← Quay lại trang sách

Chương 2447

Khí thế tăng mạnh, từng bóng dáng cường giả chớp hiện ở trên không trung Thiên Cung, hai mắt lộ ra vẻ hung tợn.

- Bảo vệ Long gia, giết nghịch tặc Tô Dật!

Sóng âm cuồn cuộn, gió bão rít gào cuốn lên cao, trong nháy mắt, thang rồng lại biến đổi.

- Lam Xúc Liên, ai chết vào tay ai còn chưa biết đâu! Không bằng chúng ta đánh cược xem Tô Dật sẽ chết thế nào?

Bá Hải Trường Ưng nhếch môi, thản nhiên lên tiếng.

- Ngươi muốn chết như vậy sao?

Lam Xúc Liên lạnh lùng nhìn Bá Hải Tam Thông, trong mắt lộ vẻ khinh miệt và xem thường.

Cho dù xung quanh đầy tinh binh cường tướng, hơn phân nửa thế lực tông môn mạnh nhất Thiên Man Đại Lục đều đã tập trung ở Thiên Cung, nhưng trong lòng Lam Xúc Liên vẫn nhận định Tô Dật sẽ là người thắng trong trận chiến dịch này.

Ở trong lòng nàng hay bất cứ người nào cũng không thể xoa mờ kỳ tích do Tô Dật sáng tạo ra.

Tuy nhiên, Lam Xúc Liên và Ứng Vô Hưu lại bất lực vì rõ ràng Dạ Ức chạy đã tới ngõ cụt.

Lam Xúc Liên nhíu mày, vô cùng khinh thường nhìn Bá Hải Tam Thông, trút ra hết oán khí trong lòng.

Bá Hải Tam Thông xoay người bước nhanh tới bên cạnh Lam Xúc Liên, ghé sát đầu tới:

- Nếu ngươi không phải tiên cô của Thiên Lan Hải Thành, lúc này ngươi đã là một thi thể!

- Nếu ngươi không phải chó săn của Long Thương, ngươi cũng đã sớm bị ta giết rồi!

Lam Xúc Liên không khách khí, hai bên nhìn nhau lộ ra hết sát khí!

- Ầm ầm ầm!

Giữa không trung lập tức có một khí thế tranh phong khiến gió mây cuồn cuộn, lôi quang cực lớn giống như con trăn lao ra khỏi đám mây, hung quang khổng lồ lập tức làm cho tất cả mọi người ở đó lộ vẻ nghiêm trọng!

- Ngao!

Vết nứt không gian thật lớn lan tràn ở trước mắt mọi người, người chưa tới, tiếng đã tới.

Khí tức cuồng bạo của đủ loại Man Yêu Thú cuốn ra ngoài, Âm Dương Nhị Minh, Tử Tượng, Đằng Xà, Huyền Quy, Phệ Linh đều lộ ra bản thể khổng lồ đứng giữa không trung.

Từng con yêu thú khổng lồ mở đường trước, lao ra khỏi vết nứt.

Chỉ một thoáng, trời đất quay cuồng, mây đen điên cuồng phun ra, yêu khí cực lớn tạo tahfnh từng vòng xoáy yêu quang giữa không trung khiến tâm hồn người ta chấn động, giống như tiến vào thời kỳ Hồng Hoang!

Bóng dáng của rất nhiều Man Yêu Thú xoay quanh trong thiên địa, đồng quang hung hãn, ảo ảnh chớp hiện, mang theo yêu quang khủng khiếp đến cực điểm, khiến mọi người ở đây kinh hãi!

- Làm sao có thể có nhiều yêu thú như vậy được! Chúng từ đâu tới? Khí tức quá mạnh mẽ!

Bá Hải Trường Ưng vừa rồi còn cuồng ngạo, lúc này đã bị kinh hãi thay thế, con mắt đảo loạn, cơ mặt giật giật.

- Là quân đoàn Bá Vương của Tô Dật!

Ánh mắt Lam Xúc Liên lập tức sáng lên, lao đến phía sau Dạ Ức, nghiêm giọng nói.

Nhìn thấy yêu thú khắp bầu trời, Dạ Ức cũng kinh hãi, tâm hồn run rẩy.

Các yêu thú che khuất cả trời đất phun ra nuốt vào yêu quang màu đỏ tươi, từng cặp mắt yêu phóng ra sát khí khiến người ta thấy trong lòng rét lạnh.

- Ức Nhi, lát nữa ngươi đừng ra mặt! Mọi chuyện đã có ta gánh chịu thay ngươi!

Thấy yêu thú ngang trời, yêu khí quét ngang vạn dặm không ngừng cuồn cuồn, giọng nói Ứng Vô Hưu truyền vào trong tai Dạ Ức.

Dạ Ức ngước mắt, thấy Lam Xúc Liên và Ứng Vô Hưu đã đứng ở hai bên Dạ Ức, có ý kèm chặt.

Chuyện cho tới bây giờ, cũng không thể mặc cho Dạ Ức lại làm xằng làm bậy nữa!

- Các ngươi...

Dạ Ức khẽ nói.

Dạ Ức chưa hoàn hồn vừa muốn nói, lại thấy có bóng người càng thêm khủng khiếp từ trong khe nứt bắn ra.

Khắp bầu trời có thần quang điên cuồng phun ra, sóng lửa giống như thiêu đốt diệt thế gian cuốn ra ngoài, cũng đủ để tinh lọc tất cả mọi dơ bẩn trên thế gian!

