Chương 346 Có tiền thì vào
Mà lúc này Lưu Toàn Quang đã rời đi, hắn đi tới một chỗ cách đấy không xa, có một người đang đứng chắp tay ở đó: "Tiền bối, đây là tiền thuê, đa tạ tiền bối bảo vệ."
Lưu Toàn Quang không ngốc, hắn dám ở lại là vì đã sai người đến Thần Ma đạo tràng thuê cường giả để bảo vệ hắn không chết.
Bởi vậy hắn mới có gan bán chìa khóa Thần Thông.
Chỉ là hắn không ngờ mình mới nói có nửa câu, vừa thốt ra một chữ thuê thì đám cường giả Thần Thông này đã tranh nhau đưa tiền.
"Tràng chủ, ta nghĩ hoài cũng không hiểu, một động phủ như thế này hiện thế mà ngài cũng không thèm ngó ngàng tới sao?
Trong Thần Ma đạo tràng, Dư Thanh tò mò nhìn Giang Thái Huyền.
Giang Thái Huyền lạnh nhạt, ra vẻ cao thâm huyền bí: "Ngươi không hiểu đâu, lo bán hàng cho tốt đi."
Dư Thanh hoang mang, quả thật hắn không hiểu, tràng chủ yêu tiền như vậy, với thực lực của Thần Ma đạo tràng, y hoàn toàn có thể độc chiếm nơi này.
Giang Thái Huyền nhìn bóng lưng của Dư Thanh, trên gương mặt hờ hững lúc nãy giờ chỉ còn một chữ "thốn". Con mẹ nó ta cũng muốn đi lắm chứ, nhưng hệ thống chỉ cho tiền hoa hồng nếu buôn hàng thôi, ta còn cách nào nữa đâu?
Ta cũng muốn bảo Thần Ma xông lên, thấy cái nào thì cướp cái đó, nhưng có thể ư?
Hơn nữa Thần Ma cũng sẽ không làm những chuyện mất mặt như vậy.
Sông Thiên Duyên xuất hiện động phủ của yêu tôn Trường Sinh, vô số cường giả Thần Thông nghe tin tìm đến, mà kẻ kích động hơn cả chính là đại yêu Thần Thông, nếu bọn chúng có thể đi vào chiếm được vào món bảo bối thì có thể đột phá cảnh giới Trường Sinh, trở thành yêu tôn Trường Sinh.
Đây là một cơ duyên cực kỳ lớn!
Đây là cơ duyên có thể tạo nên một trận chiến gió tanh mưa máu, khiến vô số Thần Thông chém giết nhau, đánh tới trời đất quay cuồng, không chết không dừng….
Nếu là trước kia thì đúng là vậy thật, nhưng bây giờ lại biến thành một cảnh tượng khác.
"Có đem theo tiền không? Có hả? Mười vạn nguyên tệ, vào đi.
Trưởng lão Thiên Võ Tông nói.
"Không có tiền? Không có tiền còn muốn vào động phủ Trường Sinh? Cút ra chỗ khác cho ta.
Một vị đại yêu Thần Thông tức giận mắng, mấy vị đại yêu Thần Thông lập tức bao vây kẻ đó: "Sao, muốn chống đối hả?"
Trưởng lão Thiên Võ Tông cũng lạnh lùng: "Dám gây chuyện, Thiên Võ Tông giết không tha!"
Có ai có thể giải thích tại sao Thiên Võ Tông lại đứng cùng một chiến tuyến với yêu thú không?"
"Đạo Quả, Trúc Cơ muốn vào cũng được, năm vạn nguyên tệ.
Trần Minh huơ tay nói.
"…"
Mọi người hòa thuận như vậy thật tốt biết bao, hoàn toàn không cần phải đánh tới đánh lui.
Trần Minh thu tiền, vẻ mặt hơi sốt sắng lên: "Cứ thế này thì cho dù không có thu hoạch gì trong động phủ Trường Sinh, chúng ta cũng sẽ phát tài thôi!"
