Chương 387 Thần Ma mới
Sau khi tỉ thí kết thúc, nhiệm vụ tới Thiên Duyên thành cũng đã hoàn thành, Giang Thái Huyền đưa linh thực cho họ rồi truyền tống trở về Thanh Nguyệt thành.
Sẵn tiện đưa tiền thuê cho mấy nhân viên trong cửa hàng, có điều họ không thể tự lấy phần thưởng được mà phải đợi Giang Thái Huyền đi ra đích thân đưa.
Về tới Thanh Nguyệt thành, thấy bọn Võ Tòng vẫn còn bế quan nên Giang Thái Huyền bèn mua linh khí Tiên Thiên và Thần Ma đan ở đạo tràng Thành Nguyệt thành, nhiệm vụ lần này kiếm được tổng cộng hai nghìn vạn nguyên tệ, hắn cũng nhận được hai mươi vạn.
Với lại cộng thêm số tiền để dành trước giờ và số nguyên tệ vẫn đang không ngừng tăng lên thì con số đó đã vượt qua ba mươi vạn.
Thế là Giang Thái Huyền mua hết hai mươi lăm vạn tiền linh khí Tiên Thiên, do giảm nửa giá nên tính ra hắn mua được một trăm sợi, bấy nhiêu đủ để hắn đột phá rồi, tiền còn dư thì lấy đi mua năm viên Thần Ma đan và năm viên Thần Huyết đan.
Giang Thái Huyền chuẩn bị xong xuôi mọi chuyện mới bước chân vào vườn thuốc, hắn quét mắt nhìn qua kho hàng của mình, lúc thấy hạt giống đó thì biến sắc: "Đờ mờ, sao lại là tên này? Hệ thống, hàng nước ngoài mà ngươi cũng có hả? Ngươi đưa ta Thần Ma này làm ta áp lực lắm á!"
"Thần Hầu, Bạch Tố Trinh, Lý Quảng, một canh giờ sau các ngươi sẽ có thêm một vị bằng hữu, người này có hơi đặc biệt nên các ngươi phải giúp ta trông chừng y.
Giang Thái Huyền nhìn hạt giống một cái rồi liên hệ với đám người Gia Cát Thần Hầu, sẵn tiện thông báo một tiếng.
Hắn thầm mắng một tiếng, sau đó gieo hạt giống này xuống đất rồi tưới dịch dinh dưỡng lên, làm xong hết mọi chuyện hắn mới ngồi xếp bằng ở một chỗ cách đó không ra để luyện hóa linh khí Tiên Thiên tìm cơ hội đột phá.
Tây Môn mập mạp ngồi trước cửa đạo tràng, nhìn trời thở dài: "Ai cũng đến Thiên Duyên quốc lăn lộn bỏ ta ở lại cái chỗ khỉ ho cò gáy này một mình, Huyền ca, ta hận ngươi!"
"Ước mơ cắm sừng thiên hạ của ta..."
Ầm ầm
Đột nhiên trên trời vang lên tiếng sấm sét, ánh sáng đỏ tươi chói mắt chiếu sáng vạn dặm, vô số khí tức màu đen bắt đầu xuất hiện, theo sau đó là hằng hà sa số những con dơi màu đen kịt đập cánh lấp kín cả một vùng trời.
"Đờ mờ! Cái quỷ gì đây?
Tây Môn mập mạp run rẩy ngẩng đầu lên trời, giữa không trung chợt xuất hiện một người mặc áo đuôi tôm, sau lưng mọc lên đôi cánh đỏ thẫm gần như đen kịt, hàm răng sắc bén và đôi mắt đỏ tươi khiến lòng người sợ hãi.
"Khà khà..."
Một tiếng cười quái dị lại chói tai vang lên, bóng đen hung hăng tiến vào truyền tống trận, sau đó biến mất không thấy bóng dáng. Sau khi quái vật nọ rời đi thì bầu trời cũng trong xanh trở lại, ánh sáng đỏ lòm kia cũng tan biến.
"Khà khà..."
Tiếng cười rợn người vang lên ở Thần Ma đạo tràng Minh Sơn thành, Gia Cát Thần Hầu biến sắc: "Ngươi muốn được đầu thai thêm lần nữa thì ta cũng không ngại giết ngươi!"
"Ngươi với ta chẳng khác nhau mấy đâu.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, một gương mặt lạnh lùng xuất hiện, người nọ khoác một chiếc áo đuôi tôm màu đen phối cùng đôi mắt đỏ tươi làm cả người hắn toát lên vẻ đáng sợ.
"Muốn thử một lần không? Thân Vương ma cà rồng – Dracula!" Gia Cát Thần Hầu lạnh lùng nói ra thân phận của người nọ.
"Nếu ngươi không sợ tràng chủ tức giận thì bổn vương cũng không ngại uống thử thần huyết!" Dracula cười gằn.
"Hừ, ngươi nên biết ơn tràng chủ, nếu không phải hắt trồng hạt giống của ngươi thì ngươi vẫn còn là một con nhện phải chui lủi trong bóng đêm thôi!" Gia Cát Thần Hầu chế giễu.
Dracula cười lạnh: "Tiếc thật, thế là ta chẳng được nếm thử thần huyết rồi."
"Hừ.
Gia Cát Thần Hầu cũng không tiếp tục đôi co: "Yên tâm, nhóm Bạch Tố Trinh sắp về rồi, liệu có phải ngươi muốn uống thử một ly máu của Xà Thần hay Thần Tiễn không?"
Dracula nghe vậy biến sắc: "Ngươi muốn đâm chọt gì bọn ta?"
Gia Cát Thần Hầu cười lạnh không đáp, thật chất hắn cũng chả quan tâm tới cái tên Dracula này, chỉ là không thích cái giọng cười chói tai kia thôi.
Vương Hiểu bước ra khỏi Thần Ma đạo tràng: "Thần Hầu đại nhân, tiếng động ban nãy là gì vậy?"
"Không có gì, một con dơi thôi.
Gia Cát Thần Hầu đáp dửng dưng.
"Là ma cà rồng vĩ đại – Dracula.
Trên gương mặt lạnh lùng chợt nổi lên vẻ kiêu ngạo, Dracula lên tiếng.
"Ngươi là đại nhân Dracula?
Lúc Thần Ma vừa hiện thế thì Gia Cát Thần Hầu đã thông báo cho Vương Hiểu biết rồi, thế nên đương nhiên hắn sẽ nhận ra đây là ai.
"Đúng vậy, làm việc cho đàng hoàng, nhớ sắp xếp nhiều nhiệm vụ cho ta, sau này ta mời ngươi uống thần huyết.
Dracula nhoẻn miệng cười, ánh sáng trong mắt càng thêm chói lòa.
"Ờm, đa tạ Dracula đại nhân.
Vương Hiểu vội vàng hành lễ sau đó tiếp tục lo liệu chuyện buôn bán trong cửa hàng, cũng không để bụng mấy câu nói của Dracula lắm.
Người có thần huyết của thế giới này hắn cũng biết lâu rồi, trừ Thần Ma đạo tràng ra thì chỉ còn Thang Nguyệt Lộ và Tiêu Thiên thôi.