Chương 352 Chết thay
Bởi vì, ta muốn kiếm tiền, còn muốn giết người nữa.
Ánh mắt Lâm Tam Phế âm trầm, nói: "Cha mẹ ta đã bị sát thủ giết chết hết. Hắn là một vị sát thủ cường đại. Ta không có bản lĩnh nào khác, liền lập chí gia nhập Liên Minh Sát Thủ, tìm kẻ mạnh tới để báo thù cho cha mẹ!"
"Tuy nhiên, ta còn có một ca ca. Hắn là người trói gà còn không chặt. Nếu trên đời này chỉ có một mình hắn thì khó mà sống nổi. Thế nên ta không thể chết."
"Cha mẹ ngươi bị sát thủ cường đại giết chết ư? Chẳng lẽ cha mẹ ngươi lại là cường giả nào đó ư giả?
Triệu Minh kinh ngạc nói.
"Thật ra ta chỉ nghĩ là cha mẹ ta đã nhìn thấy tên sát thủ kia giết người.
Lâm Tam Phế nói với vẻ bất đắc dĩ.
"Vậy chỉ có thể bị lệ thuộc.
Triệu Minh bĩu môi, nhìn Lâm Tam Phế, lại chỉ có thể gật đầu.
"Ngươi muốn báo thù cho cha mẹ thì ta có thể chỉ điểm cho ngươi một con đường sáng. Ta cũng sẽ huấn luyện ngươi. Mặc dù không thể khiến ngươi trở thành sát thủ đỉnh cấp, nhưng vẫn có thể trở thành một thủ chính thức.
Triệu Minh nói.
"Tiền bối!" Lâm Tam Phế nhìn Triệu Minh với vẻ kích động.
Triệu Minh mỉm cười, nói: "Đi thôi. Bây giờ ta sẽ giúp ngươi chính thức trở thành một sát thủ."
Lừa gạt thành công!
"Tiền bối dự định sẽ giúp ta trở thành sát thủ chính thức như thế nào?
Lâm Tam Phế hỏi. Hắn dừng một chút rồi lại nói: "Cùng lắm ta cũng chỉ có thể đánh bại được mấy tên cường đại một chút, chứ gặp phải những người từ bậc Tiên Thiên thì ta chỉ có thể dùng độc mà thôi."
"Ta sẽ giết Mạnh Hiên để ngươi hoàn thành nhiệm vụ.
Triệu Minh nói.
"Đa tạ tiền bối, ân đức của tiền bối, Lâm Tam Phế..."
"Khoan hãy cảm tạ ta. Tiền thưởng là tám trăm nguyên tệ, hãy chia cho ta năm trăm."
"Tiền bối, có phải là hơi nhiều không? Ta còn phải nuôi ca ca, cộng thêm với tiền chi tiêu cho bản thân nữa.
Lâm Tam Phế chưng ra vẻ mặt đưa đám, nói.
"Ca của ngươi một tên phế vật, có thể tiêu được mấy đồng chứ? Ngươi thì đã có ta hỗ trợ, còn chi tiêu cái rắm ấy. Thừa một chút tiền ăn cho ngươi là được rồi. Việc giết người, chuẩn bị vũ khí thì hoàn toàn không cần, ta sẽ phái người giải quyết cho ngươi.
Triệu Minh bĩu môi nói.
Đến lúc Triệu Minh trở lại đạo tràng ở Thiên Quang thành thì Thanh Ngọc Sư Vương đã trở về, trong tay mang theo một thi thể: "Triệu Minh lão đệ, ngươi bảo ta mang theo thi thể này qua đây làm cái gì?"
Mạnh Hiên cũng tới, nhìn thấy cỗ thi thể kia, trên mặt hiện lên một tia cười lạnh: "Tiểu Hoan, mặc dù không phải ta giết ngươi, nhưng nhìn thấy ngươi đã chết, lửa giận trong lòng ta cũng vơi đi."
"Nào, thương nghị một chút, xem nên xử lý như thế nào.
Triệu Minh thản nhiên nói.
