← Quay lại trang sách

Chương 541 Ta không dám nói

Cũng không bao lâu, cách sơn cốc không xa bỗng xuất hiện lôi kiếp Hoàng Giả, trưởng lão vui mừng: "Đúng là đạo cảnh Hoàng Giả, đại trưởng lão thật sự đột phá rồi, Minh Nguyệt Tông lại có Hoàng!"

Thang Nguyệt Lộ và Tiêu Thiên liếc nhìn nhau, mẹ nó lời to rồi, một phần đạo cảnh kiếm được hai trăm vạn lận đó!

"Các ngươi còn loại đạo cảnh này không?

Trưởng lão Minh Nguyệt Tông gấp gáp hỏi.

"Có, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chỉ sợ các ngươi không mua nổi.

Thang Nguyệt Lộ kiêu ngạo nói:"Chỉ cần có đủ tiền, bọn ta có thể cho ngươi đủ loại đạo cảnh, công pháp cấp Đại Đế cũng có."

"Công pháp cấp Đại Đế?

Hô hấp của trưởng lão đều trở nên dồn dập.

Từ lúc mới sáng lập tới nay, Minh Nguyệt Tông, chỉ từng sinh ra một vị Đại đế, Minh Nguyệt Đại Đế cuối cùng vẫn thành Thần, nhưng sau này không hề xuất hiện Đại Đế nữa, Minh Nguyệt Tông cũng chỉ có một bộ Nguyệt Thần Điển, nhưng muốn tu luyện Nguyệt Thần Điển đến đại thành cần có huyết mạch Minh Nguyệt.

Các bản công pháp Đại Đế khác, hoặc là thất lạc trong dòng sông thời gian, hoặc là bí pháp gia tộc không thể lưu truyền, vậy mà ngươi lại nói các ngươi có bán công pháp Đại Đế?

"Trưởng lão tiếp tục gom tiền đi, bọn ta đi nghỉ ngơi đây.

Thang Nguyệt Lộ và Tiêu Thiên liếc mắt nhau, xoay người rời khỏi.

Trưởng lão gật đầu, lần này không trực tiếp nói mua, sau khi hai người rời đi không lâu thì vị đệ tử Trường Sinh kia cũng về.

"Có phát hiện gì không?

Trưởng lão trầm giọng hỏi.

"Trưởng lão, ta, ta không dám nói.

Bây giờ vị đệ tử Trường Sinh này rất sợ hãi, Đại Đế đều là cường giả vô địch, nhưng kẻ sau lưng hai người này, mẹ nó là Thần đấy, mà không chỉ có một!

"Có cái gì không dám nói? Chẳng lẽ ngươi bị phát hiện, bọn hắn uy hiếp ngươi?

Trưởng lão nhíu mày.

"Không có, trưởng lão, ngươi nghĩ trên đời này có Thần không?

Đệ tử Trường Sinh sắp khóc đến nơi, vẻ mặt trông vô cùng kinh hoảng.

"Đương nhiên là có Thần, người sáng lập Minh Nguyệt Tông của chúng ta, Minh Nguyệt Đại Đế, đã phi thăng thành Thần.

Trưởng lão kiêu ngạo nói.

"Vậy Minh Nguyệt Đại Đế có thể tạo ra con người không? Có thể khai thiên tích địa sáng tạo ra Thần giới không? Có thể tạo ra yêu tộc không?

Đệ tử Trường Sinh kia toàn thân run rẩy, thật sự có Thần!

"Hôm nay ngươi sao thế? Minh Nguyệt Đại Đế đương nhiên không thể khai thiên tích địa, sáng tạo ra Thần giới, cũng không thể sáng tạo ra yêu tộc, về phần tạo ra con người, nếu như Minh Nguyệt Đại Đế có chồng…, đùa cái gì vậy, ngươi hỏi vấn đề gì thế này."

Trưởng lão cau mày, sắc mặt trầm xuống, vị đệ tử này có vẻ không giống bình thường.

Nếu chỉ là tạo ra con người, thì Minh Nguyệt Đai Đế chỉ cần tìm thêm một ông chồng thì hẳn là có thể, trưởng lão thầm nghĩ.

"Nói, rốt cuộc ngươi phát hiện cái gì?

Trưởng lão đen mặt nghiêm nghị hỏi, nàng sợ lại bị hỏi trúng vấn đề kỳ lạ, làm cho đau cả đầu.

"Ta phát hiện Thần….

