Chương 543 Các ngươi đang hố bần tăng à?
Tây Vực, thành Tây Hoa.
Bây giờ thành Tây Hoa đã được mở rộng, có tầm khoảng ba thành trì lớn, tường thành được xây cao, bách tính an khang, tất cả đều tôn sùng thần linh.
Mọi người xếp hàng trước của thành chủ, thành kính tham gia lễ bái thần linh.
"Đại sư, chúng ta bắt đầu ở đây đi.
Dương Tử Lăng kéo Pháp Hải ngồi xuống trong sân, liếc nhìn con dân đến tham gia phía xa xa, thấp giọng nói.
"Bắt đầu cái gì?
Pháp Hải ngạc nhiên.
"Phổ độ chúng sinh đó.
Dương Tử Lăng nói như lẽ đương nhiên: "Độ hóa bọn hắn, để cho bọn hắn kiên định với tín ngưỡng, trở thành đám tín đồ trung thành trong lời tràng chủ."
"Đây, đây làm gì phải phổ độ chúng sinh, đây là độ hóa rồi.
Pháp Hải lau mồ hôi, đây chính là phổ độ chúng sinh trong miệng ngươi sao?
Tràng chủ, phổ độ chúng sinh mà người nói, là độ hóa chúng sinh à, giảng cái gì, nghe cái gì trời?
"Vậy thì độ hóa, ngươi nhanh lên đi, ta bỏ tiền ra đấy, không phải trước đó ngươi còn tích cực hơn cả ta à.
Dương Tử Lăng nói.
Pháp Hải âm thầm đau trứng, ngươi rõ ràng liên hợp tràng chủ hố ta mà!
"Nhiệm vụ, nhiệm vụ.
Giọng nói của Giang Thái Huyền vang lên dưới đáy lòng Pháp Hải: "Một cái nhiệm vụ đơn giản nhất là bắt Ma Vương mà ngươi cũng không làm được, tác dụng duy nhất của ngươi là cho bọn ta uống máu mỗi ngày."
Pháp Hải vô cùng phiền muộn, liếc nhìn con dân đến tham gia lễ bái, thở dài: "Thêm tượng phật của bần tăng đi."
Dương Tử Lăng ngơ ngác, trời địu nói nửa ngày ngươi cũng không thèm động, là bởi vì không có tượng phật của ngươi hả?
"Nếu như không có thì tượng đá cũng được.
Pháp Hải nói, bản thân đã ép Thần Ma xuống đáy, tượng đá mà tượng đá cũng không có, vậy thì đừng trách bần tăng không thi triển thủ đoạn của Phật gia.
"Có, đã sớm chuẩn bị xong rồi.
Dương Tử Lăng nói, trước khi thuê Pháp Hải hắn đã chuẩn bị xong cả rồi, chỉ là vẫn chưa để lên.
Tượng phật của Pháp Hải rất nhanh được đưa ra, liếc nhìn con dân tham gia bái lễ, Dương Tử Lăng cất lời: "Lòng thành của chư vị đã lại khiến cho một vị Thần cảm động, Thần Nữ lại tạo ra một vị Phật, để cho mọi người biết."
"Cảm tạ Thần Nữ, cảm tạ chư thần.
Bách tính vội vàng chắp bái.
"Vị Thần này tên là Pháp Hải, Kim Cương Phật Đà của Phật môn, hôm nãy sẽ hóa thân giáng thế, ban thần ân cho thế nhân.
Dương Tử Lăng nói, sau đó truyền âm cho Pháp Hải: "Pháp Hải đại sư, chờ thông báo của ta."
"Không thành vấn đề.
Pháp Hải trả lời, tay phải hơi nắm lại, đây là lần đầu tiên hắn làm loại chuyện này thật ra có chút căng thẳng, đây là tuyên truyền cho Phật môn, phát dương Phật pháp, khiến cho Phật môn tỏa sáng.
