← Quay lại trang sách

Chương 551 Thật hay giả?

Một ngày này, có người nhìn thấy một đạo kim quang tung hoành Tây Vực, chém giết Ma tộc, Dị tộc.

Một ngày này, Tây Vực khôi phục lại yên bình, vô số người đều đang cảm tạ chư thần cứu thế, đổ xô đến thành Tây Hoa tham gia lễ bái.

Truyền thuyết về chư thần do đây mà có, tất cả mọi người đều tin tưởng Chư Thần Sáng Thế Lục, Chân Hư Giới đều sao chư thần tạo ra!

"Chúng ta cũng có công lao mà.

Các đại tông môn vô cùng đau khổ, bọn hắn cũng đi giết Ma tộc, Dị tộc sao không ai cảm tạ bọn này chứ?

"Các đại tông môn của Tây Vực cũng có cống hiến, lúc chư thần ra tay bọn họ cũng nhanh chóng gia nhập chiến trường.

Ngọc Linh Lung cất lời.

Các đại tông môn lập tức nở nụ cười, coi kìa, đám người này vẫn còn có lương tâm đấy.

"Thần Nữ, chư thần thiện lương nhân từ, tấm lòng to lớn, đám tông môn nhát gan hèn yếu này, chỉ dám phất cờ hò reo sau lưng chư thần, sao trước kia không thấy bọn họ đứng ra chứ?

Một vị tín đồ cuồng nhiệt nói.

"Đúng, chư thần quá thiện lương, tấm lòng quá rộng lớn rồi, người không lần nói giúp đám nhát gan đấy."

"Đúng, đúng, bọn họ chỉ dám phất cờ hò reo sau lưng chư thần, lúc Ma tộc, Dị tộc gây họa sao không thấy mặt bọn họ chứ?"

"Thần Nữ, có phải bọn hắn uy hiếp người, muốn chiếm công lao phải không, người cứ nói ra đi, chúng ta ủng hộ người, cho dù phải chết cũng không thể xóa bỏ công tích của chư thần."

"Đúng, cho dù phải chết cũng không thể xóa bỏ công tích của chư thần!"

Trời địu, coi như ta nhìn ra rồi, nhắc đến bọn ta rõ ràng là để bọn ta làm đá kê chân cho chư thần mà, căn bản không có ý nói tốt gì cả!

Trong lòng các đại tông môn vỡ vụn, bọn họ thật sự có bỏ công sức mà.

"Muốn giết các nàng quá đi.

Một vị Vương Giả tức đến mức cả người run rẩy, bọn họ nhát gan hèn yếu? Bọn họ chỉ biết phất cờ hò reo? Cướp công lao thì cũng thôi đi, thế mà còn coi bọn họ như đá kê chân!

"Nhịn đi, chúng ta không đánh lại bọn hắn.

Một vị Hoàng Giả đau khổ nói, cho dù bọn họ gộp tất cả lại cũng không đánh nổi một cái vào đám người Gia Cát Thần Hầu.

Tây Vực loạn thế bình định, nhưng bên trong nơi đại khủng bố mới là chủ lực của Ma tộc, Dị tộc, tai họa còn chưa qua, kiến thiết cũng phải bắt đầu lại.

"Xây dựng lại Tây Hoàng Quốc, do Quân Càn hoàng tử lãnh đạo, để cho chúng ta tiến về phía phồn vinh.

Thần Nữ Ngọc Linh Lung cất lời.

"Xây dựng Tây Hoàng Quốc, xây dựng Tây Vực."

"Chư vị yên tĩnh đi, Tây Hoàng Quốc khẳng định phải xây dựng lại, nhưng đừng nên quá mức hoa lệ, cho nên bản hoàng tử quyết định, quy cách của hoàng cung không thể vượt quá hai phủ Thành Chủ, tất cả trang trí không thể quá mức xa xỉ, chúng ta phải cống hiến tất cả cho chư thần, để chư thần luôn bảo vệ chúng ta."

"Cống hiến tất cả cho chư thần, để chư thần luôn bảo vệ chúng ta!"

"Đậu mòe, Dương Tử Lăng và Ngọc Linh Lung phát tài rồi.

