Chương 2453
Muốn chết!
Cùng lúc, Ôn Phúc Diệp cũng xuất thủ, bàn tay đẩy ra, tựa như tia chớp đối kích với Vân Thiền Y!
- Ầm!
Hư không nổ vang, thanh âm tiếng nổ khổng lồ tựa như cửu thiên huyền lôi, xung quanh có vô số đạo sóng gợn ầm ầm nhộn nhạo, phía trên Thất Tình cung có một đám mây hình nấm ầm ầm bay lên!
Hai người trên không trung vừa chạm vào tiếp xúc, Vân Thiền Y khẽ thở ra, chăm chú nhìn Ôn Phúc Diệp.
- Hai người các ngươi mỗi lần gặp chỉ biết đánh nhau sao?
Bên trong Thất Tình cung, một giọng nam trầm thấp truyền ra, một thân ảnh thanh sam, trong đồng tử đen nhánh thâm thúy giăng đầy hồng ti nhàn nhạt, hơi có chút tiều tụy.
Người đi ra chính là Tô Dật.
Lần trước chia tay, Vân Thiền Y đã hơn hai mươi ngày không nhìn thấy Tô Dật.
Nhìn thấy Tô Dật khí tức kéo dài, cả người kình khí ngập trời bén nhọn, không gian chung quanh cũng từng khúc băng vỡ đi ra, trong lòng Vân Thiền Y không khỏi hô lên một tiếng kinh ngạc.
- Tô Dật!
Vân Thiền Y cười nói.
Ôn Phúc Diệp nhìn thấy Vân Thiền Y gọi Tô Dật thân thiện như vậy, ánh mắt trong nháy mắt thâm trầm, thu liễm hơi thở, trong mắt hàn quang chớp động, nhìn về phía Tô Dật.
Nhị nữ nhất tề đi về phía Tô Dật, Ôn Phúc Diệp ôn nhu nói với Tô Dật:
- Thế nào rồi?
Tô Dật thở dài một hơi, trong mắt hiện lên một tia thê lương:
- Đợi sau đại hội Chưởng Pháp Giả hãy nói! Hôm nay ta không nói nên lời! Bà ấy biết cũng sẽ lo lắng!
Ôn Phúc Diệp gật đầu, không cần nhiều lời nữa.
Vân Thiền Y lập tức đi đến trước mặt Tô Dật, nghiêng đầu nhẹ giọng cười nói:
- Còn nói trên đại hội gặp lại, không ngờ hôm nay đã gặp lại!
- Sao ngươi lại tới đây?
Tô Dật cười sâu kín.
Vân Thiền Y trước mặt đã trở nên đẹp đẽ tuyệt mỹ, nhưng nhìn lại Vân Thiền Y, Tô Dật lại có thêm vài phần hảo cảm.
Vân Thiền Y đưa tay ôm cánh tay Tô Dật, ánh mắt ẩn ý nhìn Ôn Phúc Diệp, khóe miệng khẽ nhếch lên.
- Ta muốn đến xem sợi tơ thất tình lục dục của ta, nhưng nữ nhân này không cho ta vào!
Tô Dật chợt hiểu ra gật đầu, ánh mắt dời xuống nhìn Vân Thiền Y đang ôm lấy cánh tay mình, nhẹ nói:
- Ngươi đang làm gì vậy?
- Cha mẹ không phải kêu ngươi chiếu cố ta sao?
Vân Thiền Y liếc mắt, cố ý nhìn Ôn Phúc Diệp.
Trong nháy mắt, sắc mặt Ôn Phúc Diệp xanh mét, trầm thấp nói một câu:
- Trấn Thiên thạch chính là có được như vậy sao?
Tô Dật chợt ngước mặt, đưa mắt nhìn Ôn Phúc Diệp, Ôn Phúc Diệp hừ nhẹ một tiếng, xoay người đi.
- Ai nha!
Tô Dật lắc đầu.
