Chương 2485
Tô Dật! Ta dụng tâm lương khổ làm ra kế hoạc này mấy chục năm! Mà ngươi lại trong một giây phá hủy nó!
Pháp Diệp trừng mắt, nghe Tô Dật nói, nhất thời quát to:
- Thổ Trấn Thiên Thạch ta vất vả lắm mới tìm được! Tại sao! Tại sao ngay cả cái này cũng muốn cướp đi!
- A!
Sắc mặt Pháp Diệp từ từ trở nên dữ tợn, năng lượng thổ hoàng sắc ngập trời chạy chồm trong thiên địa, âm thanh vô cùng vô tận trong nháy mắt vang dội xung quanh.
- Hết thảy đều có mệnh số! Không phải đồ của mình mà cứ cưỡng cầu, cuối cùng là tự sai lầm!
Tô Dật lạnh lùng nói, vẻ mặt bình tĩnh, không nhìn ra buồn vui tức giận.
- Thúi lắm!
Pháp Diệp hét to, thân thể bước về phía trước, trong ánh mắt sát ý ngưng kết:
- Ngươi biết cái gì! Ngươi đương nhiên có thể! Tất cả những thứ này ngươi có thể lấy được rất dễ dàng, nhưng ta đã dụng tâm nhiều năm!
- Ầm!
Phía sau, giờ phút này ánh mắt mọi người cũng bắt đầu ngưng trọng, cảm xúc tức giận, thất vọng, khinh bỉ chỗ nào cũng có.
- Pháp Diệp ngươi vì cầu mục đích, không chừa thủ đoạn nào, hôm nay bị tố giác còn có thể diện gì ở đây tranh giành?
- Đúng! Pháp Diệp còn không thúc thủ chịu trói!
- Pháp Diệp, chớ để cho Tô Dật Chí Tôn tức giận, niệm tình ngươi vì chúng sanh tinh vực, theo lẽ công bằng chấp pháp nhiều năm, cố gắng đừng để cuối cùng rơi vào cảnh thanh bại danh liệt!
Mọi người phẫn nộ, tựa hồ tất cr vực chủ cũng bắt đầu tức giận mắng chửi Pháp Diệp.
Đối với bọn hắn, nếu không phải bị ép xuất lực, làm sao lại khuất phục Pháp Diệp.
Người hai mặt, vẫn lấy lẽ công bằng chấp pháp Pháp Diệp, sau khi Tô Dật đi ra, hoàn toàn mất đi dân tâm.
- Ha ha ha!
Quay đầu lại, sắc mặt Pháp Diệp từ từ trở nên âm tàn, tà mị nhếch miệng, nơi khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi.
- Phàm phu tục tử! Đám con rệp các ngươi! Thật là bảo sao hay vậy, nước chảy bèo trôi! Đám hạ đẳng này nên để Thái Cổ đại kiếp giết hết các ngươi!
- Ha ha ha!
Chợt Pháp Diệp ngửa đầu cuồng tiếu, hai tay bắt đầu bấm ấn quyết huyền ảo, bỗng nhiên, từng đạo hoa văn nổi lên trước người các vực chủ.
Hơn vạn đường hắc tuyến bị Pháp Diệp khống chế, chỉ thấy đồng tử Pháp Diệp co rút lại, thanh âm giống như kinh lôi vang dội quanh người, chợt hắc quang kèm theo tia sáng màu vàng tuôn ra lay động quanh người Pháp Diệp.
- Tô Dật, lực của Hiên Viên Thiên Ca cộng thêm Dẫn Ma bí pháp, còn có năng lượng của hơn vạn con kiến hôi, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Theo tiếng nói bá đạo của Pháp Diệp truyền ra, từng đạo khí tức năng lượng hắc ám kinh khủng nhanh chóng vận chuyển.
Chỉ trong thời gian ngắn, trong hư không lực cắn nuốt khổng lồ tứ tán lan tràn!
- A!
Vô số vực chủ nhất thời kêu lên thảm thiết, bụi mù màu đen giống như sinh trưởng trên thân thể, quang mang thuận theo khói đen trước người truyền ra.
Vòng xoáy giống như cắn nuốt, năng lượng của mọi người cũng bắt đầu hội tụ trên người Pháp Diệp!
- Không hay rồi! Tên này đang tập trung lực của mọi người!
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Soái hét lớn, tiếng gầm rung trời, tiếng gầm kinh khủng kèm theo hỏa diễm vô tận đánh ra, chuẩn bị ngăn chặn Pháp Diệp!
Phía sau, ánh mắt Vân Thiền Y, Tô Thiên Tước và Linh Lam Âm cũng hội tụ trên người Tô Dật.
Tô Dật nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Pháp Diệp đang cuồng tiếu, nhất thời sát ý trong mắt không thèm che dấu bắn thẳng đến thương khung.
- Pháp Diệp ngươi làm chuyện ngang ngược, làm trái thiên mệnh! Hôm nay, ta phải giết chết ngươi!
Bỗng nhiên, Tô Dật nhìn Pháp Diệp, chỉ nghe trên viễn không một giọng nữ lạnh lùng truyền ra, Tô Dật và Pháp Diệp đồng thời đưa mắt nhìn.
- Pháp Diệp! Ngươi làm nhiều việc ác! Hôm nay ta sẽ phá huỷ sợi tơ thất tình lục dục của ngươi!
- Đừng!
Pháp Diệp gầm lên giận dữ, nhất thời ánh mắt co rút lại, thử ấn quỷ dị đưa về giữa không trung, chỉ thấy bảy sợi hồn trong tay Ôn Phúc Diệp đã bị uy áp lớn lao phá huỷ!
- Phụt!