Đám người Long Hạo người đầy bụi đất chạy tới, vô cùng ngưỡng mộ nhìn Tây Hoa thành.

"Đáng ghét ghê, sao trước đó chúng ta không nghĩ ra chứ? Thành Tây Hoa bao nhiêu người, bao nhiêu Võ Giả sơ cấp, huơ tay một cái có thể lấy ra hơn ngàn vạn.

Cực Võ Hoàng phát điên rồi, sao lúc trước bản thân không có tầm nhìn xa trông rộng thế này?

"Chúng ta thua đậm rồi, còn chưa động thủ vơ vét đồ đạc của Thánh Hoàng, Dị tộc, Ma tộc thì đã bị bọn họ vét sạch.

Lạc Thanh Phong vẻ mặt đau khổ nói.

"Không thì chúng ta đi đến đại khủng bố, đám Ma tộc, Dị tộc ở trong hố ấy.

Cổ Huyền và Cổ Hà nói.

"Không đi.

Đám Long Hạo lắc đầu, nơi đại khủng bố, đây chính là nơi mà ngay cả Hoàng giả cũng không ra được, nếu như không cẩn thận kéo bản thân vào, thì thật sự xong đời.

"Ta muốn đi đạo tràng tìm tràng chủ.

Long Hạo thở dài một tiếng, bay về phía Thần Ma đạo tràng.

Hoàng Giả khác cũng vội vàng đuổi theo.

Trong đạo tràng, Lưu Thanh vừa vặn hết việc, đám người Long Hạo đã đến, vẻ mặt đưa đám nói: "Tràng chủ đâu? Ta muốn gặp tràng chủ, Dương Tử Lăng và Ngọc Linh Lung phát tài, không thể quên đám khách quen chúng ta đây nha."

"Tràng chủ sẽ không quên các ngươi, tràng chủ đã sớm chuẩn bị xong rồi.

Lưu Thanh mỉm cười, lấy ra một quyển sách: "Các ngươi xem đi, đây chính là Tổ Long Sáng Hải Lục, bây giờ biển cả đều đang tranh đoạt quyển sách này, ai có được thì có thể lột xác thành Long, tạo ra biển cả."

"Lột xác thành Long, tạo ra biển cả? Thật hay giả vậy?

Long Hạo động tâm, nó vốn là Long Xà, cũng có huyết mạch của rồng.

"Ngươi ngốc hả? Sao cái này có thể là thật được? Đồ của tràng chủ, ngoại trừ hố, thì vẫn là hố.

Lạc Thanh Phong bĩu môi, lật xem Tổ Long Sáng Hải Lục, trong lòng suy tư: "Đây là để cho chúng ta phát triển tín ngưỡng?"

Mọi chuyện ở thành Tây Hoa bọn hắn đều nhìn thấy, chắc chắn là một cuộc làm ăn chỉ có lời không lỗ, mà còn kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền.

Sau này thành Tây Hoa đi vào quỹ đạo, nhân thủ nhiều như vậy, hoàn toàn có thể phát triển mạnh, trồng trọt dược liệu, khai phát khoáng mạch, một cắc tiền hoàng thất không cần, thiên hạ dân chúng cũng không cần, toàn bộ cống nạp cho Ngọc Linh Lung và Dương Tử Lăng, mẹ nó thế này thì kiếm được bao nhiêu tiền đây?

"Đi đại dương phát triển tín ngưỡng, chắc chắn các ngươi sẽ phải chết.

Lưu Thanh bĩu môi, đối với đại dương hắn cũng có chút kiến thức, từng xem qua ở trên tivi.

"Cái các ngươi muốn là đi bán Tổ Long Sáng Thế Lục, một phần bán mười vạn, trăm vạn nguyên tệ, đây không phải chính là tiền sao?

Lưu Thanh nói: "Yên tâm, tràng chủ có nói là nội dung giống y như trong biển."

Đoàn đội nhỏ của Long Hạo ngơ ngác, nếu giống với trong biển thì thà rằng ngươi nói thẳng náo động trong biển là do Thần Ma đạo tràng các ngươi gây ra đi.