Lâm Tam Phế cảm thấy hết sức mơ hồ: "Tiền bối, không phải ngươi đã sai ta đi giết Mạnh Hiên sao?"
Đã nói là sẽ giết Mạnh Hiên. Vậy mà Mạnh Hiên ở ngay bên cạnh, ngươi không động thủ.
Mặt Mạnh Hiên biến sắc, đang muốn mở miệng nhưng Triệu Minh đã giành nói: "Mạnh Hiên lão đệ, đừng sốt ruột. Không trông thấy cỗ thi thể này sao, cừu nhân của ngươi hôm nay đã chết thay ngươi."
"Chết thay ta?
Mạnh Hiên nghi hoặc.
"Lão Sư Vương, vị này là sát thủ Lâm Tam Phế. Chúng ta hãy cứ hành sự như vậy.
Triệu Minh kéo Thanh Ngọc sư vương ra một bên, rồi thấp giọng nói.
Thanh Ngọc sư vương gật gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng: "Được đó."
Lâm Tam Phế và Mạnh Hiên đều chẳng hiểu gì. Sau đó, Thanh Ngọc Sư Vương lập tức dẫn Mạnh Hiên đi vào đạo tràng, Lâm Tam Phế thì ở lại đây đợi.
Thanh Ngọc Sư Vương liền đưa ra năm ngàn nguyên tệ: "Tràng chủ, đã nói rồi, năm ngàn nguyên tệ này sẽ giúp chúng ta trong khi làm nhiệm vụ."
"Ngươi muốn mời người nào đến hỗ trợ?
Giang Thái Huyền quay lưng về phía họ, thờ ơ nói.
"Giọng nói của vị tiền bối này sao nghe quen thuộc quá?
Mạnh Hiên thầm nghĩ. Đáng tiếc, Giang Thái Huyền lại quay lưng về phía hắn nên hắn không thể nhìn thấy tướng mạo.
"Tiền bối sẽ lại dùng phép dịch dung, biến Tiểu Hoan này thành Mạnh Hiên, rồi dịch dung cho Mạnh Hiên thành một người khác.
Thanh Ngọc Sư Vương nói.
"Chuyện nhỏ.
Bạch Tố Trinh buông một câu. Có thể thấy rằng khí tức của Tiểu Hoan và Mạnh Hiên đều biến mất, dung mạo cũng thay đổi: "Vương Giả không bước ra thì không ai có thể nhìn ra."
"Đa tạ tiền bối.
Thanh Ngọc sư vương giao tiền một cách thoải mái.
Sau đó ném thi thể của Tiểu Hoan cho Lâm Tam Phế, nói: "Cầm lấy rồi đi giao nộp. Ngoài ra, ngươi hãy làm cho chính mình bị thương. Nói mình vì ám sát Mạnh Hiên mà người bị thương nặng. Hành động nhất định phải nhanh, chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ đi tiêu diệt chi nhánh của Liên Minh Sát Thủ."
"Đa tạ tiền bối.
Lâm Tam Phế vội vàng cảm tạ, sau đó nhìn về phía Triệu Minh, kích động khom người: "Vạn phần cảm tạ ân cứu giúp của tiền bối, hơn nữa lại giúp vãn bối hoàn thành nhiệm vụ."
"Đi đi. Thay vào đó hãy dò la tin tức chỗ Liên Minh Sát Thủ nhiều một chút.
Triệu Minh nói.
"Không thể chỉ một mình ta bỏ tiền ra. Cả Lâm Thanh, Dương lão quái cũng đều phải rút hầu bao ra!" Lâm Tam Phế vừa đi, Thanh Ngọc Sư Vương liền khó chịu.
"Lão Sư Vương, trước tiên đừng nóng giận, đây chính là cơ hội để buôn bán đó.
Triệu Minh nói ra chuyện của Giang Thái Huyền để Thanh Ngọc Sư Vương động tâm.
"Nói như vậy thì đúng là một cách hay để kiếm tiền. Quả nhiên khắp nơi trên thế gian này đều là tiền.
