← Quay lại trang sách

Chương 2452

Đi vào đại điện, sắc mặt Ôn Phúc Diệp lạnh lùng, rất nhanh đi tới một chỗ ngồi.

Vừa tiến vào, Ôn Phúc Diệp liền chú ý tới Pháp Diệp tôn giả đang ngồi ngay ngắn phía trên, ánh mắt chợt hướng sang hai bên.

- Tại sao ngươi cũng tới?

Giọng nói Ôn Phúc Diệp lập tức trở nên âm hàn, đứng bên cạnh Pháp Diệp chính là Vân Thiền Y.

Nhìn thấy Ôn Phúc Diệp đi tới, ánh mắt Vân Thiền Y trong nháy mắt biến đổi, trên khuôn mặt xinh đẹp thoáng chốc có chút rung động.

- Ngươi có thể tới, vì sao ta không thể tới?

- Hừ!

Vân Thiền Y hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, vừa nhìn thấy Ôn Phúc Diệp như băng sơn trước mặt, tâm tình Vân Thiền Y lập tức trở nên khó chịu.

- Cùng ngồi xuống đi! Hai người các ngươi từng cộng sự nhiều năm như thế, tội gì biến thành như vậy?

Pháp Diệp làm người hoà giải, bất đắc dĩ cười nói với Ôn Phúc Diệp.

Vân Thiền Y và Ôn Phúc Diệp đồng thời lườm mắt, không nhìn đối phương.

Pháp Diệp lắc đầu, nhẹ giọng nói với Vân Thiền Y:

- Thiền Y sư muội, nói ra ngươi là yêu thú chi hậu, so với Phúc Diệp sư muội cũng không lớn hơn bao nhiêu, nên khiêm nhượng mới đúng!

- Sư huynh, vừa rồi ta nói với ngươi nhiều như vậy, Ôn Phúc Diệp vừa đến ngươi lại bắt đầu giúp nàng!

Vân Thiền Y tức giận nói.

Pháp Diệp lập tức đứng dậy, bộc phát ra khí thế công chính, mắt hổ lấp lánh nói:

- Tại sao nói như vậy! Hai người đều là sư muội, ta làm sao có thể nặng bên này nhẹ bên kia!

Ngay sau đó, Pháp Diệp tiếp tục nói:

- Phúc Diệp sư muội vừa vặn ở đây, sợi tơ thất tình lục dục của Chưởng Pháp Giả từ trước đến giờ đều do Cực Nhạc tinh vực thống nhất bảo quản! Kính xin trở về nói với Nam Kha vực chủ một tiếng, sau đại hội Chưởng Pháp Giả, Thiền Y sư muội sẽ không làm Chưởng Pháp Giả nữa!

- Chưởng Pháp Giả có thể nói không làm là không làm sao?

Ôn Phúc Diệp đứng dậy, nhìn về phía Vân Thiền Y, hất cằm, có chút cao ngạo.

- Chưởng Pháp Giả quả thật không có tiền lệ, nhưng cũng không phải không có tiền lệ. Nhất quán mà nói, Chưởng Pháp Giả của Thần Á tinh vực vẫn do vực chủ đảm nhiệm, nhưng Cực Nhạc tinh vực và Huyễn Yêu tinh vực lại không có quy định như thế. Huống chi Huyễn Yêu tinh vực từ trước đến giờ đều theo chế độ huyết thống, nữ vực chủ đảm nhiệm Chưởng Pháp Giả quả thật không ổn, nhưng chuyện này cũng cần ba vị Chưởng Pháp Giả và Nam Kha vực chủ ngồi xuống cùng nhau thương thảo!

Nhất thời, Ôn Phúc Diệp im lặng, trong lòng một trận khổ sở, năm đó mình vì cứu tỷ tỷ, bị Nam Kha ép buộc trở thành Chưởng Pháp Giả.

Mình là nhất mạch của trưởng lão Cực Nhạc tinh vực, nhưng dù thế nào cũng không tới lượt mình đảm nhiệm Chưởng Pháp Giả.

Nếu như Vân Thiền Y có thể rút lui, mình cũng có thể quang minh chính đại rút lui!

Tất cả những chuyện này, Nam Kha chưa từng nói với mình.

Nàng khổ cực tìm kiếm Mộc Trấn Thiên Thạch cho Nam Kha, chính là vì chạy trốn vận mệnh Chưởng Pháp Giả.

Nhưng Nam Kha chỉ cần một câu nói.

Lông mày xinh đẹp nhảy lên, con ngươi Ôn Phúc Diệp trong nháy mắt đỏ bừng, thanh âm của Vân Thiền Y đột nhiên truyền đến:

- Ngươi cũng muốn rút lui? Muốn ở cùng tiểu tình lang của ngươi sao?

Nghe vậy, hai tay Ôn Phúc Diệp nắm chặt, cắn chặt hàm răng, quay đầu nhìn về phía Vân Thiền Y:

- Vết sẹo Phượng Hoàng đỡ chưa?

Một lời đâm chọt chỗ đau, Vân Thiền Y bỗng nhiên đứng lên, Ôn Phúc Diệp cũng đồng thời đứng lên, nhị nữ lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.

- Đủ rồi! Đại hội Chưởng Pháp Giả sắp diễn ra, các ngươi muốn đánh đến lúc đó đánh trước mặt chúng sinh đi!

Pháp Diệp tôn giả cao giọng quát, nhị nữ lập tức dừng tay.

Nhìn thấy hai người cuối cùng cũng dừng tay, ánh mắt Pháp Diệp tôn giả quét về phía Ôn Phúc Diệp, nhẹ giọng nói:

- Phúc Diệp sư muội tới có chuyện gì?

