← Quay lại trang sách

Chương 2467

A!

Nam Kha nổi giận, giống như mãnh thú nổi điên tức giận nhìn Pháp Diệp:

- Làm sao còn có người khác? Ngươi quả nhiên không phải Yêu Hoàng?

Pháp Diệp cũng khiếp sợ, nhìn căn phòng màu xanh biến mất trước mặt, Pháp Diệp ngửi khí tức lưu lại trong không trung, ngưng trọng nói:

- Ta chưa từng thừa nhận ta là Yêu Hoàng!

Chợt, hai người giống như sóng biển trào lên, sắc mặt ngưng trọng khẽ quát, quanh người lan tràn khí tức nóng bỏng quỷ dị, trong nháy mắt lao ra khỏi Lục Dục Tháp.

Phía dưới Lục Dục Tháp.

Hơn vạn ánh mắt chăm chú quan sát biến hóa trên Lục Dục Tháp, tất cả cường giả ngẩng đầu nhìn giữa không trung.

Lúc này, kịch biến của Lục Dục Tháp khiến mọi người đều rung động!

Khí tức kinh khủng nóng bỏng khiến trong lòng mọi người rung động, giữa không trung quang mang Lục Dục Tháp giống như nước sôi không ngừng sôi trào, tất cả mọi người đều biết ở trên đang phát sinh kích đấu kinh khủng!

- Trời, Nam Kha và Pháp Diệp tôn giả quả nhiên vẫn đang đánh nhau!

- Ngươi nhìn xem, Lục Dục Tháp bắt đầu nghiêng rồi! Chiến đấu của hai người bọn họ khẳng định kinh thiên động địa!

- Ài! Người nào có thể từ bên trong ra ngoài chính là chủ nhân của các tinh vực sau này! Thái Cổ đại kiếp hắn nói thế nào chúng ta làm như thế!

Tất cả tinh vực đến lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ bản chất của Cực Lạc thần yến hôm nay, Pháp Diệp tôn giả tiến vào Lục Dục Tháp chính là muốn cướp đoạt đầu mối của Cực Lạc thần vực.

Người nào nắm giữ đầu mối, người đó sẽ nắm giữ Thái Cổ đại kiếp và chúng thần chi giới, nếu như không phải thực lực không đủ, cũng không ai muốn buông tha một chỗ tốt cực lớn như vậy!

Giữa không trung, cửu thiên rung chuyển, lục mang phô thiên cái địa xung quanh cấp tốc ba động, tựa như mưa sa kích xạ hội tụ, chợt trên bầu trời lục hải sôi trào, Lục Dục Tháp ở bên trong giống như lợi kiếm xuyên thẳng chân trời!

Rất nhanh, Lục Dục Tháp biến mất.

- Trời ạ!

Trong con mắt kinh ngạc của mọi người, lục mang mênh mông của Lục Dục Tháp từ từ tiêu tán, một đạo khí lưu từ trong bắn ra.

Mọi người chăm chú nhìn, từ trong khí tức tràn ngập nóng bỏng một cổ thiên uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập ra, nếu như cổ năng lượng này đập trên mặt đất, sợ rằng cả Cực Lạc Thần cung đều sẽ hóa thành một đám tro bụi!

Dưới uy áp kinh khủng như thế, linh hồn mọi người cũng theo đó nhấc lên, nhìn khí lưu phía chân trời, ánh mắt của đám người Tô Tiểu Soái và Vân Thiền Y trở nên trầm trọng.

- Là lão Đại! Là lão Đại!

Tô Tiểu Soái thấy rất rõ ràng, trong khí lưu một đạo hỏa mang và lục mang đan xen vào nhau.

Tô Dật đạp không mà đứng, tốc độ cực nhanh, ánh mắt chăm chú nhìn phía dưới, năng lượng nóng bỏng đáng sợ cũng theo đó tràn ngập chu thiên, thân hình Tô Dật càng thêm mãnh liệt!

Hai đạo thân ảnh từ từ biến mất trong băng tinh xanh thẳm!

- Lão Đại, các ngươi muốn đi đâu?

Tô Tiểu Soái hét to, trơ mắt nhìn Tô Dật mang theo Vân Tinh rời đi, đường băng tinh vắt ngang không gian rộng lớn, không gian chung quanh từng khúc băng liệt, để lại một khe không gian đen nhánh khổng lồ vắt ngang vòm trời.

- Đó chính là người yêu của hắn sao?

Vân Thiền Y sâu kín nói, trên mặt tràn ngập nỗi cô đơn, nhưng cũng thấy vui mừng vì Tô Dật có thể mang theo người thương rời khỏi Lục Dục Tháp.

Trong một thoáng, sắc mặt mọi người tái nhợt rung động đưa mắt nhìn lên trời cao, tất cả đều cảm giác như nằm mơ.

Vừa rồi biến hóa kinh thiên động địa bên trong Lục Dục Tháp đã khiến tất cả mọi người quên mất Tô Dật.

Không ngờ, người rời khỏi Lục Dục Tháp lại là Tô Dật, cũng không ai biết Tô Dật làm thế nào phá vỡ truy kích của Nam Kha và Pháp Diệp, đem đầu mối đi.

Trong lúc mơ hồ, trong lòng tất cả vực chủ đều có một loại cảm giác có một tảng đá lớn rơi xuống, nhìn theo dấu vết nhàn nhạt nơi xa đã biến mất không thấy gì nữa, ánh mắt mọi người run rẩy.

