← Quay lại trang sách

Chương 504 Đột phá Đại Đế

Bốn tộc của biển cả đi làm cái gì mà còn còn chưa tới mua đồ vật thế?

Triệu Hiên nhìn ra biển cả phía xa. Trước đó bốn tộc của biển cả này đều kích động muốn xưng Đế.

Bây giờ về rồi tại sao lại không tới nữa?

"Chắc là do không có tiền.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

"Không thể nào chứ? Hội tứ đại tộc không có tiền sao?

Triệu Hiên không tin.

Giang Thái Huyền lườm Triệu Hiên: "Ngươi trông coi đạo tràng đi, bản tràng chủ đi ra ngoài một chuyến."

"Hả, tràng chủ?

Triệu Hiên còn muốn mở miệng nhưng Giang Thái Huyền đã rời đi.

Tiến vào phạm vi của biển cả, trong nháy mắt Giang Thái Huyền đã cảm nhận được sức mạnh thể nội vô cùng vô tận. Bước ra một bước, Thiên Nhai Chỉ Xích, thân ảnh chẳng mấy chốc đã biến mất.

Giữa biển rộng có một hòn đảo nhỏ thần bí. Giang Thái Huyền đột nhiên đi đến đó.

"Hả? Nơi này có cấm chế sao?

Giang Thái Huyền quan sát hòn đảo nhỏ này. Ở trên đảo có vô số cấm chế, chi chít. Chúng bao bọc toàn bộ hòn đảo nhỏ này vào bên trong.

Oanh!!!

Giang Thái Huyền bước lên hòn đảo nhỏ. Toàn bộ đảo nhỏ đều rung động một chút. Có cấm chế đã muốn phát động nhưng lại bị thẻ hoạt động của đạo tràng trấn áp, không có tác dụng chút nào.

Ở giữa hòn đảo nhỏ có một tấm bia đá được dựng vững chãi. Bia đá cao tới trăm trượng, bên trên khắc bốn chữ lớn "Chiến Trường Lục Đạo"!

Ở phía dưới bia đã, một người đàn ông tuổi trung niên đang ngồi xếp bằng. Uy áp vô tận tràn ngập. Một vết thương khắc sâu đến tận xương không ngừng nhỏ từng giọt máu màu vàng kim nhạt xuống. Nhưng chúng không vào đảo nhỏ mà bị cấm chế hấp thu.

"Một vị Đại Đế đã chết ư?

Con ngươi của Giang Thái Huyền co rụt lại. Đại Đế là cường giả đỉnh phong trong thế giới này. Vậy mà ở nơi đây lại có một vị Đại Đế lưu lạc.

Hắn không biết vị Đại Đế này bị người ta giết, hay là tự sát để lấy sức mạnh của bản thân, dùng Đế huyết, Đế thi để gia cố pháp trận, phong tỏa hòn đảo nhỏ này.

Rầm rầm!!!

Nước biển gợn sóng, Hải Lam Tâm từ đáy biển Ngư Dược đi đến. Nàng ta dừng lại giữa hư không, nhìn thấy Giang Thái Huyền liền nói: "Tràng chủ, mời ngài trở về. Đây là cấm chế Hải Thần. Xin ngài đừng phá vỡ."

"Hải Thần sao? Nơi này phong ấn thứ gì thế?

Giang Thái Huyền cau mày hỏi.

"Đây là một chiến trường đã có từ thời Thái Cổ đến nay.

Hải Lam Tâm hóa thành hình người, chậm rãi bước lên đảo nhỏ: "Ta cũng không biết nơi này phong ấn thứ gì. Chỉ là cứ sau một khoảng thời gian thì từ đây sẽ có sinh linh xông ra. Sau đó chúng lại bị cấm chế Hải Thần tiêu diệt. Những con may mắn trốn được thì nếu ngự không sẽ bị lôi đình diệt sát, nếu rơi xuống biển thì sẽ bị bọn ta giết chết."

"Có sinh linh đi ra sao?

Giang Thái Huyền nhíu mày, nhìn cấm chế: "Cấm chế Hải Thần này tốn của các ngươi không ít tài nguyên đó nhỉ?"

Hải Lam Tâm gật đầu: "Đây cũng là bởi không còn các nào khác. Để ngăn cản những sinh linh kia xâm lấn, bọn ta không thể không làm thế. Xin Tràng chủ hãy rời đi. Một khi cấm chế bị phá vỡ, tất cả biển cả của bọn ta đều toi hết."