Vân Thiền Y là một tiểu cô nương, nhìn bộ dạng Vân Thiền Y ngây thơ rực rỡ, Tô Dật cũng biết nàng muốn mượn mình đè áp Ôn Phúc Diệp.
Nhất thời, khuôn mặt Tô Dật trầm xuống, tức giận hừ một tiếng:
- Đừng nghịch ngợm nữa!
- Dì nhỏ, ngươi chờ ta một chút!
Tô Dật rút cánh tay ra.
- Dì nhỏ?
Vân Thiền Y nhìn bóng lưng hai người đi xa, ánh mắt nhất thời vô cùng kinh ngạc, nhẹ giọng gầm lên:
- Hai người chờ ta!
Trong nháy mắt, Vân Thiền Y từ kinh ngạc chuyển sang vui mừng, khóe miệng khẽ nhấp nháy, ngưng trọng nói:
- Xú gia hỏa, không nói sớm! Dì nhỏ, vậy há không phải là nhi tử của Ôn Phù?
Tiếp theo, bên ngoài Thất Tình cung, ba đạo sóng khí hiện lên, lưu quang cực nhanh, Ôn Phúc Diệp đã sớm rời đi trước, hướng về phía Cực Nhạc tinh vực.
- Dì nhỏ, đừng chạy nữa, ta sắp đuổi không kịp rồi!
Tô Dật thở hồng hộc, bình thời cũng không phát hiện Ôn Phúc Diệp chạy trốn nhanh như vậy, hôm nay thì thế nào.
Đứng trước cửa tiểu xá, Ôn Phúc Diệp cười lạnh, ánh mắt giống như dao găm, căm tức nhìn Tô Dật.
Ôn Phúc Diệp thật sự không nghĩ tới, Tô Dật lại có quan hệ thân thiết với Vân Thiền Y, trong nháy mắt ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo.
- Đại hội Chưởng Pháp Giả còn thời gian mấy ngày, chuẩn bị kỹ đi! Không phải sau này ngươi còn muốn quay lại Thiên Man vực sao! Mau chuẩn bị chạy về đi!
Nói xong, Ôn Phúc Diệp xoay người chuẩn bị tiến vào tiểu xá, từ nơi xa thanh âm của Vân Thiền Y một lần nữa truyền đến.
- Tỷ tỷ, lúc trước là ta sai rồi, dù sao mọi người đều là người một nhà cả, tha thứ cho ta vô lễ?
Nhất thời, Ôn Phúc Diệp trợn mắt, tức giận nói:
- Tô Dật, ngươi có thể quản được người của ngươi hay không?
- Được rồi! Đừng nghịch nữa!
Tô Dật quay đầu trừng mắt nhìn Vân Thiền Y, cô gái này như quỷ linh tinh, thoáng chút có cơ hội, cũng sẽ áp chế Ôn Phúc Diệp.
- Ừ!
Nhất thời, Vân Thiền Y biết điều gật đầu, nhẹ giọng ừ, đứng bên cạnh Tô Dật, cũng không nói gì nữa.
- Dì nhỏ, ngươi hiểu lầm rồi! Vừa rồi các ngươi đi tìm Pháp Diệp tôn giả, hắn nói thế nào?
Tô Dật vội vàng nói.
Ôn Phúc Diệp nhất thời bình phục tâm tư, đi xuống thang lầu trực tiếp nói ra hứa hẹn của Pháp Diệp.
- Nếu có ba vị Chưởng Pháp Giả trợ trận, đại hội Chưởng Pháp Giả này Nam Kha nhất định không vén dậy nổi sóng gió!
Tô Dật cười nói.
Lúc này, Vân Thiền Y nãy giờ vẫn không nói gì, bỗng nhiên đưa mắt nhìn Ôn Phúc Diệp.
- Phúc Diệp, ngươi có cảm giác kỳ quái hay không?
Ôn Phúc Diệp xoay đầu lại, tròng mắt khẽ động, khi Vân Thiền Y đứng đắn bất ngờ như vậy, ý nghĩa có đại sự phát sinh.
