Chương 2457
Pháp Diệp tôn giả!
Ánh mắt toàn trường nhanh chóng tập trung trên người Pháp Diệp, tất cả mọi người đều đứng trang nghiêm, nhìn về hướng Pháp Diệp đầy kính ý!
Pháp Diệp nhìn chung quanh, chắp tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc, bái Vô Ngu tôn giả một cái.
- Vô Ngu tôn giả, lâu không gặp mặt!
Vô Ngu thản nhiên gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Pháp Diệp oai danh truyền khắp tinh vực, cho dù là lão hủ năm đó cũng theo không kịp!
Nhất thời, con ngươi Pháp Diệp khẽ nhếch lên, vừa sợ hãi rút lui về phía sau, vừa cung kính nhìn toàn trường.
- Tôn giả khen nhầm rồi! Pháp Diệp có danh vọng này, hoàn toàn là dựa vào công lao của tôn giả!
Trong nháy mắt mọi người có mặt đều rối rít gật đầu, với danh vọng của Pháp Diệp còn có thể khiêm nhường như vậy, thật đúng là hiếm có.
- Pháp Diệp rất có tiếng tăm trong các tinh vực!
Tô Dật nhàn nhạt nói.
Phong Cuồng Nhất Kiếm nhất thời gật đầu:
- Thần Á Thiên Đô, bất kỳ vực chủ nào cũng chắc chắn trở thành Chưởng Pháp Giả, đến Pháp Diệp nhất mạch, đã trở thành đại từ công chính trong Chưởng Pháp Giả! Trong Tài Quyết viện căn bản cũng dò Pháp Diệp cầm đầu, Phúc Diệp và Thiền Y đều gọi Pháp Diệp một tiếng sư huynh!
- Hừ! Người như vậy có dã tâm hay không?
Tô Tiểu Soái lạnh lùng nói.
Nhất thời, Tô Dật thu liễm ánh mắt, nghiêm nghị nhìn Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái:
- Một hồi hành sự tùy theo hoàn cảnh, chớ để Pháp Diệp tham công lao!
- Ta hiểu!
Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái đồng thời hồi đáp, Tô Thiên Khuyết và Linh Lam Âm cũng gật đầu theo.
- Nếu ta là ngươi sẽ không cam lòng chỉ làm người thủ hộ quy tắc.
Tô Dật vuốt cằm, trong ánh mắt hiện lên sát cơ không thể thấy.
Trong hư không, Vô Ngu và La Sóc cũng bởi vì sự xuất hiện của Pháp Diệp, khí tức đã có thu liễm.
- Vô Ngu tôn giả, La vực chủ mặc dù có sai, cũng không cần trực tiếp về nhà! Như vậy sẽ khiến những người từ ngàn dặm xa xôi đến tinh vực chúng ta nghĩ thế nào?
Vô Ngu gật đầu, nhìn Pháp Diệp:
- Pháp Diệp tôn giả cho rằng hắn nên vào?
Có chút dừng lại, Pháp Diệp quay đầu lại nhìn La Sóc, ngay sau đó lại nhìn mọi người, nhẹ giọng nói:
- Thái Cổ đại kiếp sắp tới, lần này đại hội Chưởng Pháp Giả rất có thể là lần trọng yếu nhất! Mọi người cảm thấy La vực chủ có nên vào hay không?
- Có! La vực chủ không sai!
- Đúng! Chúng ta cũng muốn xuất một phần lực!
- Pháp Diệp tôn giả, chúng ta nguyện ý cùng La vực chủ cùng tiến lui!
Nhất thời, tâm tình mọi người dâng cao, một cổ oán khí trước đó cũng phát tiết ra ngoài, vung cánh tay hô to!
- Vô Ngu tôn giả, ngoài quy tắc còn có tình cảm! Hiện giờ đại kiếp phía trước, hi vọng tôn giả có thể suy nghĩ một chút đến cảm nhận của mọi người.
Pháp Diệp sâu kín nói.
- Ngươi!
Pháp Diệp đầu tiên là khiêm nhường, sau đó là kích động quần chúng, thủ đoạn cao minh, làm lòng người chấn động!
- Người này có trí khôn vượt xa ta nghĩ! Đại địch lần này sợ rằng cuối cùng chính là hắn!
Tô Dật nhất thời chắc lưỡi hít hà.
Hắn đưa mắt ra hiệu, Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái đồng thời nhảy lên trời cao, tinh thần sục sôi, tuyệt đối không thể để Pháp Diệp cướp lấy công lao!
- Đúng! La vực chủ không sai!
- Tại hạ Kiếm Vương tinh vực, Phong Cuồng Nhất Kiếm cũng muốn tới nói một lời công đạo!
Hai người đồng thời đạp lên hư không, con mắt Pháp Diệp chợt lóe lên, sắc mặt có chút mất tự nhiên.
- Các vị tôn giả!
Phong Cuồng Nhất Kiếm khẽ thi lễ.
Nhìn thấy hai người tiến đến, Vân Thiền Y cũng nhảy xuống, con mắt lóe lên, nhẹ giọng nói:
- Xú gia hỏa.
Vô Ngu khẽ mỉm cười, ý bảo Phong Cuồng Nhất Kiếm nói tiếp.
- Chuyện này cực kỳ đơn giản, lần này đại hội Chưởng Pháp Giả không phải chuyện đùa, Vô Ngu tôn giả cho rằng chúng ta còn chưa có chuẩn bị! La vực chủ vừa rồi đã triển lộ ra thực lực, Sóc Băng tinh vực đã mở đầu cho chúng ta! Kiếm Vương tinh vực ta cũng xin bày tỏ, sẽ cùng chung tiến lui!
