Chương 2456
Vô Ngu tôn giả sâu kín nhìn thoáng qua La Sóc, phất tay áo một cái, nhẹ giọng nói:
- Chẳng lẽ không đúng sao?
- Ngươi!
La Sóc và đám người của Sóc Băng tinh vực nhất thời sát ý nghiêm nghị, tảng lớn phong bạo băng sương ngưng kết trên người La Sóc.
- Ngao!
Trên bầu trời, trong nháy mắt lan tràn ra một hư ảnh sông băng khổng lồ, băng tuyết trăm dặm, cuồng phong gào thét.
Nhiệt độ toàn trường nhanh chóng giảm xuống, một trận băng hàn rót vào cốt tủy khiến cho mọi người bất chợt rung động.
Nhất thời một tiếng sói tru băng sương chói tai thoáng hiện lên phía sau La Sóc, ánh mắt mọi người liên tục chớp động.
- Sóc Lang Tuyết Băng hống!
- La Sóc sợ rằng thật sự muốn động thủ rồi!
- Cực Nhạc Thần Đô năm nay cũng phô trương quá lớn! Ra oai phủ đầu có chút quá mức?
Có người nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt lạnh lùng, nhìn khí thế hung hăng phía trên.
- Đại nhân, chúng ta làm sao đây?
Phong Cuồng Nhất Kiếm giảm thấp thanh âm, đứng bên cạnh Tô Dật.
Tô Dật nhướng mắt, nhìn thấy La Sóc muốn bộc phát, đám người của Sóc Băng tinh vực cũng kích động, chợt nói:
- Tiểu Soái, Nhất Kiếm vực chủ, các ngươi cảm thấy đánh được sao?
Tô Tiểu Soái đứng bên cạnh hít sâu một hơi, dương dương tự đắc nói:
- Nhất định không đánh được! Chỉ là giả vờ giả vịt thôi.
Đồng thời, ánh mắt Phong Cuồng Nhất Kiếm rung động, thanh âm trầm thấp nói:
- Vô Ngu gây chuyện trước mặt mọi người như vậy, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện gì quá phận, nếu không hợp nhau tấn công, cho dù hắn là tiền nhiệm Chưởng Pháp Giả, chỉ sợ cũng khó có thể ngăn trở! Đến lúc đó đại hội Chưởng Pháp Giả sẽ phải chịu quấy nhiễu phiền toái!
Tô Dật lập tức gật đầu, khóe miệng thoáng hiện ra nụ cười:
- Vậy các ngươi nói lão đầu này rốt cuộc muốn làm gì?
Phong Cuồng Nhất Kiếm nhìn sang Tô Tiểu Soái, trong đôi mắt chiết xạ ra tia sáng nhàn nhạt, ánh mắt rơi xuống người Vô Ngu tôn giả và Vân Thiền Y.
- Vô Ngu là tiền nhiệm Chưởng Pháp Giả, Vô Ngu trong Chưởng Pháp Giả đời trước có thể nói là tồn tại công chính nghiêm khắc. Nếu Nam Kha quả thật muốn mượn đại hội Chưởng Pháp Giả gây chuyện, Vô Ngu nhất định sẽ cản trở! Cho nên mới phái hắn đến đây?
Tô Dật yên lặng gật đầu, tiếp lời Phong Cuồng Nhất Kiếm..., tiếp tục nói:
- Vô Ngu bề ngoài là ra oai phủ đầu với các tinh vực, nhưng ra oai phủ đầu như vậy tất nhiên sẽ làm cho tình hình phản ngược, không có bất kỳ chỗ tốt nào với Cực Nhạc Thần Đô.
- Ngao!
Tô Tiểu Soái ngáp một cái, đan hai tay vào nhau, tựa lên tường thành nói:
- Lão đầu này ra oai phủ đầu, đơn giản có hai mục đích, để cho có người biết khó mà lui, thứ hai gợi dậy mâu thuẫn giữa Cực Nhạc Thần Đô và các tinh vực, cho dù Nam Kha có âm mưu gì, cũng sẽ không thuận lợi hành động.
- Nói như vậy Vô Ngu đang giúp chúng ta?
Phong Cuồng Nhất Kiếm sâu kín nói.
Tô Dật và Tô Tiểu Soái đồng thời gật đầu, Tô Dật quay đầu giải thích với Phong Cuồng Nhất Kiếm:
- Chưởng Pháp Giả lục tục trình diện, dì nhỏ đã sớm ở trong Thần Đô, Vô Ngu đoán chừng là nhận ủy thác của dì nhỏ đến đây. Trước mắt chỉ có Pháp Diệp chưa tới. Vô Ngu cũng tạo ra một cơ hội tốt cho chúng ta, chúng ta xem Pháp Diệp sẽ xử lý thế nào.
- Pháp Diệp...
Nhắc tới cái tên này, trong nháy mắt ánh mắt Tô Dật trầm thấp.
Ôn Phúc Diệp và Vân Thiền Y cũng hoài nghi Pháp Diệp có dụng tâm, chuyện bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn Tô Dật cũng từng trải qua.
Nếu như Pháp Diệp thật sự có dị tâm, ngoài Nam Kha, Pháp Diệp mới thật sự là họa lớn trong lòng.
Trong nháy mắt, Tô Dật và Tô Tiểu Soái đồng thời nhìn lên bầu trời, giờ phút này cả người La Sóc kình khí tăng vọt, hơn vạn con băng lang đứng trên sông băng, ngửa đầu rống lớn, sát ý lăng thiên!
