← Quay lại trang sách

Chương 2468

Vù vù!

Trên bầu trời Cực Lạc, vô số tinh đấu chiếu sáng, Tô Dật kéo tay Vân Tinh, khí lưu vỡ bờ, hai người bay ngang qua bầu trời mênh mông.

Từ xa nhìn lại, tinh mang màu xanh nhạt lóe lên giữa thiên địa, một mảnh xanh thẳm.

Vân Tinh nhìn Tô Dật, cảm giác giống như trong mơ.

- Tô Dật...

Vân Tinh thử gọi tên hắn, cảm xúc kích động.

Gió đêm lay động, nhẹ nhàng thổi bay mái tóc của Vân Tinh, trong khóe mắt lại hiện lên trận trận rung động

Trong nháy mắt, hai người bay tới một đỉnh núi cao, khoanh chân ngồi xuống, Vân Tinh tựa vào đầu vai Tô Dật, sâu kín nói.

- Tô Dật, ta rất nhớ ngươi! Ta tưởng rằng sẽ không được gặp lại ngươi!

Khẽ vỗ về bàn tay Vân Tinh, giờ phút này trong lòng Tô Dật vô cùng hạnh phúc, nhìn viễn không xa xa, khẽ nói:

- Vân Tinh, ta tìm ngươi rất lâu rồi!

- Ngày đó sau khi chia tay ngươi, ta liền bị một nữ tử mang đi! Sau đó gặp phải nam nhân vừa rồi, hắn quá mạnh mẽ!

Vân Tinh khẽ nói, lông mày buông xuống, giọng nói từ từ trở nên hoảng sợ.

Hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra khi đó, cảnh tượng vẫn rõ mồn một trước mắt, tâm hồn rung động.

- Mọi chuyện đã qua rồi!

Áp bàn tay Vân Tinh lên mặt mình, hơi ấm của đôi tay này đến bây giờ Tô Dật vẫn không thể nào quên được.

- Tất cả đã kết thúc rồi, chúng ta về nhà, lập tức trở về Thiên Man! Trở về Vân gia!

- Vân gia!

Nhất thời, đôi mắt Vân Tinh trở nên cực kỳ hoảng sợ, nhìn Tô Dật nói:

- Phụ thân ta! Ngươi không thể tới Vân gia! Cha sẽ giết ngươi!

Nghe vậy, Tô Dật cười cười, đưa ngón tay đặt lên đôi môi anh đào của Vân Tinh.

Sau đó hắn lần lượt kể lại mọi chuyện sau khi hai người chia tay, diệt Thánh Sơn, thượng Vân gia, hủy Thiên cung.

Bất giác, hai người hàn huyên gần hai canh giờ, Vân Tinh bất chợt càng nắm chặt tay Tô Dật, nghe đến những chỗ mạo hiểm lại càng luôn miệng la hét.

- A Dật, không ngờ sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy! Hai nhà chúng ta còn có duyên phận như vậy!

Vân Tinh vô cùng dịu dàng, ngắm nhìn Tô Dật, cảm xúc yêu thương dâng trào.

Dưới ánh trăng, hai người thâm tình nhìn nhau, Tô Dật ôm Vân Tinh vào lòng.

Nhìn lên trời cao thần vân vẫn tuôn ra lay động, Tô Dật thấp giọng nói:

- Còn có mẹ, đang chờ chúng ta, chúng ta trở về! Cùng nhạc phụ, phụ thân còn có gia gia sống cả đời không xa rời nhau!

- Ừ!

Vân Tinh dịu dàng hồi đáp.

- Ầm!

Chỗ không gian rất xa đột nhiên biến hình, vô hình một đạo uy áp kinh khủng trong nháy mắt tạo ra một vết rách không gian!

Hai người vội vàng đứng dậy, Vân Tinh nhìn năng lượng mênh mông xa xa vọt lên cao, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

- Đừng lo lắng! Là người của chúng ta!

Cảm thụ nơi phát ra lực lượng, trong cơ thể Tô Dật một cổ hỏa ý vô danh bốc cháy, kình khí kinh khủng chạy chồm trong Huyền Linh thần mạch, là cảm ứng huyết mạch Phượng Hoàng.

- Lão Đại!

- Tô Dật!

Xa xa, Tô Tiểu Soái nhìn thấy thân ảnh Tô Dật liền bắt đầu hô to.

Vọt tới bên cạnh, Tô Dật kéo Vân Tinh đi tới phía hắn:

- Ngươi ngại chuyện không đủ lớn, kêu lớn như vậy sao!

Nhất thời, Tô Tiểu Soái cười cộc lốc, Tô Thiên Khuyết và Linh Lam Âm nhìn thấy khí tức thần thánh tự nhiên thanh tân trên người Vân Tinh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Tô Dật, vị này chính là người trong lòng ngươi sao?

Vân Thiền Y đứng bên cạnh, nụ cười dịu dàng nhìn Vân Tinh, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Nhất thời, Tô Dật có chút lúng túng, Vân Thiền Y trực tiếp hất tay Tô Dật ra, ngắm nhìn Vân Tinh.

Nhìn Vân Tinh từ trên xuống dưới, trong con ngươi Vân Thiền Y hiện lên vẻ sợ hãi than thở.

Vân Tinh bị quan sát có chút xấu hổ, thẹn thùng đỏ mặt, vội vàng quăng ánh mắt cầu cứu về phía Tô Dật.

- Thiền Y tôn giả! Ngươi làm gì vậy?

Tô Dật khẽ cau mày.

