Chương 2484
Cái gì!
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều toát mồ hôi lạnh, ánh mắt vô cùng kinh ngạc, Thái Cổ đại kiếp buông xuống?
- Pháp Diệp, những gì ngươi nói đều là thật?
Vô Ngu lạnh lùng nói.
Nhất thời, các cường giả sợ như sợ cọp, hô hấp nặng nề.
Pháp Diệp chắp hai tay sau lưng nhìn Ôn Phúc Diệp và Ôn Phù:
- Hôm nay người biết cách khống chế Thái Cổ đại kiếp cũng chỉ có mình ta, các ngươi muốn giết ta, chẳng khác nào để cho mọi người chôn cùng!
- Ngươi!
Ôn Phù phẫn nộ quát.
Nghe vậy, các vực chủ bắt đầu ồn ào thảo luận, vẫn là La Sóc lên tiếng:
- Pháp Diệp tôn giả, sự tình khác tạm thời để qua một bên, kính xin Pháp Diệp tôn giả lấy chúng sanh làm trọng, cứu chúng ta khỏi hiểm nguy!
- Ngươi gọi ta là gì?
Ánh mắt Pháp Diệp nheo lại, ánh mắt lạnh lùng lướt qua trên người vạn tên vực chủ, chợt có người gọi to:
- Pháp Diệp Chí Tôn! Xin cứu sinh linh!
- Pháp Diệp Chí Tôn, xin giúp chúng ta! Chúng ta không muốn chết!
- Đúng vậy! Chí Tôn đại nhân, xin cứu sinh linh thiên hạ!
- Ha ha ha!
Nghe thấy xưng hô như thế, Pháp Diệp cuồng tiếu, không ngừng gật đầu:
- Tốt! Các vị vực chủ hôm nay có tâm, Pháp Diệp nguyện ý ở chỗ này đảm đương đại nhân trước mặt hạo kiếp, kính xin các vực chủ hộ pháp cho ta!
- Ngươi!
Cả người Ôn Phù run rẩy, nhìn về phía Ôn Phúc Diệp và Vô Ngu, thấp giọng nói:
- Muội muội, chuyện này là làm sao? Dật nhi hắn...
Ôn Phúc Diệp đồng dạng cũng thống khổ, nhưng vẫn an ủi tỷ tỷ, chợt nói:
- Chuyện Thái Cổ đại kiếp xem ra là thật, tạm thời Pháp Diệp sẽ không hạ thủ với chúng ta! Tỷ tỷ chờ ở đây, ta đi một lát sẽ trở lại!
- Ngươi đi đâu.
Nhìn bóng lưng Ôn Phúc Diệp đi xa, Ôn Phù thấp giọng hô.
Nhất thời, hơn vạn tên vực chủ ngưng kết thủ ấn trước người, thần uy mênh mông cuồn cuộn, vô số tia sáng hội tụ quanh người Pháp Diệp, bí văn lưu chuyển, sấm nổ vang dội.
Pháp Diệp ở chính giữa tia sáng, đã chắp tay trước ngực, ngồi xếp bằng dưới đất, nhìn lên vết rách ngày càng lớn trên vòm trời, khẽ nói:
- Thái Cổ đại kiếp! Hôm nay ta năng lượng gia thân, chỉ cần thông hiểu phương pháp khống chế, ta xem ngươi còn có thể gây sóng gió như thế nào!
- Ầm!
Khóe miệng Pháp Diệp khẽ nhếch lên, hơn vạn đạo năng lượng nhô lên, uy năng bá đạo lăng tuyệt xuyên qua không gian vặn vẹo, nhất thời toàn bộ mảnh không gian trở nên u ám, khí hủy diệt càng mạnh hơn!
- Đến đây đi! Thái Cổ đại kiếp! Chinh phục ngươi, ta sẽ trở thành Thiên Địa Chí Tôn chân chính!
Ánh mắt tham lam hưng phấn bắn ra, cả người Pháp Diệp sặc sỡ lộng lẫy, thần uy hiển hách, giống như Đại Đế muôn đời.
Thần quang bao phủ, trong Loạn Ma Thần Vực mấy trăm vạn sinh linh rung động chú ý.
Ai cũng biết, thắng bại chỉ nằm trong cử động này, chỉ cần Pháp Diệp ngăn cản được, cho dù Pháp Diệp có chuyện khó có thể tha thứ, hắn cũng là thiên địa chung chủ duy nhất!
- Uống!
- Đến đây đi!
Tất cả mọi người nhìn lên quang mang trên vòm trời lấp lánh, nhất thời nhất tề hét lớn, tu vi toàn thân rót vào pháp trận do Pháp Diệp chế tạo, uy áp mênh mông cuồn cuộn giống như thần quang chiếu rọi, trùng kích về hướng vết rách!
- Bang bang!
Chỉ nghe một tiếng nổ, vết rách ầm ầm nổ vang, tựa như khí cầu bị chọc thủng, năng lượng hỗn độn đổ xuống, phía chân trời nhanh chóng bị tử quang che khuất bầu trời bao trùm!
- Phần phật!
Chỉ một thoáng, mảng lớn vòng xoáy Thái Cổ cuồn cuộn tràn ngập đến, Loạn Ma Thần vực tự dưng run rẩy, thiên địa rung động!
Thương khung đã hoàn toàn bị vòng xoáy bao bọc, mọi người nhìn thiên địa, trong mắt tràn đầy run rẩy.