Tên đệ tử Trường Sinh sợ hãi nói, nghe lén một vị Thần nói chuyện, bản thân thế mà vẫn còn sống, không thể không nói trong lòng nàng có chút kiêu ngạo.

"Thần?

Trưởng lão khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn nàng: "Ngươi không lừa ta chứ? Hay là nói ngươi bị rơi vào trong ảo cảnh đi?"

"Trưởng lão, ta sẽ không nhìn lầm, uy áp đó tuyệt đối là uy áp của Thần, uy áp từ linh hồn, ta vốn dĩ không chịu nổi lập tức quỳ xuống, ta nhìn thấy vị Thần Vũ Thiên Thần ngồi trên cao…"

Đệ tử Trường Sinh kích động nói ra trải nghiệm của bản thân, lông mày trưởng lão nhíu lại càng sâu, ngắt lời nàng: "Đừng nói nữa, chắc chắn ngươi trúng bẫy rồi, Thần chỉ là truyền thuyết, Thần của Minh Nguyệt tông chúng ta, chỉ có Minh Nguyệt Đại Đế."

"Nhưng ta thật sự cảm nhận được Thần, uy áp đó so với Thần Nữ còn mạnh hơn, khiến cho ta chỉ có thể quỳ, không dám ngẩng đầu nhìn dung mạo của Thần…

"Đủ rồi, Thần của chúng ta, chỉ có Minh Nguyệt Đại Đế thôi.

Trưởng lão lạnh lùng quát.

"Trưởng lão, ta có chứng cứ đây.

Đệ tử Trường Sinh vội vàng lấy ra một bản thư tịch bằng ngọc, đưa cho trưởng lão: "Đây là ta phát hiện ở trong phòng của Thang Nguyệt Lộ."

"Hửm? Chư Thần Sáng Thế Lục?

Trưởng lão sững sờ, nhìn thư tịch bằng ngọc, lật ra xem: "Thần giới thiên, bàn cổ đại thần sáng thế kỷ? Một búa trừ thần ma? Nữ Oa Nương Nương sáng tạo ra nhân loại, dùng bùn đất nặn người? Yêu Thần sáng tạo yêu tộc… Chư thần sáng tạo ra Chân Hư Giới?"

Sắc mặc của trưởng lão rất đặc sắc, liếc nhìn bản Chư Thần Sáng Thế Lục này, sức mạnh Vương Giả bộc phát, trực tiếp động thủ: "Nực cười, ta mà lại được nặn từ bùn đất sao?"

Bịch!!

Sức mạnh Vương Giả bùng nổ, Chư Thần Sáng Thế Lục trực tiếp bay ra ngoài, lăn trên mặt đất nhưng lại không hư tổn chút nào.

"Hả?

Thần sắc trưởng lão cứng lại, mặc dù chỉ là tiện tay đánh ra một kích, nhưng vẫn ẩn chứa quy tắc của Vương Giả, thế mà lại không thể hủy một quyển sách?

Đệ tử Trường Sinh câm như hến, hoảng sợ liếc nhìn Chư Thần Sáng Thế Lục, đây là thần thư mà trưởng lão lại làm như thế, sẽ không mạo phạm thần linh chứ?

"Chất liệu không tệ, hai người này quả nhiên có lai lịch lớn.

Trưởng lão lạnh giọng nói, lần này dùng toàn lực đánh ra, nhưng Chư Thần Sáng Thế Lục vẫn nguyên vẹn.

"Trưởng lão….

Mạo phạm thần sẽ bị thần phạt, rất có thể sẽ bị đẩy vào trong địa ngục chịu khổ.

"Ngươi lui đi.

Trưởng lão xua tay nói, liếc nhìn thư tịch bằng ngọc, lại lật xem: "Nhóm Đại Đế xóa bỏ tin tức chư thần, để cho huyết mạch của bản thân và tông môn bái tế mình, không bái chư thần, lấy đi chư thần khí, dùng Ma tộc tàn sát bốn phương, gây họa cho dị tộc."

"Nực cười, Minh Nguyệt Đại Đế của Minh Nguyệt tôn ta, sao lại là tội nhân được chứ? Đây là giả, chắc chắn hai người này có mưu đồ riêng, mình phải… không được, nếu như cỗ uy áp đó là ảo cảnh, vậy thì thần thông làm sao có thể mê hoặc được đệ tử Trường Sinh? Mình phải đi tra thử xem mới được.

Trưởng lão chau mày nói.

Khi Đại Đế trở thành tội nhân, khi chư thần sáng tạo thế giới, thần thoại giáng lâm, mọi chuyện của quá khứ đều phải bị lật đổ.