Chương 503 Đồ đần!
Soạt!!!
Đúng lúc Mạnh Hiên còn đang nghi hoặc, nước biển dâng lên ngập trời, một con quái vật khổng lồ ngoi lên từ mặt nước. Một miệng máu lớn bao phủ toàn bộ thuyền nhỏ. Dưới uy thế cường đại, trong nháy mắt chiếc thuyền nhỏ đã nổ tung, Mạnh Hiên lập tức rơi xuống biển.
"Mẹ nó, đây là cái loại yêu quái gì thể? Tràng chủ, cứu mạng!" Sắc mặt Mạnh Hiên đại biến, uy áp của yêu thú này cực mạnh. Bây giờ kể cả động đậy hắn cũng phải rất tốn sức.
Ta chỉ muốn bắt chút tôm tép ở bờ biển. Tiên Thiên là được rồi. Vì sao lại đột nhiên xuất hiện một con đại quái vật chứ?
Ông!!!
Vào thời khắc nguy cấp, một bóng người đột nhiên bước đến. Một chưởng lực mạnh mẽ đánh lên trên thân quái vật.
Ầm ầm!!!
Quái vật lập tức bị một chưởng đánh ngã trong biển, máu tươi nhuộm hồng mặt biển. Nó đã không rõ sống chết. Mạnh Hiên giật mình ngẩng đầu, nhìn người tới là sai. Hắn kích động nói: "Sư phụ! Cuối cùng ngài cũng đến, đệ tử khổ sở quá."
Người tới chính là sư phụ của Mạnh Hiên. Một người đàn ông tuổi trung niên, sắc mặt lãnh đạm, uy thế nội liễm, nhưng sức mạnh phép tắc lại có dao động nhàn nhạt: "Ngươi đó, ở đâu câu cá gì vậy? Nhiệm vụ ta giao cho ngươi thất bại rồi sao?"
Trước đó Mạnh Hiên tìm hắn nhưng hắn nhất quyết núp trong bóng tối, quan sát đến biến hóa của đệ tử. Nhìn thấy sau khi ra ngoài một tháng, tu vi của Mạnh Hiên đã tăng lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, hắn rất hài lòng. Chỉ có điều hắn không hiểu rõ, vì sao Mạnh Hiên là câu cá ở nơi này. Đồng thời hắn cũng rất nghi hoặc, sấm sét Đại Đế trong biển rộng đâu rồi?
Vốn định quan sát nhiều một chút, ai ngờ Mạnh Hiên lại gặp nguy hiểm nên hắn không thể không ra tay.
"Sư phụ, đệ tử vô dụng.
Mạnh Hiên cúi thấp đầu, khẽ lau nước mắt, ôm chặt lấy đùi sư phụ: "Sư phụ, xin ngài giúp đệ tử cải tạo huyết mạch."
"Cải tạo huyết mạch ư?
Nam tử trung niên hơi sững sờ, sắc mặt khó coi, nói: "Vi sư không làm được!"
Nếu ta có thể giúp ngươi cải tạo huyết mạch thì trước đó ta đã cải tạo cho mình rồi.
"Sư phụ, ngài làm được. Ngài nhìn xem, đây là Thần Huyết đan, chỉ cần có Thần Huyết đan thì sẽ có thể thay đổi huyết mạch.
Mạnh Hiên lập tức vội vàng lấy ra một viên Thần Huyết đan, lại nói: "Đệ tử đã là huyết mạch Trung cấp."
"Trung cấp ư?
Sắc mặt của nam tử trung niên kinh ngạc. Hắn dò xét thể nội của Mạnh Hiên rồi nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Ngươi có Thần Huyết đan này từ đâu thế?"
"Con mua được ở Thần Ma đạo tràng. Một viên giá một vạn nguyên tệ.
Mạnh Hiên kích động nói: "Sư phụ, con dẫn ngài đi, ở ngay trên vách đá kia thôi."