Sợi tơ thất tình lục dục vừa bị phá hủy, tâm hồn Pháp Diệp lập tức chịu áp chế, ánh mắt sát ý trong nháy mắt tan rã, từ trong miệng phun ra một ngụm huyết vụ!
Cùng lúc đó, tất cả tia sáng nguyên khí nối liền với chỉ đen đều triệt hồi, các vực chủ mặt mũi trắng bệch, hình dạng tiều tụy.
- Ta... phải giết các ngươi!
Pháp Diệp gầm thét.
Pháp Diệp đã cướp lấy phần lớn tia sáng nguyên khí của các vực chủ run rẩy đứng dậy, nhìn chung quanh, ánh mắt vô cùng ngoan lệ.
Nhất thời, Pháp Diệp thất thanh hét lên, nhìn Ôn Phù đang đứng bên cạnh Vô Ngu, tựa như Cửu U hồn phách hiện lên một đường vòng cung trên bầu trời.
- Tỷ tỷ!
Ôn Phúc Diệp hét lên chói tai.
Pháp Diệp dùng tốc độ cực nhanh, không thể tưởng tượng nổi.
Nghe thấy tiếng hét của Ôn Phúc Diệp..., ánh mắt Tô Dật giật giật, nhất thời chú ý tới thân ảnh ngày nhớ đêm mong bên cạnh Vô Ngu.
- Mẫu thân...
Đôi môi Tô Dật khẽ động.
- Xoẹt!
- Sát!
Ánh mắt Tô Dật nhảy lên, hoàn toàn vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công thất trọng, sát ý trong hai mắt gia tăng mãnh liệt, một cước đạp không, thân thể tựa như nghiền áp ngang trời đánh về phía Pháp Diệp!
Chỉ một thoáng, thánh quang lóng lánh, giống như ánh sáng mặt trời kinh khủng bố trí trước người Tô Dật.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Dật đã đi tới bên cạnh Ôn Phù.
- Dật nhi!
Đôi mắt Ôn Phù đẫm nước mắt, nhìn nhi tử che chở mình lệ như suối trào.
- Ầm!
Hai tay Tô Dật đẩy ra, nhất thời va chạm một chưởng với Pháp Diệp, tiếng bang bang vang vọng.
Ánh sáng đáng sợ lấy Tô Dật làm trung tâm, trong nháy mắt đánh tất cả vực chủ bay ra ngoài.
- Đụng đến mẹ ta, ta giết ngươi!
Quang mang thần thánh của Tô Dật chớp động, một đạo năng lượng cường đại trùng kích ra, một lần nữa lăng không giao kích với Pháp Diệp, thân hình biến ảo, giống như tia chớp quỷ mỵ, căn bản không bắt được!
Bên trong quang mang giống như mặt trời, những người khác đã tụ tập lại với nhau.
Ôn Phúc Diệp đỡ Ôn Phù, Ôn Phúc Diệp đã thu hồi thất tình lục dục của mình, tâm tình đại động, nước mắt rơi xuống.
Trong hư không, Tô Dật đã luyện triệt để Hỗn Nguyên Chí Tôn công, tia sáng tinh thần quanh người bắt đầu khởi động, thủ ấn không ngừng tung bay, không gian liên tục nổ vang, nứt vỡ từng khúc!
Chỉ nghe một cổ khí thế kinh khủng cực kì bá đạo run rẩy, thiên uy cuồn cuộn, chấn động hư không!
- Ầm!
Pháp Diệp bị đánh bay, trong nháy mắt bị đánh ra mấy phân thân linh hồn, các phân thân đồng thời đứng lên, ánh mắt chớp động nhìn Tô Dật.
- Tại sao, ngươi lại mạnh như vậy!
Ánh mắt Tô Dật trầm thấp, cả người khí thế bá đạo mãnh liệt mênh mông, tựa như nắm vạn vật thiên địa trong tay, lạnh lùng nhìn Pháp Diệp.
- Đó là mệnh số của ngươi, không thể cưỡng cầu!
Tô Dật thản nhiên nói.
Ngay sau đó, quanh người Tô Dật một lần nữa dâng lên một đạo tia sáng thần thánh, giờ phút này Tô Dật chân đạp muôn vàn ngôi sao, chung quanh tấm lụa tia sáng không ngừng vắt qua thiên địa, tựa như thần minh đến trái đất, bá đạo vô cùng!
- Quy Nguyên Chi Đạo, chết đi!
Tiếng nói vừa dứt, nhắm ngay Pháp Diệp, quanh người Tô Dật một vòng xoáy tinh quang khổng lồ bắt đầu khởi động, thiên địa xung quanh gần như muốn nứt vỡ.
- Đây là Thái Cổ đại kiếp sao!
Tô Tiểu Soái rống giận nói.
Trên bầu trời đông đảo vực chủ và vô số cường giả đều ngẩng đầu nhìn Tô Dật bộc phát ra thực lực kinh khủng trên thương khung, tất cả đều không ngừng sợ hãi kinh ngạc, ánh mắt ngưng trọng!
Ai cũng biết, Pháp Diệp đã mất đại thế!
Trận đối quyết giữa hai Chí Tôn cuối cùng đã kết thúc với thắng lợi của Tô Dật!
Trước mặt Tô Dật chân đạp ngôi sao, sau người tia sáng yêu thú bao trùm toàn bộ vòng xoáy, vô số kình phong đáng sợ khiến Tô Dật như Mộc Thánh Quang!
- Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm thấp vang lên, ánh mắt Tô Dật nhảy lên, dưới chân khẽ điểm, trong hư không sinh ra một đường tinh quang sáng chói!
- Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!
Pháp Diệp quát chói tai.