải Trường Ưng quỳ một chân trên mặt đất, gương mặt đỏ lên, nổi gân xanh, mắt đỏ ngầu nhìn chăm chú vào Tô Dật!

Trong đó là oán độc, căm giận, nỗi đau khi mất con, đầy huyết hải thâm cừu!

- Tô Dật, hôm nay, Thiên Long tông ta muốn ngươi chôn cùng Tam Thông của ta!

- Ầm!

Trong chớp mắt ngắn ngủi đó, trong tay Tô Dật gọi ra Huyết Ma Sát Thần Kiếm, kiếm quang dâng lên, đáp trả bằng ánh mắt hung hăng.

- Không cần, hôm nay các ngươi đều phải chết.

Ánh mắt Tô Dật bình tĩnh lạ thường, giống như mặt hồ vào mùa đông, thật ra dưới mặt hồ đã cuộn sóng từ lâu!

Giọng nói lạnh lùng vô cùng rõ ràng truyền khắp nơi, giống như lưỡi mác giao kích làm tất cả mọi người chấn động.

Lúc này, tất cả cường giả chuẩn bị xong, trong lòng tự nhiên bắt đầu cảm thấy nghiêm trọng.

Thiếu niên này không phải cuồng vọng, hắn tuyệt đối có thực lực như vậy.

Trong nháy mắt, các cường giả trợ giúp Long gia chấn động, bàn tán ầm ĩ.

- Người ở đây cũng không cần sốt ruột!

Tô Dật nhìn lướt qua xung quanh, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công theo khí tức dồi dào hóa thành gợn sóng không gian, rất hung hãn.

- Bởi vì, các ngươi đều phải chết!

Hắn nói xong câu đó, rất nhiều cường giả lập tức nổi giận, thực lực mạnh lại thế nào?

Mặc cho một thiếu niên coi thường như vậy, tất cả cường giả siêu cấp ở đó bắt đầu cuồng nộ, nhất thời liên tục quát lớn!

Lúc này, hai bên trái phải lại có sấm sét chớp hiện, tiếng nổ vang vọng cả bầu trời!

- Không còn chỗ! Cho chen một chút! Cho Vân gia ta chút chỗ đứng đi!

- Lão Vân, ta cũng tới! Ngươi đừng tranh cướp với ta! Ta phải giết thêm mấy tnee Long gia!

- Hai vị chừa cho Hồng Lâu chút cơ hội đi!

- Khụ khụ! Điện tôn, lão hủ cũng tới gần một chút! Chuẩn bị kiếm cơ hội rèn luyện!

- Ngâm Vũ, Ngâm Vũ, ngươi chờ ta một chút!

Trong lúc tất cả mọi người hăng hăng muốn xông tới, trong thiên địa đột nhiên vang lên tiếng kêu.

Theo đó, có mấy bóng người hạ xuống Long gia, đột nhiên lại có số lượng không rõ bóng dáng chạy như điên tới!

Giống như là vạn ngựa lao nhanh, sóng khí mạnh mẽ che trời lấp đất cuốn ra, sấm sét cực lớn, làm cho bầu không khí đang giương cung bạt kiếm lại càng thêm chói mắt!

- Ầm ầm!

Ánh sáng lao đi cực nhanh tới mức không kịp nhìn, trên bầu trời giống như vỡ nát, càng lúc càng nhiều vết nứt, không chỉ là Vân gia, người của các tông môn Lôi Viêm Thánh Điện, Thánh Sơn cũng tới.

Rất nhiều tông môn nhỏ bị chèn ép cũng tới tham gia náo nhiệt, tính đi theo bước chân của những thế lực lớn tới giết mấy người Long gia!

- Con rể tốt, Vân gia tới giữ thể diện cho ngươi!

Vân Trung Ly nhíu mày, bước trên mây, trong mắt sáng lấp lánh.

Viêm Diệt Thiên cũng không tỏ ra yếu kém, phía sau là một đám cường giả Chí Tôn, còn có đám người Hư Trần, Viêm Lân cũng lướt tới.

- Đại ca, tứ đệ, giết Long gia sao có thể không có phần của ta được!

Hư Trần cười ha ha, vẻ điên cuồng phóng túng lộ rõ!

Hư Trần và Viêm Lân vừa nói xong, trước mắt có một tia sáng màu vàng chớp hiện, tiếng nổ vô cùng mạnh mẽ cắt qua không gian, một đợt gió khiến cho người ta ớn lạnh đã tới trước mặt Tô Dật.