- Vèo vèo vèo!

Tất cả cường giả siêu cấp của bốn đại tông môn Hỗn Loạn Vực, Phục Yêu Môn, Ngự Thiên Cung, Vô Lượng Môn bỗng nhiên xuất hiện ở giữa không trung, áp lực ngập trời lập tức cuốn ra!

Với quy mô bảy tám trăm vạn người từ trong khe nứt hoàn toàn bước ra rất chỉnh tề ngay ngắn.

Đây là cuộc chiến đấu hoàn mỹ giữa võ giả và yêu thú. Quần hùng nhìn chằm chằm vào vô số người xung quanh Long Cung, hoàn toàn không tỏ ra yếu kém!

Trên không trung phía xa có rất nhiều người đều hít sâu một hơi, hầu kết chuyển động, nuốt nước bọt!

Từ trên số lượng người, rõ ràng bên phía Tô Dật không chiếm ưu thế, nhưng khí khí cuồng bạo tàn sát bừa bãi này lại ở đâu ra?

Từ trên người bọn họ, võ giả trợ giúp Long gia nhìn không thấy chút sợ hãi nào!

Trái lại từ trong dao động nghiền phép của quân đoàn bên Tô Dật, võ giả Long gia cảm giác được năng lượng thiên địa dồi dào!

- Phụ thân, hình như có điều gì đó không ổn!

Bá Hải Tam Thông híp mắt lại, tròng mắt đảo liên tục.

Bá Hải Trường Ưng chậm rãi nhướng mày, một khí sát phạt xông lên tận trời, khẽ nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn không ngăn cản được Tô Dật này sao?

Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng của vết nứt dần dần giảm bớt, khi sắp khép lại thì có ba bóng dáng giống như thần linh từ sâu bên trong vết nứt bắn ra!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đó chấn động, ba bóng người xuyên qua không gian cũng khiến cho áp lực tăng lên đến cực hạn!

Khi bóng dáng chậm rãi hạ xuống trước mặt mọi người, năng lượng thiên địa bắt đầu trở nên cuồng bạo!

Bên trái, ánh mắt Đoan Mộc Kình Thiên lạnh lùng với toàn thân phát ra kiếm khí, một trận gió mạnh khủng khiếp cuốn ra trời đất.

Ở giữa Đoan Mộc Tiêu Mạn giống như thần nữ hạ xuống, linh hồn cuốn ra làm ngàn dặm đóng băng, một loại thiên uy cực lớn khó có thể chống lại lập tức làm cho tất cả mọi người có mặt chấn động!

Mà điều khiến người ta càng thêm bất ngờ là Tô Dật đứng bên phải. Cho dù rất nhiều người ở đó không quen biết Tô Dật, lúc này cũng đã nhận ra Thiên Kiêu Vương này!

Hắn đứng giữa không trung, áo bào bay phần phật, khí thế khủng khiếp giống như Sát Thần, trong con mắt tối tăm bắn ra khí sát phạt cũng đủ khiến cho Dạ Ức và Bá Hải Trường Ưng sợ hết hồn hết vía!

Trên không trung, hơn một nghìn vạn đôi mắt kinh sợ. Rõ ràng chỉ là một thiếu niên chừng hai mươi tuổi, vì sao lại có khí thế cường hãn như vậy!

Bọn họ nhìn chằm chằm vào Tô Dật, ngay cả nguyên khí trong cơ thể đều muốn dừng lại!

Ngược lại, sau khi ba người hạ xuống, khí thế của đám người bên phía Tô Dật trực tiếp tăng cao tới đỉnh điểm!

Tiếng thú gào thét, ánh sáng nguyên khí sắc bén không gì sánh được dường như nổ mạnh, bá đạo đến cực điểm.

Điều này đủ khiến cho nhiệt huyết sôi trào, khí tức dâng cao, làm đám người ở đây lập tức kinh hãi!

Tất cả mọi người ở đó im lặng. Tất cả cường giả Long gia tự cho là không có gì đáng lo lại chấn động, không nói được lời nào.

Từng đôi mắt sợ hãi nhìn chăm chú vào tỷ đệ Đoan Mộc và Tô Dật dẫn đầu, càng nhiều ánh mắt xúc động lại tập trung ở trên người Tô Dật.

Bởi vì, giờ phút này trong mắt Tô Dật có vẻ cấp bách và oán hận hơn hẳn những người khác.

Trong con ngươi huyết sắc là những ánh mắt run rẩy. Trước mặt rất nhiều cường giả, ánh mắt Tô Dật vẫn bình tĩnh, bình tĩnh đến mức xem tất cả mọi người như kiến hôi!

Cũng chỉ có bản thân Tô Dật biết mình phải mau chóng giải quyết, không thể cho bọn họ có bất kỳ cơ hội thở dốc nào!

Hắn phải giết Long gia, hắn phải nhanh chóng đi tới Kiếm Vương Thần Vực.

- Lam Xúc Liên, ngươi vẫn lựa chọn Thiên Lan Hải Thành sao?

Trong bầu không khí căng thẳng đó, Tô Dật nhìn thẳng vào Lam Xúc Liên. Ở trong mắt Tô Dật, những người khác dĩ nhiên chẳng khác nào kẻ đã chết, không cần phải để ý.

Ánh mắt Lam Xúc Liên biến đổi, nhìn về phía Tô Dật, lại nhìn Quân Hạo Thiên trong Ngự Thiên Cung, trong lòng rét lạnh.