← Quay lại trang sách

Chương 351 Lâm Tam Phế

Ừm? Nghĩ như nào mà lại truyền tin cho ta thế?

Triệu Minh nghi hoặc lấy ra ngọc bài, là những võ giả kia gửi tới, nói cho hắn biết rõ ràng chuyện về sát thủ.

"Ha ha, lần này phải doạ cho lão sư tử một trận.

Triệu Minh khẽ cười, nói.

"Ngươi làm ăn lâu như vậy mà còn không hiểu rõ sao?

Giang Thái Huyền nhíu mày.

"Ặc, tràng chủ, xin chỉ giáo.

Triệu Minh vội vàng nói.

"Ngươi có thể làm thế này. Trước tiên mua Lâm Tam Phế về, rồi lợi dụng hắn để dẫn dụ người của Liên Minh Sát Thủ. Sau đó đem tin tức có được bán cho những người đang cần như Lâm Thanh, lão sư tử, Dương lão quái.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

Hắn dừng một chút rồi lại nói: "Sát Thủ Minh chắc hẳn không chỉ nhằm vào bọn họ. Có rất nhiều người cũng đang cần tin tức này. Nhìn bọn họ đánh một trận đã có mấy vạn nguyên tệ mà ngươi không động tâm sao?

.

"Tràng chủ, đa tạ đã chỉ giáo. Xin cáo từ. Ta sẽ đi mua Lâm Tam Phế về ngay.

Triệu Minh vội vàng xách kiếm mà đi. Mẹ nó, đây là một cơ hội để buôn bán đó!

Triệu Minh đưa tin cho đám võ giả rồi bỏ ra một vạn nguyên tệ để mua Lâm Tam Phế về.

"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối. Lâm Tam Phế cam nguyện làm trâu làm ngựa, báo đáp ân tính của tiền bối.

Vừa ra khỏi Thiên Quang Thành, Lâm Tam Phế lập tức quỳ xuống.

Triệu Minh đứng trên thanh kiếm đang bay, chắp tay đằng sau và nói: "Đứng lên đi."

"Vâng, tiền bối.

Lâm Tam Phế trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đứng lên. Đối diện với vị Trúc Cơ như Triệu Minh này, hắn không dám phản kháng.

Đứng trên thanh kiếm đang bay, Lâm Tam Phế ngạc nhiên vạn phần. Người trước mắt chỉ là Trúc Cơ mà lại có thể phi hành, thực là quá kỳ lạ.

Triệu Minh không mở miệng, thần sắc đạm mạc, tay áo bồng bềnh, tựa như một vị cao nhân ngoại thế.

Trường kiếm xuyên qua hư không, lập tức đi vào Thần Ma đạo tràng. Hai người bước lên truyền tống trận rồi tiếp tục bay đến Thanh Nguyệt thành.

"Tiền bối, ngươi muốn mang ta đi đâu?

Trong lòng Lâm Tam Phế thấp thỏm, nhìn thấy núi non sông ngòi phía dưới nên có chút không yên lòng. Liệu có khi nào hắn bị Triệu Minh ném xuống không đây.

Triệu Minh cười lạnh một tiếng, nói: "Ta muốn hỏi ngươi, ngươi muốn trở thành sát thủ chân chính sao? Sơ cấp hay là trung cấp, cao cấp, thậm chí là đỉnh cấp?

.

Lâm Tam Phế khẽ giật mình: "Tiền bối cũng hiểu biết về giới sát thủ sao? Còn có thể phân loại được thành sơ cấp và cấp cao nữa ư? Trong Thánh Điển của bọn ta không có ghi chép."

"Vậy mới nói quyển sách nát kia của ngươi chỉ là rác rưởi.

Triệu Minh khinh thường hừ một tiếng, mang theo Lâm Tam Phế hạ xuống một mảnh đất hoang vu, thờ ơ nói: "Từng có một vị cao nhân vô thượng đã chia sát thủ ra thành bốn đẳng cấp từ sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp."

"Sơ cấp thường ẩn nấp, dựa vào thời cơ mà hành động, rồi giết kẻ địch bằng một chưởng. Nếu nhiệm vụ thật bại thì sẽ uống thuốc độc tự vẫn, chắc chắn không để kẻ địch lấy được một chút manh mối nào từ mình."

Triệu Minh thờ ơ nói: "Ngay cả sơ cấp ngươi cũng không bằng. Vì thế ngươi chỉ là một sát thủ dự bị mà thôi."

Tất cả mấy chuyện này đều từ trong quyển sách mà Giang Thái Huyền đưa cho hắn, cộng thêm mấy chi tiết là hắn tự nghĩ ra.

"Tiền bối, ta vẫn chưa muốn chết.

Lâm Tam Phế chưng ra vẻ mặt đưa đám, nói. Nếu động một chút là lại tự vẫn thì không phải là chẳng ra sao ư?

"Đây là sát thủ sơ cấp, còn có sát thủ Trung cấp, sát thủ Cao cấp, sát thủ Đỉnh cấp.

Triệu Minh nói.

"Xin tiền bối hãy dạy ta!" Lâm Tam Phế kích động nói.

"Trung cấp, cao cấp, đỉnh cấp, khác nhau ở...

Triệu Minh mỉm cười gật đầu, nói ra mấy lý luận về sát thủ một cách máy móc.

"Cái gì? Cao cấp hoàn toàn không cần ẩn nấp, có thể lập tức xông lên giết kẻ địch ư? Đỉnh cấp còn báo cho nạn nhân biết khi nào hắn sẽ bị giết nữa sao?

Lâm Tam Phế ngây ngươi, không thể tin nổi, nói: "Loại sát thủ như thế có phải là bị ngốc không?"

"Ngớ ngẩn.

Triệu Minh cười lạnh một tiếng: "Gặp phải cao thủ đỉnh cấp thì cho dù ngươi ở đâu, mời ai tới giúp, thực lực như thế nào thì hắn cũng nói giết là sẽ giết. Hắn thông báo hôm nay sẽ giết ngươi thì chắc chắn ngươi không sống nổi đến ngày mai!".

"Bởi vì sát thủ đỉnh cấp có thực lực thực sự nên mới tự tin như vậy!". Triệu Minh ngạo mạn nói.

"Sát thủ mạnh nhất ta đã nghe qua cũng chỉ có thể xếp vào bậc trung cấp thôi sao?

. Lâm Tam Phế cảm thấy không thể tưởng tượng được. Dựa theo cách phân loại này thì mấy sát thủ nổi danh ở Liên Minh Sát Thủ cùng lắm cũng chỉ có thể xếp vào bậc trung cấp.

"Tiền bối, chẳng lẽ ngài lại là một vị sát thủ đỉnh cấp sao?

Lâm Tam Phế nhìn Triệu Minh với vẻ sùng bái.

Sắc mặt Triệu Minh cứng đờ, tức giận nói: "Ta chỉ là Trúc Cơ thôi. Đã bảo mấy chuyện đó là do một vị cao nhân vô thượng kể lại mà."

"Chẳng lẽ vị kia lại là sát thủ đỉnh cấp ư?

Lâm Tam Phế nói một cách ngưỡng mộ.

"Sau nay ngươi sẽ biết được thôi. Ta lại hỏi ngươi, vì sao ngươi lại muốn làm một sát thủ?

Triệu Minh nhàn nhạt hỏi.