"Trước hết ngươi hãy nói cho vi sư biết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Biển cả không phải có cấm chế sao, làm sao nhiều người chạy đến biển như vậy được? Bọn hắn đang làm gì vậy?
Nam tử trung niên nói với vẻ nghi ngờ.
"Sư phụ, đây là bọn con đang tham gia hoạt động "Hãy cùng nhau khua mái chèo". Về phần cấm chế trên biển thì đã bị Thần Ma đạo tràng ngăn cản rồi.
Mạnh Hiên vội vàng nói.
"Ngăn cản sao? Hãy cùng nhau khua mái chèo?
Nam tử trung niên vừa hoang mang lại vừa kích động.
Có thể ngăn cách cả cấm chế của Đại Đế sao? Mẹ nó, còn khua mái chèo? Mái chèo của ngươi trôi đi rồi, thuyền cũng trôi đi rồi. Nếu không phải ta tới thì chắc cả ngươi cũng trôi mất luôn rồi.
Dưới sự dẫn đường của Mạnh Hiên, nam tử trung niên đi vào Thần Ma đạo tràng. Nhìn các loại thương phẩm, thần sắc của hắn rất hoảng hốt. Sau đó, hắn lại nhìn về phía Mạnh Hiên: "Ngươi biết nơi này bao lâu rồi?"
"Hơn một tháng.
Mạnh Hiên cúi thấp đầu.
"Đồ đần, hơn một tháng mà ngươi mới là Trúc Cơ đỉnh phong!" Nam tử trung niên tức lồng ngực. Trước đó hắn còn cảm thấy tu vi của Mạnh Hiên không tệ, tiến bộ rất nhiều. Thế nhưng hiện tại chỉ cảm thấy Mạnh Hiên thật ngu xuẩn.
Hơn một tháng mà ngươi cũng không kiếm được tiền sao? Con nhà người ta mà thế thì ít nhất cũng phải thành Đạo Quả còn gì?
"Sư phụ, trong biển cả này có quá nhiều yêu thú, một mình ta không đấu được. Hi vọng sư phụ có thể xuất thủ. " Mạnh Hiên đưa đôi mắt lom lom nhìn sư phụ của mình.
"Được thôi. Vi sư cũng tham gia hoạt động này. Còn hai ngày nữa, tranh thủ bắt mấy Vương Giả về.
Thần sắc nam tử trung niên trầm xuống, nói: "Đi, theo vi sư cùng tham gia hoạt động."
"Sư phụ, chúng ta không có thuyền.
Mạnh Hiên nói.
"Vi sư chèo thuyền không cần mái chèo, toàn bộ nhờ sóng nước!" Vị sư phụ cao ngạo nói một câu. Hắn bước lên một tấm ván thuyền vỡ, dẫn theo Mạnh Hiên, vận chuyển nguyên lực, sóng lớn dao động, mau chóng đuổi theo.
"Tràng chủ, ngươi nói xem, vị sư phụ này của Mạnh Hiên sẽ không khiến bản thân mình cũng bị trôi đi mất chứ?
Triệu Hiên hỏi.
Mặt Giang Thái Huyền không hề có biểu cảm gì: "Ta không dám xác định, nhưng có khả năng rất lớn."
Hoạt động này chỉ cần không xuất hiện tình huống quá lớn thì sẽ không thể không tiến hành hoạt động. Bình thường hắn sẽ không nhúng tay vào, dù sao có nhiều người như vậy, xui xẻo chết vài tên cũng không có gì kỳ lạ.
Biển cả nguy hiểm, nhưng vì tiền, những người này lại điên cuồng thi với nhau.
Không bao lâu sau, sư phụ của Mạnh Hiên bắt được một tên Vương Giả liền vui vẻ nửa ngày. Hắn bán được hai trăm vạn nên lập tức cho Mạnh Hiên năm mươi vạn.