← Quay lại trang sách

Chương 2480

Rầm rầm!

Giờ phút này Tô Dật không có lựa chọn nào khác.

Trong thái hư thần hải giống như có một máy bơm nước cực đại đang tát cạn nguyên khí kinh mạch của hắn, năng lượng mênh mông từ trong Huyền Linh thần mạch ồ ồ chảy ra!

- Thùng thùng!

Huyền quan từng bước mở ra, kinh mạch trong cơ thể như ngôi sao, nguyên khí to lớn du tẩu trong người, mỗi lần đi qua một huyền quan lại sáng lên!

Nếu có người theo dõi bên trong cơ thể Tô Dật, có thể phát hiện, kinh mạch hoàn mỹ trong cơ thể đã biến thành một tấm bản đồ ngôi sao vô cùng huyền diệu!

- Ầm!

Thời gian dần qua, toàn thân Tô Dật trở nên phát sáng như ngọc, khí lưu sôi trào tuôn ra lay động xung quanh Tô Dật.

Chợt, áo bào Tô Dật bị hất tung, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công gào thét thiên địa, năng lượng Thần Ma nồng đậm từ đầu ngón tay chạy vào bên trong vòng xoáy Thái Cổ.

Lúc này, một túi không gian từ trong lòng ngực rơi xuống, nhưng không người nào chú ý.

- Leng keng!

Sau khi tiếp nhận nguyên khí rót vào, vòng xoáy Thái Cổ bắt đầu nhanh chóng bành trướng, từ ba thước vuông không ngừng khuếch trương, tốc độ tăng trưởng mắt thường có thể thấy được khiến mọi người chấn động!

Tiếng ma hồn kêu khóc từ trong vòng xoáy thoát ra tràn ngập thiên địa, thanh âm thê lương giống như câu hồn, thiên địa trở nên xơ xác tiêu điều!

- A!

Tô Dật kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân bắt đầu co quắp, loại rút năng lượng này có thương tổn rất lớn đến kinh mạch huyết nhục.

Hai mắt Tô Dật bắt đầu trắng bệch, mặt mũi vô thức vặn vẹo, thoạt nhìn hết sức thống khổ!

- Lão Đại! Đừng tiếp tục nữa! Ngươi sẽ chết đấy!

Tô Tiểu Soái dữ dội quát lên.

Đã từng nhìn thấy Tô Dật chết một lần, lần này, Tô Tiểu Soái sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa.

- Tô Dật! Ngươi dừng lại cho ta! Ta còn muốn gả cho ngươi!

Vân Thiền Y lau nước mắt, hai tròng mắt đỏ ngầu như máu.

- NGAO...OOO!

Lại nhìn về hướng Tô Thiên Tước và Linh Lam Âm bên cạnh, hai người đã biến ảo thành nguyên hình.

Bản thể Khổng Tước hỏa diễm quấn quanh, nhỏ hơn thân thể Phượng Hoàng một chút, nhưng vẫn đủ để kinh hãi thế nhân!

- Chít chít!

Trong miệng kim viêm lấp lánh, hai cánh lay động sinh gió, nhất thời nhiệt độ khắp không gian tăng lên, thiên địa mơ hồ nhuộm đẫm sóng gợn không gian, không gian mờ ảo nhất thời hóa thành biển lửa rực cháy!

Bên trong biển lửa, Linh Miêu đạp nước, móng nhọn bén nhọn phá không mà đến.

Đôi mắt màu hổ phách giống như trăng trong nước hoa trong sương mù, năng lượng linh hồn bàng bạc quỷ dị trùng kích về phía Pháp Diệp!

- Nhị vị thần thú đại nhân, ta tới giúp ngươi!

- Uống uống!

Phong Cuồng Nhất Kiếm vẫn khiếp sợ các loại thần kỳ của chúng thần chi giới rốt cục thu hồi sắc mặt kinh ngạc, cao giọng hét lên.

Chỉ một thoáng, trăng sáng nhô lên, kiếm ý đáng sợ màu trắng bạc theo biển lửa cuồn cuộn trảm thiên mà đến!

- Pháp Diệp! Đừng hòng làm tổn thương Tô Dật đại nhân!

Phong Cuồng Nhất Kiếm đứng trên không trung, trong mắt sát ý quyết đoán, Tô Dật tuyệt đối không thể chết được!

Tô Dật vừa chết, đại hạ tương khuynh, chúng sanh đều diệt!

Hôm nay, Hiên Viên Thiên Ca dùng Vân Tinh để uy hiếp Tô Dật, năm người bọn họ tuyệt đối không thể để Hiên Viên Thiên Ca thực hiện kế hoạch!

Bỗng dưng, khi kiếm ý chém xuống, yêu khí ngũ thải bát ngát khôn cùng tựa như sóng biển mãnh liệt tuôn ra.

Vân Thiền Y cũng hóa thành nguyên hình, một con bướm ma khổng lồ màu sắc rực rỡ, đón gió giương cánh, giống như Thánh nữ, phiêu đãng thiên địa!

Một người bốn yêu, đủ chiến Pháp Diệp!

- Ha ha ha!

Trong không gian xé rách, yêu khí thổi quét, chỉ cần bị lan đến gần, Nguyên Thiên cảnh bình thường đã sớm phân cân thác cốt!

Lúc này, Pháp Diệp chắp tay trước ngực, trong miệng rù rì nói, đối mặt với kiếm ý vô địch và hỏa mang kinh khủng chém xuống, chỉ đơn giản hạ eo.

- Ầm!

Kiếm sóng xượt qua da đầu, đập lên ngọn núi phía xa, ngọn núi nổ tung, vang dội thiên địa!

Nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt Pháp Diệp vô cùng thần dị, cả người nhanh chóng bố trí khôi giáp màu vàng sẫm.

- Ầm!

Pháp Diệp mỉm cười, nhẹ điểm thiên địa.

Bỗng nhiên, trên vòm trời khổng lồ có sáu con Thổ Long tái hiện nhân gian, từng tiếng “ NGAO...OOO “ quái khiếu bén nhọn làm cho linh hồn đau nhói!

- Đây là…!

Ánh mắt năm người đồng thời ba động, sáu con Đồ Long vừa ra, đã ngăn cản được yêu mang kiếm ý, ba động không gian trong nháy mắt đạt tới trình độ kinh khủng!

Sắc mặt biến hóa, sáu con Đồ Long như vọt tới đích, lân phiến lóe lên tia sáng, há cái miệng rộng dữ tợn nhắm ngay năm người.

- Muốn đánh thì ta sẽ vui đùa với các ngươi một chút! Hiên Viên Thiên Ca, cái này coi như ta tặng thêm cho ngươi! Đừng quên lời hứa của ngươi!

Pháp Diệp cười lạnh, nhất thời cước bộ điểm nhẹ xuống đất, thổ địa rộng lớn trong nháy mắt vỡ ra, giống như động đất!

- Lực thao túng thổ thuộc tính thật là mạnh!

Tô Tiểu Soái thấp giọng sợ hãi nói.

- Thuỷ tổ, liều mạng!

Tô Thiên Tước, Linh Lam Âm đã không còn quản nhiều như vậy, ngọn lửa phun ra, quang hồ yêu dị đồng thời đụng độ với sáu con rồng.

- Lên! Cứu lão Đại!

Tô Tiểu Soái cũng nhất thời đỏ mắt, yêu khí run lên, xung quanh ngưng kết, thân ảnh rắn chắc nhanh như tia chớp nhảy ra.

Song chưởng nhất tề vươn ra, hỏa diễm vô cùng vô tận từ cửu thiên rơi xuống, oanh kích lên người một con thổ long chính giữa!

- Rầm rầm rầm!

Cách vạn năm, chúng thần chi giới một lần nữa xảy ra đại chiến kinh thiên động địa, một người bốn yêu chiến với lục long!

Thân ảnh mấy người không ngừng bay lên, rời xa Tô Dật và Hiên Viên Thiên Ca, trong không gian vỡ nát năng lượng kình khí thổi quét, sóng gợn không gian chung quanh bị chấn nát thành hư vô!

Yêu mang vạn dặm, trời đất quay cuồng!

Giờ phút này, bên trong Hỗn Độn thế gian, mấy người đã chiến đến cực hạn.

Người nào càng đánh càng kinh ngạc, vì sao Pháp Diệp lại có lĩnh ngộ sâu sắc với thổ thuộc tính như vậy!

Đừng bảo là Tô Tiểu Soái, trong lòng Vân Thiền Y vốn tưởng rằng có sức mạnh sàn sàn như Pháp Diệp cũng tràn đầy kinh ngạc!

Pháp Diệp một mực giấu diếm đến hiện tại, hắn mới rốt cục bại lộ chân tướng.

Hắn rất mạnh, so với Nam Kha, Pháp Diệp mạnh đến mức cực hạn!

Chẳng lẽ hắn một mực chờ đợi giờ khắc tiến vào chúng thần chi giới?

- Hô!

- Phải giết Pháp Diệp!

Vân Thiền Y cao giọng nói, trong tay yêu khí không ngừng chảy ra.

Lúc này, trên thổ long, chỗ mi tâm Pháp Diệp chảy ra sóng gợn nhàn nhạt, ánh mắt cũng theo đó hưng phấn, sát khí ngập trời cũng lan tràn!

- Đi chết hết đi!

Pháp Diệp hét to, sáu con thổ long lại một lần nữa lao thẳng tới, mang theo năng lượng thổ thuộc tính bàng bạc, sát khí lưu chuyển, phô thiên cái địa!

Giờ phút này, ở một chỗ khác.

Hơn phân nửa nguyên khí của Tô Dật đã chuyển vào trong vòng xoáy Thái Cổ, Hiên Viên Thiên Ca đứng bên cạnh vẫn giữ bộ dạng của Vân Tinh, thủ ấn huyền ảo ngưng kết, từng chút rút ra nguyên khí của mình, nhất thời khóe miệng khẽ nhếch lên.

- Ha ha ha!

Hiên Viên Thiên Ca cuồng tiếu cười nói:

- Đúng! Chính là như vậy, tiếp tục đi, trả lại nguyên khí của ta cho ta!

- Đừng! A Dật, đừng!

Thanh âm của Vân Tinh trong cơ thể Hiên Viên Thiên Ca mang theo tiếng khóc nức nở, suy yếu vô cùng, rất nhanh lại bị Hiên Viên Thiên Ca chế trụ.

- Ông!

Giờ phút này Tô Dật, nhắm hai mắt, cảm thụ được nguyên khí từ từ tiến vào bên trong vòng xoáy Thái Cổ, tu vi bán bộ Nguyên Thiên tứ trọng sau năm mươi tư chỗ huyền quan đã kích hoạt toàn bộ mở ra.

Tâm thần theo dõi, Tô Dật muốn đi tìm chân tướng thật sự của Thái Cổ đại kiếp.

Nhưng thứ hắn nhìn thấy được chỉ có thâm thúy vô tận, đây là một loại Hỗn Độn năng lượng.

Không có giới hạn cũng không có sinh cơ, nguyên khí của mình nương theo tinh thần lực tiến vào, cũng chỉ quy về hư vô!