Phần lớn vực chủ đều đang chìm trong trạng thái đờ đẫn, lúc này phía trên Lục Dục Tháp lại phát ra trận trận thanh âm bạo liệt, hai đạo thân ảnh từ bên trong Lục Dục Tháp phá không mà ra.

- Bang bang!

- Pháp Diệp ngươi còn muốn cản ta!

Nam Kha phẫn nộ quát.

- Cản ngươi thì thế nào! Giết ngươi trước, đầu mối cuối cùng vẫn thuộc về ta!

- Bang bang!

Mọi người một lần nhìn lên bầu trời, Nam Kha và Pháp Diệp sát ý đằng đằng, năng lượng nguyên khí khổng lồ ngưng kết trước người, hào quang mênh mông kinh khủng trùng kích mà ra, cửu thiên rung chuyển, thiên địa rung động!

- Ầm!

Trên bầu trời, Nam Kha và Pháp Diệp cuối cùng đồng thời dừng tay, từng khúc vết rách băng liệt trong không gian giống như mạng nhện.

Nam Kha lên tiếng, khóe miệng hiện ra một mùi vị hài hước:

- Pháp Diệp, hôm nay ta và ngươi đánh một trận cũng không phân thắng bại, vậy lấy tiểu tử kia làm tiền đánh cuộc, đại hội Chưởng Pháp Giả ngày mai, nếu người nào dẫn hắn đến, người đó chính là người chiến thắng!

- Vù vù!

Pháp Diệp giẫm chận tại chỗ, dấy lên hoàng thổ vạn trượng trước người trăm mét, từ từ thu liễm thổ long khổng lồ, ngay sau đó sâu kín nhìn Vân Thiền Y:

- Một lời đã định!

- Các vị vực chủ làm chứng! Tiểu tử kia chạy theo hướng nào?

Pháp Diệp thản nhiên nói.

Toàn trường yên lặng, chợt có một số vực chủ to gan khẽ nói:

- Hướng Tây Bắc!

Bỗng dưng, đám người Tô Tiểu Soái, Phong Cuồng Nhất Kiếm trong nháy mắt bộc phát, cả người Tô Tiểu Soái hỏa diễm tăng vọt, trong nháy mắt tất cả mọi người đều cảm giác được yêu mang rung trời, vô số người trực tiếp cúi đầu phủ phục.

- Bà ngoại ngươi, ngươi lắm mồm gì chứ! Chết đi!

Thoại âm vừa dứt, Tô Tiểu Soái phất tay hành động, hỏa diễm khổng lồ vọt lên cao.

Trong con mắt kinh ngạc của mọi người, Tô Tiểu Soái như thiên thần, hỏa diễm bá tuyệt thiên hạ cắn nuốt tất cả mọi người!

Đại hỏa khổng lồ của Yêu Thiên Cảnh vọt lên cao, giống như thiên băng địa liệt, trong nháy mắt nghiền nát không gian tan vỡ như đậu phụ!

Mọi người vội vàng rút lui về phía sau, rung động nhìn trân trân, không cách nào lên tiếng.

Hỏa diễm bất ngờ này rút cuộc là cái gì?

Pháp Diệp và Nam Kha đồng thời xuống tấn, một bộ phận vực chủ phục hồi tinh thần, trong nháy mắt hỏa diễm đánh sâu vào hào quang nguyên khí!

Hai người cũng buồn bực, làm sao Cực Lạc đại hội lại đột nhiên xuất hiện nhiều cường nhân như vậy!

- Ầm!

Hỏa diễm hủy diệt thiên địa từ từ tiêu tán trên không trung, hỏa màn tiêu tán, Vân Thiền Y, Phong Cuồng Nhất Kiếm, Tô Thiên Tước, Linh Lam Âm cùng với Tô Tiểu Soái cũng sớm không thấy bóng dáng!

Một cổ uy áp kinh khủng vô thanh vô tức tràn ngập trên không trung, hơi thở hoang dã thê lương bao phủ trên người mọi người, dư uy vẫn còn khiến tất cả mọi người đều cảm giác giống như vừa trải qua một cơn ảo mộng!

Lúc này, sắc mặt Pháp Diệp đại biến, con ngươi hoảng sợ, giờ khắc này Pháp Diệp mới hiểu rõ Yêu Hoàng mà Nam Kha nhắc đến là ai, quay đầu lại nhìn thoáng qua Nam Kha, Pháp Diệp hung hăng nói:

- Nam Kha, đại hội Chưởng Pháp Giả ta sẽ tính toán rõ ràng với ngươi!

- Vù vù!

Một giây sau, thân ảnh Pháp Diệp liền xuất hiện ngoài ngàn mét, đi theo phương hướng Tô Dật rời đi.

Toàn trường vắng lặng, Nam Kha đứng chắp tay, khóe miệng nhếch lên, nhìn mọi việc phát sinh, bỗng nhiên thu liễm nụ cười.

- Yêu Hoàng há lại là tồn tại ngươi có thể tùy ý tìm được! Kế hoạch của ta, không có bất cứ người nào có thể giành quyền lợi!

Lời nói lạnh lùng tựa như kinh lôi, trường bào Nam Kha lay động, trong nháy mắt hóa thành một đoàn tia sáng xông về phương hướng Thất Tình cung.