Thanh Ngọc Sư Vương cảm thán. Sau đó rút ra năm vạn nguyên tệ đưa cho Triệu Minh với vẻ không mấy tình nguyện.
Trước đây bọn hắn đã bàn bạc xong rồi, tiền mua Lâm Tam Phế mà Triệu Minh trả chắc chắn phải thu hồi được vốn.
"Không nói nữa. Ta đi tiêu diệt chi nhánh của bọn sát thủ kia.
Thanh Ngọc Sư Vương nói với giọng lạnh lùng.
"Nhớ để lại tín hiệu, cũng đừng triển lộ thực lực ra quá mạnh.
Triệu Minh nhắc nhở.
"Yên tâm. Ta sẽ khiến Liên Minh Sát Thủ điều tra ra là một Đạo Quả làm.
Thanh Ngọc Sư Vương cười lạnh.
Lâm Tam Phế cầm đầu của Tiểu Hoan đi thẳng vào chi nhánh của Liên Minh Sát Thủ, báo đã hoàn thành nhiệm vụ.
Nhờ Bạch Tố Trinh ra tay mà bọn họ không thể nhìn ra được gì, nghĩ rằng Mạnh Hiên đã thật sự bị giết.
"Quản sự, nghe nói phía sau Mạnh Hiên còn có Đạo Quả chống đỡ. Bây giờ ta cảm thấy rất không yên lòng.
Lâm Tam Phế nói với giọng run run. Việc này là do Triệu Minh cho hắn biết.
"Lúc trước đã cho người đưa tin cho ngươi, tại sao lại không trở về?
Quản sự của chi nhánh lạnh lùng hỏi.
"Lúc ấy ta đang cùng Mạnh Hiên giao đấu.
Lâm Tam Phế cười khổ, nói: "Tình huống như thế ta nào dám phân tâm. May mà Mạnh Hiên vốn đã bị thương nên ta mới có thể giết chết hắn."
"Đó cũng là chúng ta đã chiếu cố cho ngươi. Nếu không phải Mạnh Hiên đã bị thương, ngươi đúng lúc lại ở Thiên Quang thành, thì tại sao ta lại phái ngươi đến đó chứ?
Quản sự cười lạnh nói.
"Đa tạ quản sự.
Lâm Tam Phế kích động nói.
"Tốt, hiện tại ngươi đã là sát thủ chính thức. Đây là tám trăm nguyên tệ, tiền thưởng cho ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ.
Quản sự ném cho hắn một túi tiền rồi đuổi hắn rời đi.
"Quản sự, nhưng phía sau Mạnh Hiên còn có Đạo Quả thì sao?
Lâm Tam Phế rất không yên lòng.
"Xéo đi, sẽ có người giải quyết chuyện đó.
Quản sự tức giận mắng một tiếng, khinh thường nói: "Vẫn rác rưởi như thế, thật không hiểu tại sao thủ lĩnh lại nhận hắn vào chi nhánh."
Lâm Tam Phế cầm theo tám trăm nguyên tệ rời đi. Hắn đi rất nhanh vì biết rằng nơi này chẳng mấy chốc sẽ bị xóa sổ.
Hắn lập tức trở lại Thần Ma đạo tràng, đưa cho Triệu Minh năm trăm nguyên tệ, nói với vẻ mong đợi: "Tiền bối, ta muốn trở thành sát thủ đỉnh cấp. Xin tiền bối hãy dạy ta."
Triệu Minh khẽ gật đầu: "Trước tiên ngươi hãy đi mua những thứ này."
"Những thứ này ư? Thịt nướng? Rượu ngon?
Lâm Tam Phế ngây người. Những thứ này thì có liên quan gì đến việc trở thành sát thủ?
"Không được ăn no thì lão tử dạy ngươi thế nào được?
Triệu Minh trừng lớn hai mắt, nhìn hắn hằm hằm rồi nói.
"Đúng, tiền bối nói rất đúng, ta sẽ đi mua những thứ này.
Lâm Tam Phế vội vàng chạy tới Thiên Quang thành, lấy rượu và thức ăn ngon.