Đây chính là Thái Cổ đại kiếp sao? Ở đây chưa có người nào từng nhìn thấy Thái Cổ đại kiếp chân chính, hôm nay nhìn vòng xoáy Thái Cổ phô thiên cái địa, trong lòng tràn đầy rung động!
- Liều mạng!
Mọi người lớn tiếng hét vang.
Pháp Diệp nhìn vòng xoáy, trong lòng mặc dù cảm giác không đúng, nhưng hai tay vẫn đẩy tới!
Ngay sau đó một cổ quang mang chói mắt đánh về hướng vòng xoáy Thái Cổ, trong vòng xoáy giống như Thần Ma nhất thời vang lên một mảnh thú rống!
Thanh âm của Phượng Hoàng chân thần hung hãn, Khổng Tước thú dữ đáng sợ, còn có Cửu Linh Thiên Miêu thần quái vang dội thiên địa!
- Bang bang!
Bên trong vòng xoáy, một cổ uy áp linh hồn đáng sợ rất nhanh rơi xuống, kèm theo hỏa diễm tới tấp đáp xuống trên người Pháp Diệp!
- Không tốt rồi, đây là cái gì!
Pháp Diệp nổi giận gầm lên.
Nhất thời, trên bầu trời, tất cả ánh mắt đều rơi xuống vòng xoáy, Thái Cổ đại kiếp này cực kỳ bất đồng so với tưởng tượng của bọn họ!
Bên trong vòng xoáy, thần quang rạng rỡ, liệt diễm cuồn cuộn, thân ảnh yêu thú tề tụ, tựa như Ma thần hồng hoang phủ xuống, làm gì có dáng vẻ hủy diệt thế giới!
- Pháp Diệp ta tới tính sổ với ngươi đây!
Một thanh âm từ trong vòng xoáy truyền ra, vòng xoáy Thái Cổ nhất thời co rút lại, ngàn vạn ngôi sao thu thành một thể, từ từ ngưng kết thành một đạo thân ảnh.
Vòng xoáy tản đi, thiên địa một mảnh sáng sủa!
Trên hư không một bóng người thanh sắc đạp không mà đứng, trên mày kiếm thần quang lấp lánh, uy thế đáng sợ không gì sánh kịp càng làm cho lòng người chấn động!
- Là Tô Dật! Hắn chưa chết!
La Sóc nhận ra người xuất hiện đầu tiên, trong tay thu liễm tia sáng, không rót vào nữa.
Trên thương khung, tất cả vực chủ nhất thời thu hồi tia sáng nguyên khí, nhìn về phía Tô Dật, giờ phút này khí tức của Tô Dật thần dị, hung hãn không ai sánh được, so sánh với tu vi cực cao của Pháp Diệp, mọi người đều không nhìn ra tu vi của Tô Dật rút cuộc đã đến đâu.
Quanh người được kim sắc hỏa diễm bao phủ, Tô Dật ngẩng cao đầu, trầm thấp nhìn Pháp Diệp.
- Dật nhi!
Ôn Phù che miệng kinh hô, nhìn thân ảnh trong thần quang phong tư lỗi lạc, nhất thời nước mắt chảy dài.
Vô Ngu ở bên cạnh cũng gật đầu, kéo Ôn Phù khẽ nói:
- Tạm thời không nên qua bên đó!.
Nhưng Vô Ngu cũng khó có thể che giấu vui mừng trong lòng.
- Pháp Diệp, ngươi chạy trốn rất nhanh!
Tô Tiểu Soái đứng phía sau Tô Dật, giơ cằm lên, ngưng trọng phẫn nộ quát Pháp Diệp.
- Pháp Diệp, ngươi cấu kết với Hiên Viên Thiên Ca, thiếu chút nữa để cho hắn sống lại dẫn động Thái Cổ đại kiếp! Bây giờ còn ở nơi này giả bộ làm người tốt! Hôm nay ta phải giết ngươi!
Vân Thiền Y kêu lên.
Nghe vậy, toàn trường ồ lên, vô số ánh mắt như dao găm rơi xuống trên người Pháp Diệp, Pháp Diệp cười lạnh nhìn Tô Dật.
- Tại sao ngươi chưa chết!
Pháp Diệp lạnh lùng nói.
Khóe miệng Tô Dật khẽ nhếch lên, thản nhiên nói:
- Nếu ta chết, làm sao còn có thể tới tìm ngươi tính sổ?
Nhìn một vòng chung quanh, ánh mắt Tô Dật đầy ngưng trọng:
- Xem ra Nam Kha đã bị ngươi giết chết!
- Ngươi muốn làm gì?
Pháp Diệp hỏi.
Quanh người Tô Dật áo bào lay động, ánh mắt thoáng nhìn về phía sau, thấp giọng nói:
- Thái Cổ đại kiếp đã bị ta khống chế, Thổ Trấn Thiên Thạch trên người của ngươi vốn là đồ đạc của ta! Trả lại cho ta, ta có thể để cho ngươi còn sống!
- Pháp Diệp, lão Đại ta là Hỗn Độn Yêu Hoàng chuyển thế, Thổ Trấn Thiên Thạch vốn là vật của Yêu Hoàng, nhanh chóng trả lại!
- Thì ra là Tô Dật là Hỗn Độn Yêu Hoàng chuyển thế!
- Vừa rồi các ngươi có nghe thấy không, Thái Cổ đại kiếp đã bị Tô Dật khống chế!
- Thật là trời phù hộ cho tinh vực ta! Tô Dật đại nhân vô địch!
Vô số vực chủ khóc rống lau nước mắt, nhìn vết rách trên bầu trời biến mất, không khỏi kích động vung cánh tay hô to!