Nhất thời, mọi người phía sau kêu lên ngạc nhiên.
Phía sau con mắt La Sóc chớp động, không ngờ Phong Cuồng Nhất Kiếm lại ra mặt vì mình, nhất thời có chút ngạc nhiên.
- Nhất Kiếm vực chủ!
La Sóc có chút cảm động.
Phong Cuồng Nhất Kiếm nói xong, Tô Tiểu Soái cũng tiếp lời:
- Phải quan tâm đến thể diện của Cực Nhạc Thần Đô, nhưng người của các tinh vực chúng ta cũng không thể bị xem thường! Pháp Diệp tôn giả, Vô Ngu tôn giả, chuyện này có phải cần một lời giải thích hay không?
- Không sai!
Các cường giả của Sóc Băng tinh vực lập tức gật đầu.
Cực Nhạc Thần Đô hành động với người của các tinh vực chúng ta như vậy, cũng không phải chuyện gì tốt, kêu đến thì đến, kêu đi thì đi!
La Sóc lập tức đứng dậy, đi tới bên cạnh Phong Cuồng Nhất Kiếm, cảm động vô cùng, quay đầu nhìn Vô Ngu tôn giả.
- Vô Ngu tôn giả, Sóc Băng tinh vực ta sẽ vì Thái Cổ đại kiếp vào sinh ra tử, La Sóc ta lấy tính mạng đảm bảo!
Dứt lời, thanh âm của La Sóc trở nên âm lãnh:
- Nhưng cũng xin Cực Nhạc Thần Đô cho ta một lời giải thích! Bây giờ không phải là Cực Nhạc Thần Đô có muốn ta vào hay không, mà là Sóc Băng tinh vực ta có muốn vào hay không! Còn nữa các tinh vực có muốn vào hay không.
- Đúng! Xin Cực Nhạc Thần Đô cho một lời giải thích!
- Vô Ngu tôn giả, dù sao hôm nay là đại hội Chưởng Pháp Giả, nếu các ngươi không nói, vậy thì chúng ta trở về!
- Lấy lại danh dự cho Sóc Băng, trả lại trong sạch cho các tinh vực!
La Sóc ném ánh mắt vô cùng cảm động về phía Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái, lần đầu tiên, Sóc Băng tinh vực trở thành vị trí trọng yếu như vậy!
-...
Vô Ngu trầm mặc.
- Pháp Diệp tôn giả xin giúp Cực Nhạc Thần Đô giải thích! Công chính nghiêm minh, cũng không thể chỉ chiếu cố cảm nhận của Cực Nhạc Thần Đô!
Tô Tiểu Soái khẽ mỉm cười.
Chân mày Pháp Diệp trong nháy mắt trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Chuyện này là dĩ nhiên!
Ánh mắt nhìn Tô Tiểu Soái, trên khuôn mặt cương trực công chính của Pháp Diệp tuôn ra một tia âm chí, chợt quay đầu nói:
- Vô Ngu tôn giả?
Vô Ngu tôn giả quay đầu, lạnh lùng trở lại:
- Cá nhân ta có thể nói xin lỗi, nhưng tuyệt đối không thể thay cả Cực Nhạc Thần Đô nói xin lỗi! Thần Đô không sai, lần này đại hội Chưởng Pháp Giả, Thần Đô phải chuẩn bị rất lâu, không cho phép có sai lầm!
- Phụt!
Lúc này, Tô Dật hoàn toàn hiểu, Vô Ngu tìm đến đây chính là vì Phúc Diệp.
Vô Ngu ngược lại cũng thay đổi rất nhanh, vừa thấy tình thế không đúng, trực tiếp vứt bỏ sĩ diện, để cho Pháp Diệp tôn giả xử lý.
Tràng diện lại trở nên lúng túng, Pháp Diệp cũng có chút cứng họng.
- Ha ha ha.
Trong lòng Tô Dật đã sớm nở hoa, lần này Pháp Diệp cũng bắt đầu bể đầu sứt trán rồi.
Nhất thời, vẫn là Tô Tiểu Soái và Phong Cuồng Nhất Kiếm đứng dậy, Tô Tiểu Soái đi tới bên cạnh Vân Thiền Y.
Phong Cuồng Nhất Kiếm nhìn Pháp Diệp tôn giả, nhẹ giọng nói:
- Pháp Diệp tôn giả, không bằng như vậy, tại hạ cả gan có một suy nghĩ!
- Nói!
Pháp Diệp âm trầm.
- Chỉ có chính người buộc mới giải được nút thắt! Chuyện này, chủ nhân của ta đề nghị hãy để cho Thiền Y tôn giả giải quyết!
Tô Tiểu Soái sâu kín nói.
- Ta?
Vân Thiền Y trợn trừng mắt.
Nhất thời, Tô Tiểu Soái nhìn Vân Thiền Y, thản nhiên nói:
- Không sai!
Ánh mắt cố ý vô tình nhìn Tô Dật, Tô Dật sâu kín gật đầu, trong nháy mắt Vân Thiền Y hiểu ra.
- Cũng được! Chuyện này vì ta dựng lên, vậy để tùy ta giải quyết đi!
Vân Thiền Y là người thông minh, nhất thời hiểu ra tại sao Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái lại tiến tới.
Nhìn Pháp Diệp tôn giả lạnh lùng trước mặt, trong lòng Vân Thiền Y thầm cười lạnh, nện bước nhẹ nhàng đi theo.
- Vù vù!
Yêu khí tràn ngập, bên cạnh khí lưu cuốn động, gió xuân thổi tới, Vân Thiền Y đi tới bên cạnh La Sóc.
Giờ phút này ánh mắt La Sóc trợn tròn, nhìn Vân Thiền Y, một câu cũng nói không nên lời.