← Quay lại trang sách

Chương 2475

Nhất thời, ánh mắt toàn trường đều vui mừng, Yêu Hoàng đi ra trước hắng giọng nói:

- Hôm nay là ngày vui của ta, cảm tạ các vị đại giá quang lâm! Ta thay mặt U Lạc gửi tới các vị một lời cảm ơn!

- Xoẹt!

Bỗng dưng, toàn trường có các loại tia sáng nguyên khí trùng kích vào thiên địa, tiếng gầm cuồn cuộn xông lên thương khung, đứng giữa đám người, Tô Dật cũng không khỏi dâng trào nhiệt huyết!

- Đại hỉ của Yêu Hoàng, chúc mừng, chúc mừng!

Làn sóng âm thanh rung trời, sông núi rung chuyển!

Chợt, khóe miệng Yêu Hoàng khẽ nhếch lên, trước mặt mọi người bắt đầu nhấc chiếc khăn voan của thê tử, mọi người đều hít sâu một hơi.

Khăn voan vén lên, dung nhan tuyệt mỹ của cô gái trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mắt nguyệt khẽ động, đôi mắt mơ màng nhìn Yêu Hoàng, lại một lần nữa dấy lên tiếng hoan hô rung trời!

Nhìn dung nhan xinh đẹp tuyệt trần này, tất cả mọi người như si như say, điên cuồng chúc mừng Yêu Hoàng.

Nhìn người yêu, trên khuôn mặt kiêu ngạo của Yêu Hoàng rốt cục cũng lộ ra nụ cười hiếm có.

Duy chỉ có Tô Dật, đứng trong đám người của ký ức, trong nháy mắt sắc mặt ngưng trọng, cô gái trước mắt mông lung như sương mù, dung mạo lại càng tuyệt thế.

Nhưng duy chỉ có một điều, cô gái này quá giống một người.

- Vân Tinh!

Tô Dật bật thốt lên, trong con ngươi tràn ngập vẻ khó tin.

Không sai, U Lạc đại thần đứng trước mặt Yêu Hoàng lại có khuôn mặt giống hệt Vân Tinh?

Giống như bị tưới một chậu nước lạnh, Tô Dật ngây người đứng tại chỗ, sau lưng lỗ chân lông trong nháy mắt mở ra toàn bộ, một cảm giác xuyên tim khiên trong đầu Tô Dật lại bắt đầu đau xót.

Màn nhớ lại tiếp theo, Tô Dật trong nháy mắt vọt đến bên trong một căn phòng tư mật.

Từ tranh vẽ trên vách tường, còn có các loại yêu thú điêu khắc, Tô Dật vừa nhìn liền nhận ra, nơi này chính là Yêu Hoàng cung, trụ sở của Yêu Hoàng.

Lúc này bên trong phòng không có người khác.

Dưới ngọn đèn vàng ảm đạm, bóng hình xinh đẹp lộ ra đường vòng cung mộng ảo rung động lòng người.

Tô Dật không kìm lòng được, nhìn dung nhan quá giống Vân Tinh, thân thể chậm rãi đến gần, cẩn thận quan sát U Lạc đại thần,

- Nghĩa phụ, tại sao ngươi cứ phải ép ta?

U Lạc nhìn ánh nến toát ra khói đen ngơ ngẩn xuất thần, trong đôi mắt lệ rơi lã chã.

Khóc? U Lạc đại thần đang khóc?

Đến gần nhìn U Lạc đại thần, dung nhan này thật sự rất giống Vân Tinh, trái tim Tô Dật một hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh.

Cảm xúc cuồn cuộn, khi hắn định đưa tay vuốt ve khuôn mặt U Lạc, U Lạc bỗng đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa.

Lúc này Yêu Hoàng một lần nữa đi đến, bỏ đi y phục đám cưới ban ngày, mặc một chiếc áo khoác tử kim càng lộ vẻ yêu dị tuyệt luân.

U Lạc tiện tay lau nước mắt, dáng người lay động, xinh đẹp đến mức làm cho lòng người rung chuyển.

Khẽ mỉm cười, U Lạc đưa tay đỡ Yêu Hoàng có chút say rượu ngồi xuống, ôn nhu nói:

- Yêu Hoàng, bọn họ rót rượu cho ngươi sao?

Yêu Hoàng khẽ mỉm cười, ngón tay thon dài mơn trớn gương mặt U Lạc, chậm rãi kéo gương mặt U Lạc lại gần, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt U Lạc.

- Ngươi khóc sao?

Yêu Hoàng rất nhanh phát hiện U Lạc vừa khóc.

- Không có!

U Lạc rất nhanh xoay người sang chỗ khác.

- Lấy ta ngươi ủy khuất?

Đôi mắt giống như vực sâu của Yêu Hoàng rơi xuống trên người U Lạc.

U Lạc bị Yêu Hoàng nhìn gắt gao, nhất thời giống như con chim nhỏ ôm chặt lấy Yêu Hoàng.

- Yêu Hoàng đại nhân, không biết vì sao trong lòng ta cứ rối loạn!

Yêu Hoàng thân mật vuốt ve đầu Yêu Hoàng, ngay sau đó nói:

- Ngu cô nương! Chẳng lẽ ngươi đã sớm biết chuyện Thái Cổ đại kiếp rồi?

- Thái Cổ đại kiếp!

Tô Dật ở bên cạnh nhìn chăm chú, thân thể mềm mại của U Lạc khẽ run lên, ngay sau đó giật mình nhìn Yêu Hoàng.