Trước mặt, Vân Thiền Y nhíu mày, mở miệng nói:
- Vô Ngu tôn giả, coi như nể mặt ta, chuyện hôm nay coi như bỏ qua đi! Không nên làm trễ nãi đại hội Chưởng Pháp Giả!
- Thiền Y.
..
Toàn thân La Sóc băng khí lưu chuyển, xung quanh bí văn lưu động, phác họa ra một hư ảnh hoàn hảo, nhìn thấy Vân Thiền Y nhiều lần vì mình cầu tình, trong lòng La Sóc tràn đầy cảm động.
- Tên ngốc này!
Trong lòng Vân Thiền Y thầm khinh bỏ.
Nàng đâu phải muốn cầu tình cho La Sóc, Vân Thiền Y chính là không muốn đại hội Chưởng Pháp Giả chịu quấy nhiễu.
Ở trong lòng Vân Thiền Y, chuyện này do nàng dựng lên, nếu La Sóc bị đuổi đi, chẳng phải là không nể mặt Huyễn Yêu tinh vực của nàng?
Nhất thời, Vô Ngu nhẹ giọng nói:
- Về nhà đi! Chính là lời khuyên cuối cùng của ta, La vực chủ!
Vô Ngu chỉ khẽ nhấn mạnh hai chữ vực chủ, nhưng trong lòng đám người của Sóc Băng tinh vực nghe đặc biệt chói tai!
- Vô Ngu, xem ra hôm nay chính là Thái Cổ đại kiếp thật sự!
Lúc này La Sóc đã hoàn toàn tức giận, vung tay lên, nói:
- Tất cả mọi người của Sóc Băng tinh vực nghe đây, Cực Nhạc Thần Đô không cho chúng ta vào, chúng ta càng phải vào! Sóc Băng chúng ta ở rất xa, nhưng cũng không đến mức bị người ta xem thường!
- La vực chủ, hôm nay Sóc Băng tinh vực chúng ta sẽ cho mọi người thấy, cái gì là huyết khí!
- Đúng, để cho các cao nhân Thần Đô nhìn xem, chúng ta có năng lực chống cự Thái Cổ đại kiếp hay không!
- Ầm!
Mấy chục vạn người của Sóc Băng tinh vực đứng ngạo nghễ, thân thể to như cột điện tựa như Chiến Thần, uy vũ khí phách!
Một cổ sát khí hoang vu tối cổ trong nháy mắt thổi quét toàn trường, có người thậm chí bắt đầu buộc chặc áo!
Sóc Băng tinh vực, một thú tộc sở trường đánh xáp lá cà, là chủng tộc cuồng bạo trên băng nguyên, hoàn toàn không thể xem thường!
Đối mặt với sát khí như thiên quân vạn mã, ánh mắt Vô Ngu âm hàn, trong tay chợt ngưng kết thủ ấn huyền ảo, từ bầu trời Thần Đô chiếu xuống chín đạo kim quang kiêu ngạo!
Kim quang chiếu khắp, khiến mọi người nhất thời cảm giác có một loại kiêng kỵ sâu sắc!
- Tên ngốc này!
Vân Thiền Y lắc đầu, cục diện hiện giờ chỉ sợ nàng không thể khống chế.
Âm thầm ngồi trở lại trên xe, kéo rèm, con mắt khẽ nháy, không biết nên làm sao bây giờ.
Ánh mắt nhìn về hướng Tô Dật, Vân Thiền Y lúc này vẫn là Chưởng Pháp Giả, dĩ nhiên không thể trước mặt mọi người tỏ vẻ quen biết Tô Dật.
Ánh mắt hai người giao nhau, Tô Dật khẽ mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, nhất thời chọc Vân Thiền Y tức giận.
- Cũng không biết tới giúp đỡ! Xú gia hỏa! Ta bị kẹp ở giữa, thật đúng là khổ sở!
Vân Thiền Y cũng lười quản, nhất thời mười con kim vũ phi vân phân tán ra, Vân Thiền Y đứng trên xe ngựa, ánh mắt ngưng trọng.
- Vô Ngu tôn giả, lãnh giáo cao chiêu Sóc Băng!
La Sóc hét lớn, trong nháy mắt băng hàn kinh khủng xông ra, khiến cho da người cũng truyền đến cảm giác như bị bỏng.
- Hậu nhân Sóc Băng, nếu người nào cảm thấy bất công đều có thể tiến lên!
Cuồng vọng, Cực Nhạc Thần Đô quả thực quá cuồng vọng!
Một tiền nhiệm Chưởng Pháp Giả cũng có thể cuồng vọng như vậy, Cực Nhạc Thần Đô đúng là không xem ai ra gì!
Đại hội Chưởng Pháp Giả gì chứ, nếu mình vô dụng, cần gì phải liếm mặt tham gia?
Bên cạnh vô số võ giả trao đổi ánh mắt, trên khuôn mặt tức giận hiện lên vẻ âm trầm, càng có nhiều người bắt đầu nảy sinh ý định rút lui!
- Ngươi nhìn xem, Vô Ngu đạt được hiệu quả rồi!
Tô Dật cười nói.
Nhất thời, một đạo kim quang từ rất xa bắn đến, Tô Dật khẽ ngẩng đầu, ánh mắt từ từ bén nhọn.
- Để xem Pháp Diệp giúp Vô Ngu, hay là giúp Vân Thiền Y!
Kim quang trút xuống, một đạo hư ảnh Thánh Quang to lớn trực tiếp rơi xuống, Pháp Diệp đi đầu, pháp tướng trang nghiêm, trong hổ đồng tia sáng lấp lánh.
Phía sau một loạt đệ tử áo bào trắng khí tức đều cực kỳ khổng lồ, nghiêm túc trang trọng, sáng rực chói mắt!