Nhiều tiền như thế, gom góp thêm tí nữa là dư sức mua đạo cảnh Trường Sinh rồi, còn cần cơ duyên làm đếch gì? Dẹp dẹp dẹp, nhiều tiền thế này chắc chắn có thể đột phá, mắc gì phải dấn thân khiêu chiến với cấm chế trong động phủ rồi chỉ tranh được một ít cơ duyên?
"Mười vạn, mười vạn, lần này giàu to rồi!" Hai mắt Long Hạo sáng rực, mẹ nó cái này mới là cuộc sống chân chính, kiếm tiền ngon nghẻ chứ!
"Kiếm được tiền thì cho thúc thúc đột phá Trường Sinh trước hay là mình đột phá Thần Thông trước?
Long Hạo chớp mắt, nếu để thúc thúc đột phá Trường Sinh trước thì có thể chiếm được một vị trí quan trọng trong tộc, mà với tình thương thúc thúc dành cho nó, nhất định thúc thúc sẽ bảo vệ nó!
Mà nếu bản thân nó đột phá Thần Thông cũng có thể giành được địa vị cực cao, ôi nhức đầu quá, rốt cuộc nên thế nào đây?
"Tiểu Hạo đệ đệ.
Liễu Thanh Duyên mỉm cười đi đến bên cạnh Long Hạo: "Ngươi không biết tính thế nào, vậy để tỷ tính giúp ngươi nhé?"
"Mơ đi!"
…
"Ôi chao, ông bạn già, động phủ yêu tôn Trường Sinh, ngươi có tới không?"
"Cái gì? Động phủ của yêu tôn Trường Sinh? Ở đâu cơ?"
"Trả mười vạn nguyên tệ đây, ta nói cho ngươi nghe."
"Đừng nói mười vạn, năm mươi vạn ta cũng đưa!"
"Ta chỉ cần mười vạn thôi, ở thượng nguồn sông Thiên Duyên ấy, ngươi tới mau đi, ta đợi ngươi."
Sau khi truyền tin xong cho một vị bằng hữu, Trần Minh lại tiếp tục sử dụng nguyên lực dùng ngọc bài truyền tin liên lạc với một người khác: "Ông già, tới đây mau đi, động phủ yêu tôn Trường Sinh đó, nhớ mang theo mười vạn nguyên tệ!"
"Đại yêu Thiên Ngô(*) hả? Tới đây lẹ đi, là động phủ của yêu tôn Trường Sinh, có thể đột phá Trường Sinh và trở thành yêu tôn hay không phải trông cậy hết vào lần này đó! Nhớ mang theo mười vạn nguyên tệ!"
Có một vị đại yêu cũng liên lạc với bằng hữu, nói chỉ cần mười vạn là có thể có được cơ duyên Trường Sinh.
"Lời, lời to rồi!"
Lưu Toàn Quang nhìn mà tức, lòng đau như cắt: "Mình đúng là không biết tính đường xa, bọn họ phát tài chắc rồi!"
Đáng tiếc thực lực của hắn không cao, nếu thực lực đủ mạnh thì thế nào hắn cũng sẽ nhất định thò một chân vào.
Mẹ nó, một Thần Thông mười vạn, thu tiền của năm người thôi đã hồi vốn rồi, mà chìa khóa của hắn chỉ đáng năm mươi vạn, lần này chẳng phải lỗ nặng rồi sao?
"Muốn thuê cường giả cướp tiền của bọn họ ghê.
Lưu Toàn Quang bĩu môi, nhưng chuyện này chẳng thể thành sự thật được.
Không nói đến việc có thể tiêu diệt được những đại yêu này hay không, với thế lực sau lưng bọn chúng, một khi hắn dám làm chuyện như vậy thì chắc chắn hắn không thể sống đến ngày thứ hai. Mà gia tộc của hắn cũng sẽ bị tiêu diệt, những thế lực chống lưng cho mấy đại yêu này quá lớn, thậm chí nói không chừng còn chọc phải Trường Sinh.
Cho dù là cường giả có tu vi cao hơn nữa cũng không phải là không có!