Nhất thời, trong con ngươi Vân Thiền Y hiện lên một đạo gợn sóng, đưa tay khoác lên bả vai Tô Dật, một tay kéo Vân Tinh, mặt mày như tơ.

- Vân Tinh không có ở đây thì gọi ta là Thiền Y, Vân Tinh vừa đến đã gọi ta là Thiền Y tôn giả?

Dứt lời, tròng mắt Vân Thiền Y lưu chuyển, trong ánh mắt mị hoặc mơ hồ hiện ra vẻ tổn thương.

- Ta không có ý tứ đó!

Tô Dật lắc đầu, tiểu yêu này lại bắt đầu làm trò rồi, bị rút mất một nửa sợi tơ thất tình lục dục, nói chuyện cũng thật liều mạng.

Lúc này, đôi mắt Vân Tinh khẽ động, nhất thời hiểu rõ tình cảm giữa Vân Thiền Y và Tô Dật.

Vân Thiền Y càng nói như vậy, tình cảm giữa nàng và Tô Dật càng trở nên chân thành.

Kéo tay Vân Thiền Y, Vân Tinh nhẹ nhàng mỉm cười, sâu kín nói:

- Đây chính là Tô Dật không đúng!

Nhị nữ đứng trước mặt Tô Dật, Vân Tinh nhẹ giọng nói:

- A Dật, chúng ta chia xa lâu như vậy, có tỷ tỷ xinh đẹp chiếu cố ngươi, ta cũng an lòng!

- Tinh Nhi...

Tô Dật khẽ kêu lên.

Lần này đến phiên Vân Thiền Y có chút ngượng ngùng, vốn chính là muốn mượn lời trêu ghẹo để vơi tâm sự, lại bị Vân Tinh đoán được, Vân Tinh vừa nói như vậy, gương mặt Vân Thiền Y nhất thời ửng hồng.

- Không nói những chuyện này nữa! Các ngươi làm sao tới được đây, phía sau không có ai đuổi theo sao?

Tô Dật nhìn xung quanh, ánh mắt ngưng trọng.

Tô Tiểu Soái phất phất tay:

- Không có, Pháp Diệp muốn đuổi theo chúng ta, nhưng bị người của Cực Lạc thần vực ngăn cản.

- Vậy người của Cực Lạc thần vực đâu rồi? Bọn họ không đuổi theo các ngươi sao?

Tô Dật có chút nghi ngờ.

Tô Thiên Khuyết và Linh Lam Âm tiến tới, Tô Thiên Khuyết nói:

- Thật sự không có, lúc chúng ta ra ngoài, Cực Lạc Thần cung đã bị phong tỏa, tất cả vực chủ đều bị vây trong Cực Lạc Thần cung không cách nào ra ngoài, có lẽ bọn họ thiếu phương pháp phân thân?

- Không phải chứ! Chuyện này thật kỳ lạ!

Pháp Diệp vội vàng như thế có thể lý giải, nhưng Nam Kha cũng như vậy thì không thể hiểu nổi.

- Dì nhỏ đi đâu rồi?

Lúc này, Tô Dật lại phát hiện không thấy tung tích Ôn Phúc Diệp.

- Vô Ngu thúc biết mở Thất Tình cung như thế nào, Vô Ngu thúc mang theo dì nhỏ đi mở Thất Tình cung rồi.

Vân Thiền Y hồi đáp.

Bỗng dưng, chuyện Tô Dật lo lắng nhất đã xảy ra, trong nháy mắt Vân Thiền Y cũng kịp phản ứng, hét lớn một tiếng:

- Chẳng lẽ?

- Ta phải tới Thất Tình cung xem thế nào!

Tô Dật tức giận quát.

- Đi chính là tự chui đầu vào lưới!

Vân Thiền Y và Tô Tiểu Soái đồng thời hét lớn.

- Vậy bây giờ phải làm sao! Bây giờ phải làm sao!

Tô Dật lo lắng gấp gáp, liên tục đi qua đi lại.

Ngày mai chính là đại hội Chưởng Pháp Giả, Nam Kha và Pháp Diệp hiện tại đều muốn tìm được Tô Dật, nếu người nào tìm được Tô Dật, người đó có thể trở thành chân thần, mở ra chúng thần chi giới.

- Thái Cổ đại kiếp sắp xảy ra, vì sao bọn họ không muốn mở chúng thần chi giới?

Vân Tinh nghi ngờ nói.

Tô Dật hít sâu một hơi, nghĩ đến chính là Hiên Viên Thiên Ca có phương pháp khống chế Thái Cổ đại kiếp, Thái Cổ đại kiếp đã sớm không phải là vấn đề gì nữa.

Hiên Viên Thiên Ca chỉ muốn mượn Trấn Thiên thạch, mới có thể mở ra chúng thần chi giới, Hiên Viên Thiên Ca mới có thể Trọng sinh.

- Vậy làm sao bây giờ?

Tô Tiểu Soái nghi ngờ nói.

Nam Kha có thực lực mạnh nhất, còn có dì nhỏ trong tay, cho nên căn bản không cần nóng nảy, chờ Tô Dật đến là được rồi.

Duy chỉ có Pháp Diệp đang tìm kiếm mình khắp thế giới.

Nhất thời, Tô Dật nghĩ tới Pháp Diệp, thay vì để cho hắn tìm mình, không bằng chính mình đi tìm hắn!

- Chúng ta đi tìm Pháp Diệp!

Chân mày Tô Dật cau lại, ánh mắt mọi người nhất thời ba động.