Giang Thái Huyền gật đầu, chỉ vào thi hài của Đại Đế kia: "Vị này Đại đế là ai thế?"

"Đại Đế của Hải tộc, Long Kình Đại Đế. Khoảng không bên trong cấm chế này cũng là do Long Kình Đại Đế mời Nữ Đế dựng lên, giúp thêm một lớp phòng ngự quan trọng.

Hải Lam Tâm nói.

Giang Thái Huyền gật đầu: "Ta sẽ quay lại sau. Đến lúc đó, ta có thể sẽ mở ra cấm chế này."

"Tràng chủ, chờ sau khi bọn ta xưng Đế, không đợi tràng chủ ngài mở ra, bọn ta cũng sẽ làm.

Hải Lam Tâm nói: "Vì trấn áp nơi này, biển cả bọn ta đã nỗ lực rất nhiều. Không chỉ là Long Kình Đại đế, còn có Đại Đế biến mất ở chiến trường Lục Đạo, mãi chưa trở về."

"Hi vọng ngày đó sẽ tới thật nhanh.

Giang Thái Huyền cười nhạt một tiếng.

Hiện tại Thần Ma đạo tràng còn không có Đại Đế chứ nói gì là tham dự loại chiến trường như thế này. Hắn chỉ vô địch ở khu vực biển cả, mà lại chỉ có ba ngày. Chiến trường Lục Đạo này có thể chịu được Đại Đế thì hiển nhiên không phải chỉ là một không gian.

Coi như hắn mở ra cấm chế đi thì cũng không thể xông vào. Nếu không thì đúng là muốn chết.

Một khi mở ra thì đây chính là đại hoạ đối với Hải tộc tai. Hắn mở chi nhánh đạo tràng ở nơi này cũng không người nào dám tiếp cận cấm chế Đại Đế.

"Kỳ thật, chúng ta có thể mở một chi nhánh đạo tràng ở Hải tộc.

Giang Thái Huyền mỉm cười nói: "Trên biển lớn có cấm chế, còn phía dưới biển cả lại không có."

"Hải Lam Tâm cũng có ý tưởng này, nguyện ý cung cấp lãnh địa. Đồng thời, ta bảo đảm cho việc sinh tồn của võ giả ở trong biển.

Hải Lam Tâm nói.

"Phải chọn địa điểm tốt. Bản tràng chủ đi mở chi nhánh đạo tràng. Đến lúc đó, các ngươi hãy luyện chế ra truyền tống trận cấp Vương Giả trở lên, thuận tiện cho người của đạo tràng vừa đi vừa về.

Giang Thái Huyền nói.

Hải Lam Tâm khẽ gật đầu, nhưng lại không thể hiện gì nhiều. Nàng nghĩ đạo tràng được dựng lên chủ yếu là để tiện cho việc mua đồ vật, chứ không phải mời tràng chủ tới.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Cường giả của đạo tràng ta không ít. Gia Cát Thần Hầu trận võ song tu, trên có thể mở trận pháp Thần cấp, dưới có thể sắp xếp trận pháp cơ sở. Có lẽ Hải Thần cấm chế này của ngươi có thể cải tiến, hoặc trong tộc cần trận pháp gì cũng có thể cân nhắc."

"Hả?

Sắc mặt Hải Lam Tâm cứng đờ, khiếp sợ nhìn về phía Giang Thái Huyền.

"Đã nói đến nước này, ngươi luyện chế hay không luyện chế truyền tống trận thì tuỳ vào ngươi. Cấm chế trên biển lớn này không còn tồn tại được bao lâu nữa.

Giang Thái Huyền ngươi mắt lên nhìn thiên khung.

Đợi đến khi y lấy được bản Đại Đế và đạo cảnh Đại Đế sẽ ra được.

Đột phá Đại Đế rất khó. Nhưng nếu là Hoàng Giả đỉnh phong đột phá bán Đại Đế thì không cần quá nhiều tiền, chỉ cần không yêu cầu chiến lực quá mạnh là được.

Đương nhiên, nếu yêu cầu mạnh hơn những kẻ cũng cấp, thậm chí là vô địch, Giang Thái Huyền chỉ có thể nói dù có một trăm triệu thì ngươi cũng không có được một vị Đại Đế đỉnh phong vô dịch.

Ở Thần Ma đạo tràng, không hề có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn!