Chương 2483
Ầm!
Thiên địa nổ vang, giống như muốn hủy diệt, đám người Tô Tiểu Soái đã ngồi trên Thiên Tinh Thần Đỉnh rời khỏi nơi thị phi Ma Thần vực lộ vẻ ngạc nhiên!
- Là Thái Cổ đại kiếp bộc phát sao?
Con mắt Vân Thiền Y chớp động, trong lòng kinh hãi.
- Hô!
Mặc dù cách xa nhau như thế, đám người Tô Tiểu Soái cũng có thể cảm giác được một loại hơi thở cực hạn đáng sợ đang đè ép phía dưới.
Ở giữa thiên địa, ba động năng lượng mênh mông một lần nữa tăng lên, thần uy vô tận mang theo vòng xoáy gắt gao lao về hướng Ma Thần vực.
- Lão Đại...
Đôi mắt Tô Tiểu Soái đỏ ngầu, lệ nóng cuồn cuộn, chính là vòng xoáy Thái Cổ đáng sợ vừa rồi đã cắn nuốt Tô Dật.
- Không biết... Tô Dật có việc gì không!
Vân Thiền Y nhếch môi, hai tay nắm chặt, dùng sức gõ lên Thiên Tinh Thần Đỉnh.
- Thiên Tinh Thần Đỉnh chính là che chở cuối cùng của Tô Dật đối với chúng ta sao?
Tô Thiên Tước thở dài, trên Thiên Tinh Thần Đỉnh tia sáng chói mắt kỳ dị xuyên thủng mà ra, thần quang lan tràn ba động, dưới sự sai khiến của tinh thần lực khổng lồ, tốc độ phi hành cực kỳ nhanh!
- Rầm rầm!
Khi mọi người ở đây đang bị đả thương tinh thần, Ma Thần vực dưới vòng xoáy Thái Cổ xuất hiện một màn kinh ngạc quỷ dị!
- A!
Bên trong một mảnh hỗn độn âm trầm xám xịt, Pháp Diệp bộc phát ra một tiếng gầm, ánh mắt kịch liệt đại biến, cả người năng lượng dữ dội tuôn ra.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang kịch liệt, năng lượng kinh khủng xung quanh Pháp Diệp nhanh chóng ba động, nhìn thấy không cách nào chống đỡ vòng xoáy Thái Cổ kinh khủng này, thần lực thổ thuộc tính âm trầm đáng sợ một lần nữa phun ra!
- Ầm!
Trong một thoáng cuối cùng khi vòng xoáy Thái Cổ phủ xuống Ma Thần vực, một cổ uy áp linh hồn hung hãn vọt lên cao, một khe không gian ngang nhiên xuất hiện.
- Pháp Diệp muốn chạy trốn!
Vân Thiền Y khẽ kêu lên.
Nhất thời, tất cả ánh mắt kinh ngạc chăm chú nhìn trên người Pháp Diệp, hai mắt Pháp Diệp gắt gao nhìn lên vòng xoáy Thái Cổ phía trên bầu trời, cước bộ bước đi!
- Thái Cổ đại kiếp, ta nhất định sẽ chinh phục ngươi!
Hai tròng mắt nheo lại, cả người ba động tia sáng lan tràn, hơi thở hung hãn giống như sóng lớn cuồn cuộn dữ dội lướt tới, Pháp Diệp không chút do dự chui vào bên trong khe không gian.
- Đi như vậy sao!
Tô Tiểu Soái ngưng trọng nói.
- Hắn không phải đã cắn nuốt năng lượng của Hiên Viên Thiên Ca sao? Vì sao vẫn không thể khống chế Thái Cổ đại kiếp?
Tô Thiên Tước kinh ngạc nói.
Bỗng dưng, nơi xa vòng xoáy vẫn không ngừng vang lên tiếng oanh minh, bên trong vòng xoáy tô điểm mấy ngôi sao, dưới uy áp kinh khủng, sắc mặt đám người Tô Tiểu Soái tái nhợt, loại uy áp này giống như muốn đè áp chúng sinh.
- Pháp Diệp chạy rồi, nhưng chúng ta trốn không thoát! Điệu bộ này, Thái Cổ đại kiếp có lẽ sắp sửa bộc phát!
Sắc mặt Linh Lam Âm xanh mét.
- Vù vù!
Thiên Tinh Thần Đỉnh nhanh chóng bay qua không gian rộng lớn, điện quang vang dội, lôi đình giăng đầy xung quanh, tựa như sao chổi xuyên qua không gian!
Lúc này, Thiên Tinh Thần Đỉnh dừng lại trong một mảnh phế tích, kiến trúc nối liền, cổ tháp liên miên, quang mang chớp động, lộ ra vẻ không ăn khớp trong chúng thần chi giới hỗn độn này.
- Thiên Tinh Thần Cung.
Đi xuống Thiên Tinh Thần Đỉnh, Vân Thiền Y đỡ Vân Tinh, ngắm nhìn xung quanh, quang mang chói mắt phóng ra, mênh mông cuồn cuộn hùng vĩ, hàng tỉ sinh linh nhất thời trở nên cực kỳ nhỏ bé.
- Không ngờ nó lại dẫn chúng ta tới nơi này!
Trong lòng Tô Tiểu Soái cảm thán, con mắt chăm chú nhìn thiên địa xung quanh.
- Thái Cổ đại kiếp buông xuống, có thể trở lại Thiên Tinh Thần Cung, coi như lá rụng về cội!
Phong Cuồng Nhất Kiếm cảm thán nói.
- Ầm!
Giờ phút này, bầu trời Ma Thần vực đã bị tảng lớn vòng xoáy hoàn toàn bao trùm.
Hơi thở kinh khủng ba động, thần quang chợt lóe, một cổ thần quang hủy diệt khuếch tán giữa thiên địa, trực tiếp xé rách thương khung thành mảnh nhỏ.
Nhất thời, Tô Tiểu Soái, Tô Thiên Tước, Linh Lam Âm, Phong Cuồng Nhất Kiếm cùng Vân Thiền Y nhìn xung quanh, vẻ mặt ngưng trọng.
- Cũng được! Dù sao cũng trải qua một lần rồi! Lần này vẫn không cứu được lão Đại! Xem đời sau có cơ hội hay không!
Tô Tiểu Soái cười ha ha nói, nụ cười đầy gượng ép, co quắp.
- Còn có thể cùng U Lạc đại thần chuyển thế cùng nhau, đời sau ta cũng có thể gặp lại Tô Dật! Không thiệt!
Vân Thiền Y sâu kín nhìn thoáng qua Vân Tinh đang ngủ mê man, buồn bã cười thảm.
- Đến rồi!
Phong Cuồng Nhất Kiếm hít sâu một hơi, trong mắt quang mang chớp động.
Nhất thời, ở nơi xa thần quang vòng xoáy uy thế vô cùng một lần nữa tràn ngập, khí tức đáng sợ bắn ra.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, vòng xoáy liền rời khỏi Ma Thần vực, hướng về phía mình.
- Kết thúc rồi! Chúng thần chi giới không bao giờ tồn tại nữa!
- Đến đây đi! Muốn hủy diệt thì hủy diệt hoàn toàn đi! Đời sau đừng hi vọng cho ta nữa!
- Tô Dật, ta tới tìm ngươi đây!
Tô Tiểu Soái, Tô Thiên Tước và Vân Thiền Y rống giận, khí thế mọi người đồng thời vang dội, ánh mắt phiêu đãng, tử ý lăng nhiên.
————————————————
Bên ngoài Loạn Ma Thần Vực.
Đại hội Chưởng Pháp Giả cứ theo lẽ thường cử hành, khi Nam Kha còn đang trăm phương ngàn kế cùng Hiên Viên Thiên Ca trong ứng ngoài hợp, lại không ngờ nghênh đón một Pháp Diệp kinh khủng đến mức tận cùng.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Pháp Diệp bắn ra tia sáng, không có quá nhiều ba động, lạnh nhạt phất tay đánh chết Nam Kha ngay tại chỗ!
Hơn vạn vực chủ đồng thời kinh hãi, ánh mắt rung động, không ai nghĩ tới Pháp Diệp lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy.
Pháp Diệp từ chúng thần chi giới đi ra giống như biến thành một người khác, nhìn chung quanh, tất cả vực chủ đều không dám nói gì.
Lúc này chỉ có Ôn Phúc Diệp, Ôn Phù và Vô Ngu đứng trên đài cao, Nam Kha vừa chết, cấm chế linh hồn trong đầu Ôn Phúc Diệp tự nhiên được giải trừ.
- Pháp Diệp, Tô Dật thế nào rồi!
Ôn Phúc Diệp lạnh lùng nói.
Nhất thời, Pháp Diệp đứng dậy, quay đầu nhìn lên vết rách như ẩn như hiện trên không trung, nhẹ giọng nói:
- Chết rồi!
- Cái gì!
Ôn Phù hét lên một tiếng chói tai, con ngươi đỏ ngầu giống như nghe thấy tin tức kinh khủng nhất trên thế giới, khóe miệng co quắp, một cổ sát ý vọt lên cao!
- Ngươi lặp lại lần nữa! Pháp Diệp, ngươi lặp lại lần nữa cho lão phu!
Vô Ngu đồng dạng cũng tức giận đến phát run, thân thể trọng thương tiến về phía trước, sát ý bộc phát, căm tức nhìn Pháp Diệp.
Trong giây lát, toàn trường cũng thở dài buồn bã, hiện giờ tu vi của Pháp Diệp đã đạt đến tuyệt hảo, sợ rằng là đỉnh phong của Nguyên Thiên Cảnh cửu trọng.
Hi vọng duy nhất đều rơi vào thiếu niên tiến vào Lục Dục Tháp, hiện giờ Tô Dật lại chết, thân tử hồn tiêu, tất cả hi vọng cũng biến mất.
- Pháp Diệp tôn giả, trong chúng thần còn có những người khác sao?
Bên trong đám người, có người lên tiếng.
Nhất thời, từ trong miệng Pháp Diệp nói ra những lời thản nhiên, nghe giống như một cỗ máy không có tình cảm:
- Vân Thiền Y, đã chết! Phong Cuồng Nhất Kiếm, đã chết! Mấy người hầu của Tô Dật, cũng đã chết hết!
Chỉ một thoáng, phần lớn võ giả mặt xám như tro tàn, trong đó La Sóc lại càng gầm lên liên tục, cao giọng nói:
- Bọn họ rút cuộc chết như thế nào! Hôm nay ngươi nhất định phải cho chúng ta một công đạo!
- Chết như thế nào?
Pháp Diệp cười ha ha.
Chợt, ánh mắt Pháp Diệp rơi vào Ôn Phù cùng Ôn Phúc Diệp ở đối diện giống như tro tàn:
- Hiện giờ bên trong đang bộc phát Thái Cổ đại kiếp!