- Ngươi muốn nói gì?
Phúc Diệp lạnh nhạt nói.
- Ân... Pháp Diệp sư huynh.
Vân Thiền Y cúi thấp đầu hồi tưởng, nhưng lại không cảm nhận ra là lạ chỗ nào, ngay sau đó nhẹ giọng nói:
- Chuyện Nam Kha có liên lạc với chúng thần chi giới, ta cũng không nói ra, hắn làm sao biết được?
- Không chừng hắn cũng đang âm thầm điều tra Nam Kha?
Tô Dật sâu kín nói.
Lần đầu tiên Tô Dật thấy Pháp Diệp, chính là Pháp Diệp đang tìm đến chỗ Ôn Phúc Diệp, muốn Nam Kha đến lúc đó giao ra Vân Tinh.
- Dì nhỏ, ngươi thấy thế nào?
Tô Dật quay đầu nhìn Ôn Phúc Diệp.
Nghe xong lời nói của Vân Thiền Y..., Ôn Phúc Diệp bắt đầu có chút không xác định, ngay sau đó nói:
- Pháp Diệp nhiều năm qua luôn có danh tiếng vô cùng tốt ở các tinh vực, hơn nữa trứ danh là công chính nghiêm khắc, hắn thật sự có rắp tâm khác sao?
Ba người đồng thời yên lặng, trong sâu thẳm con ngươi xông ra một tia ngưng trọng.
- Còn có một việc, Pháp Diệp sư huynh đã sớm biết sợi tơ thất tình lục dục của ta chỉ còn một nửa, ngươi nói tại sao hắn lại giúp ta giấu diếm chứ?
Vân Thiền Y nhìn về phía Tô Dật.
- Năm đó sau khi lấy ra, sợi tơ thất tình lục dục là Pháp Diệp tự mình kiểm nghiệm!
Ôn Phúc Diệp nghe thấy Vân Thiền Y chỉ bị rút ra một nửa, sắc mặt trong nháy mắt mất tự nhiên.
Một luồng không khí khác thường tuôn ra lay động giữa ba người, Tô Dật bỗng mở miệng:
- Xem ra cái gọi là công chính nghiêm khắc cũng không hẳn chính xác!
- Chuyện còn chưa có kết luận! Nhưng Pháp Diệp sư huynh không thể không đề phòng.
Khóe miệng Ôn Phúc Diệp khẽ động, ánh mắt trong nháy mắt trở nên băng hàn.
Ba ngày tiếp theo, Vân Thiền Y trở về Huyễn Yêu tinh vực, Tô Dật cũng trở lại Kiếm Vương tinh vực.
Là một hoạt động lớn của các tinh vực, đại hội Chưởng Pháp Giả là việc trọng đại lớn nhất của tinh vực ngoại trừ Phong Thần điển.
Tựa hồ tất cả tinh vực trung cấp trở lên đều sẽ phái người tham gia.
Một tinh vực mấy chục vạn người, trận đại hội Chưởng Pháp Giả này hội tụ hơn vạn người của tinh vực.
Trước khi trở lại Kiếm Vương tinh vực, Ôn Phúc Diệp và Vân Thiền Y cũng báo cho Tô Dật, hắn mới là bán bộ Nguyên Thiên tứ trọng, trong đại hội hàng tỉ sinh linh phải khiêm tốn, tuyệt đối không thể cố chấp.
Mặt trời mọc lên, nguyệt hoa rơi xuống, thời gian ba ngày trong nháy mắt trôi qua.
Hôm nay chính là thời gian báo danh của đại hội Chưởng Pháp Giả, Tô Dật là một phần tử của Kiếm Vương tinh vực đi tham gia đại hội Chưởng Pháp Giả.
Phía sau, đám người Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái ánh mắt trầm trọng.
Ai cũng biết, đại hội Chưởng Pháp Giả này rất có khả năng là màn tự biểu diễn của một người nào đó.