Nếu như Phật Tổ biết, chắc chắn sẽ ban thưởng cho bần tăng.
Rất nhanh, Pháp Hải nhận được tin, vội vàng niệm tụng kinh phật, thi triển đại Thần Thông.
Ầm ầm!!
Thiên địa chấn động, hiện ra một Phật ảnh màu vàng, cao tới trăm trượng, ngàn vạn Phật quang phân tán, bao phủ toàn bộ bách tính trong thành trì, các loại kinh văn Phật Đạo vang vọng dưới đáy lòng sinh linh.
Phật quang phủ lên, động tác làm lễ của những sinh linh này càng thêm thành kính, trong đôi mắt xuất hiện một tia cuồng nhiệt.
"Thiện ác tất có báo, người tin Phật, rời xa cực khổ, trở nên vui vẻ.
Dương Tử Lăng chắp hai tay trước ngực, vẻ mặt vô cùng thành kính, nhưng trong lòng lại nở nụ cười, sắp thu được tiền rồi.
Về phần tin ai, liên quan gì đến hắn chứ? Chỉ cần có thể kiếm tiền, ta cần gì biết ngươi tin ai, quan trọng là những người này cam tâm tình nguyện bỏ tiền ra.
Nơi xa, Trương Tam Phong liếc nhìn cảnh tượng này, tay phải nắm lấy bộ râu, cảm thái nói: "Có thể khiến cho Pháp Hải nghiêng ngả thế này, cũng chỉ có mình tràng chủ mà thôi."
Một tên Kim Cương Phật Đà sống sờ sờ, cứ thế bị uốn cong thành tên thần côn.
Một trận thần ân kết thúc, được Phật quang gột rửa, người trong thành bắt đầu a di đà phật.
Hư ảnh Phật Đà tan biến, thần sắc Pháp Hải hờ hững: "A di đà phật, thế nhân sớm trở nên vui vẻ."
"Chư vị, đây là thùng công đức, Thần muốn kim thân, Phật cũng muốn kim thân, chính ta phải cho chư thần ưu đãi tốt nhất, để bọn họ nhận được lòng thành của chúng ta.
Để vét sạch tất cả của những người cuồng nhiệt này, Dương Tử Lăng dứt khoát lấy ra một thùng công đức.
"A di đà phật, sao có thể dùng đá làm tượng phật chứ? Nhất định phải thay bằng vàng, đi ra ngoài ta chỉ mang có năm mươi nguyên tệ, đều cống hết cho Phật.
Một vị Võ Giả lập tức móc túi ra.
"Trước tiên ta cống một chút, sau đó về nhà lấy tiền."
"Ta cũng thế."
"Ta không có tiền, thế thì bộ quần áo này cho Phật mặc đi."
"Chờ chút thiếu niên, ngươi mặc vào trước đi, Thần Phật cao quý chỉ mặc áo vàng, ngươi trước hết sửa soạn cho tốt đi.
Dương Tử Lăng vội vàng ngăn lại, bảo thiếu niên mặc lại áo.
"Người dựa vào ăn mặc, Phật dựa vào kim trang, chúng ta đang vì chư thần, vì Thần Phật, vì toàn bộ Tây Vực, đây gọi là thùng công đức, chúng ta đang làm công đức.
Dương Tử Lăng cao giọng nói.
"Vì Thần Phật, vì toàn bộ Tây Vực.
Người toàn thành kích động nói, khí thế chấn động.
Pháp Hải ngẩn tò te, bần tăng là vì Phật Pháp, vì nhiệm vụ, sang đến các ngươi lại chỉ vì tiền?
"Pháp Hải đại sư đúng là lợi hại, đã như thế thì dân chúng của Tây Vực một lòng đoàn kết.
Trương Tam Phong kính nể nói.
Pháp Hải: "..."
Sao lại cảm thấy tất cả các ngươi đều đang hố bần tăng thế nhỉ?