Yêu Hoàng nói cho U Lạc, vừa rồi trên đại yến truyền đến tin tức Thái Cổ đại kiếp sắp bộc phát lần thứ hai.

Hắn đã hạ lệnh cho tất cả thần vực và yêu thú có giao hảo với Yêu Hoàng giới cùng nhau đối kháng, nghĩ ra biện pháp.

Nửa đêm tân hôn, hai người nằm trên giường trò chuyện tâm sự.

Nhìn đôi tình nhân, trong lòng Tô Dật vẫn thấy không yên lòng.

Quả nhiên, đến quá nửa đêm.

- Ầm!

Chỉ nghe một đạo yêu khí mãnh liệt xuyên qua, U Lạc bị Hỗn Nguyên Chí Tôn Công của Hỗn Độn Yêu Hoàng trực tiếp đánh lui.

Trước cửa phòng, U Lạc nặng nề vứt bỏ lưỡi dao sắc bén cầm trong tay, không ngừng khóc rống.

- Quả nhiên ngươi vẫn làm như vậy?

Yêu Hoàng đứng dậy mặc quần áo, ánh mắt lạnh lẽo, trong đôi mắt thoáng hiện lên vẻ đau xót khó lòng nhìn thấy.

- Không phải như thế!

U Lạc ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy thống khổ, thấp giọng nói:

- Ta thích ngươi, nhưng nghĩa phụ ta muốn ta giết ngươi! Ta không làm được! Ta không làm được!

- Hiên Viên Thiên Ca?

Yêu Hoàng sâu kín nói.

U Lạc dĩ nhiên là nghĩa nữ của Hiên Viên Thiên Ca, nhất thời U Lạc mở to đôi mắt sợ hãi, mặt mũi tái nhợt, bị yêu khí của Yêu Hoàng kéo đến, nhanh chóng đi tới bên cạnh Yêu Hoàng.

U Lạc nhất thời hiểu ra, Yêu Hoàng đã sớm biết mọi chuyện.

- Tại sao ngươi biết ta là nghĩa nữ của Hiên Viên Thiên Ca, ngươi vẫn muốn thành thân với ta?

U Lạc khóc nức nở.

Trong con ngươi hẹp dài hiện lên một tia ngạo mạn, Yêu Hoàng nhìn khuôn mặt xinh đẹp trước mặt, ngưng giọng nói:

- Bởi vì ta cũng thích ngươi!

Bỗng dưng, nghe vậy U Lạc gào khóc, kể lại tất cả mọi chuyện Hiên Viên Thiên Ca đã nuôi lớn mình, sau đó để cho mình đến gần Yêu Hoàng, áp dụng kế hoạch ám sát.

Nghe xong tất cả, Yêu Hoàng cũng không hề kinh ngạc.

Những gì U Lạc nói Yêu Hoàng cũng đã sớm biết, cho đến vừa rồi Yêu Hoàng còn đang dùng chuyện Thái Cổ đại kiếp thử dò xét U Lạc.

- Cho nên ngươi vẫn luôn đợi ta thẳng thắn?

U Lạc biết điều ngồi bên cạnh Yêu Hoàng, điềm đạm đáng yêu.

Yêu Hoàng cười sảng lãng, gật đầu.

Trên khuôn mặt tà dị hiện lên một tia ngưng trọng:

- Phụ thân ngươi Hiên Viên Thiên Ca dã tâm bừng bừng, lúc đại yến cũng đã cho người đến truyền tin, nói hắn đã tìm được phương pháp khống chế Thái Cổ đại kiếp. Nhưng muốn ta cùng đến Ma Thần vực, hắn mới có thể nói ra cụ thể!

Chợt Yêu Hoàng nhìn U Lạc:

- Ta từng tự nói với bản thân, nếu như ngươi cuối cùng không nghe lời phụ thân ngươi giết ta, cho dù là Thái Cổ đại kiếp, ta sẽ che chở ngươi chu toàn! Nhưng nếu nghe theo, ta chỉ có thể mang theo ngươi đi gặp phụ thân ngươi!

- Vậy ngươi sẽ giết ta sao?

U Lạc cười khổ, trên gương mặt đẫm lệ hiện lên tia sáng, kéo tay Yêu Hoàng, trong mắt hiện lên vẻ yêu thương.

- Yêu rồi sẽ không hận được!

Yêu Hoàng sâu kín nói, trong con ngươi nổi lên hàn quang:

- Ở chỗ này ngoan ngoãn đợi ta! Ngày mai ta sẽ lên đường tới Ma Thần vực trước!

Nhất thời, trong mắt U Lạc quang mang chớp động, khẽ nói:

- Vì sao! Yêu Hoàng đại nhân ngươi không thể đi! Ngươi biết rõ phụ thân ta dã tâm bừng bừng?

- Vậy thì có thể có biện pháp gì?

Yêu Hoàng lắc đầu, theo mười hai thần thú dưới trướng hồi báo, Hiên Viên Thiên Ca đã đợi ở Ma Thần vực suốt nửa năm.

Yêu Hoàng có lý do tin tưởng Hiên Viên Thiên Ca có rắp tâm hại người, nhưng Yêu Hoàng không có lý do gì không vì sinh linh thần vực đi thử một chuyến.

- Vậy ta đi cùng ngươi!

U Lạc khẽ nói.

- Phượng Hoàng và Kim Long sẽ đi theo ta, ngươi ngoan ngoãn chờ ta ở Yêu Hoàng cung, hôn lễ cuả chúng ta còn chưa chính thức kết thúc!

Nói xong, Yêu Hoàng cười tà mị.