- Có một số chuyện liên quan đến Nam Kha vực chủ ta muốn thương lượng với sư huynh!

Ôn Phúc Diệp sâu kín gật đầu.

- Sao?

Pháp Diệp lộ ra một tia nghi ngờ, trong con ngươi mơ hồ hiện lên vẻ vui mừng.

Có Vân Thiền Y ở đây, khóe miệng Ôn Phúc Diệp trầm xuống, Pháp Diệp lập tức nói:

- Không sao! Thiền Y sư muội vẫn là Chưởng Pháp Giả! Ta tin tưởng nàng vẫn biết giữ công bằng công chính! Nói đi.

Nghe thấy Ôn Phúc Diệp đến vì chuyện của Nam Kha, Vân Thiền Y bất ngờ yên lặng.

Ôn Phúc Diệp nói chuyện Nam Kha cố ý giấu diếm Mộc Trấn Thiên Thạch cho hai người, Pháp Diệp nhất thời gật đầu.

Thì ra Vân Tinh chính là Mộc Trấn Thiên Thạch.

- Nếu ngươi biết Nam Kha là người như vậy, lúc ấy nên kịp thời giao Vân Tinh ra! Hồ đồ! Phúc Diệp sư muội!

Pháp Diệp nhẹ giọng nói.

Vân Thiền Y ở bên cạnh gật đầu:

- Xem ra Nam Kha giấu diếm đến hiện tại, cho dù đến đại hội Chưởng Pháp Giả cũng sẽ không lộ ra, ngược lại muốn mượn danh nghĩa đại hội Chưởng Pháp Giả làm ra cử động khác người!

Pháp Diệp lập tức tiếp lời nói:

- Có phải hắn còn phát hiện ra thứ gì tương liên với thế giới chúng thần không?

Ôn Phúc Diệp khẽ cau mày, gật đầu.

- Gần đây Quan Trắc Cung của Thần Á tinh vực liên tục có dị tượng, đoán chừng đại hội Chưởng Pháp Giả lần này không thái bình! Nam Kha rất có khả năng dẫn động Thái Cổ đại kiếp! Nhị vị sư muội có tính toán gì không?

Pháp Diệp nhìn về phía hai người.

Vân Thiền Y và Ôn Phúc Diệp lần đầu tiên đồng thanh, nhẹ giọng nói:

- Ngăn cản Thái Cổ đại kiếp!

Pháp Diệp nặng nề gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Ta cũng đang có ý đó! Nhị vị sư muội nhanh trở về chuẩn bị! Phải toàn lực ngăn cản Nam Kha.

Vân Thiền Y và Ôn Phúc Diệp đồng thời gật đầu, cùng nhau thối lui ra phía ngoài.

Nhìn hai người biến mất, khóe miệng Pháp Diệp tôn giả trong nháy mắt trở nên âm trầm:

- Nam Kha, ngươi rút cuộc muốn làm cái gì? Cực Nhạc tinh vực còn muốn một lần nữa mở ra chúng thần chi giới, xưng bá chúng tinh vực sao?

Hừ lạnh một tiếng, Pháp Diệp lập tức sải bước đi vào phía trong.

- Ngươi chờ ta một chút!

Vân Thiền Y bước nhanh đuổi theo Ôn Phúc Diệp, sắc mặt ngưng trọng.

- Ngươi đi theo ta làm gì?

Ôn Phúc Diệp lạnh lùng nói, tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Nhìn thấy Ôn Phúc Diệp vẫn lạnh như băng, Vân Thiền Y nhẹ giọng nói:

- Ai đi theo ngươi chứ, ta muốn tới Thất Tình cung xem sợi tơ thất tình lục dục của ta!

- Thất Tình cung do Vạn Niên Huyền Thạch ngăn cản, cần tập trung lực của ba vị Chưởng Pháp Giả, hơn nữa Nam Kha bí thuật mới có thể mở ra! Ngươi không phải không biết.

Ôn Phúc Diệp nhẹ nhàng nói.

Vân Thiền Y lúc này hồi đáp:

- Ta biết không thể mở ra, nhiều năm như vậy cũng không tới xem, ta không thể đi nhìn một cái sao?

- Không được đi!

Ôn Phúc Diệp quay đầu lại nhìn Vân Thiền Y, lãnh ý lan tràn.

- Ầm!

Năng lượng khắp người dữ dội, bóng hình xinh đẹp của Ôn Phúc Diệp chuyển động, mấy đạo điểm sáng quỷ mị trải ra, rất nhanh vươn ra ngoài trăm dặm.

- Ngươi không cho ta đi, ta vẫn mạn phép đi theo!

Vân Thiền Y bĩu môi, đi theo phương hướng Ôn Phúc Diệp.

Rất nhanh, hai người trước sau đi tới Thất Tình cung.

Vân Thiền Y rất ít khi tới Cực Nhạc tinh vực, vì vậy vẫn đi theo Ôn Phúc Diệp về phía trước.

- Ngươi dám đi vào, có tin ta cho ngươi thêm một ấn Phượng Hoàng hay không?

Ôn Phúc Diệp nghiêng người, mặt mũi âm hàn, tròng mắt thoáng nhìn về phía sau, khóe mắt bất giác khinh động.

- Ôn Phúc Diệp, ngươi đừng hòng gạt ta? Bên trong nhất định cất giấu cái gì! Ngươi càng không muốn cho ta vào, ta càng muốn vào!

Vân Thiền Y nhẹ giọng nói.

Nói xong, vòng xoáy tia sáng dưới chân chợt dựng lên, thân hình Vân Thiền Y bay lên, chộp tới hướng Ôn Phúc Diệp.