Chương 558 Suy tính
Ngọc Linh Lung.
Đao Hoàng không gọi tiền bối nữa. Hắn nhìn Ngọc Linh Lung với sắc mặt khó coi: "Bọn ta còn chưa kiếm được tiền, ngươi lại còn đòi một trăm vạn, còn muốn chia hoa hồng nữa sao?"
"Ta đây chính là người duy nhất được Tràng chủ sai khiến, là người sáng lập ra thần quyền.
Ngọc Linh Lung ngẩng đầu một cách kiêu ngạo: "Theo lời của tràng chủ nói thì bọn ta mới là bản gốc, ngươi nhất định phải được bọn ta ủy quyền cho thì mới được làm. Nếu không, chúng ta có quyền không cho ngươi tuyên truyền, thậm chí còn có thể mời đạo tràng đến trừng phạt các ngươi."
"Một trăm vạn thì nhiều quá, lại còn phải chia hoa hồng nữa. Vậy thì bọn ta còn có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Còn không bằng bọn ta đi kiếm dựa vào giá chênh lệch.
Đao Hoàng kêu lên một tiếng đau đớn, nói.
"Việc chia hoa hồng này là sau khi các ngươi kiếm được một trăm vạn. Tính từ lúc đó, chúng ta mới lấy hoa hồng.
Ngọc Linh Lung nói, dừng một chút, rồi lại nói tiếp: "Hơn nữa, không có bọn ta, các ngươi biết thao tác như thế nào không?"
"Các ngươi có biết vì sao người dân ở Tây Vực lại sùng kính như thế không? Các ngươi biết tránh những Hoàng Giả kia như thế nào sao?
Ngọc Linh Lung cười lạnh nói.
Bọn Đao Hoàng yên lặng. Được rồi, bọn ta thực sự không biết.
"Tiền này của ngươi không phải tự dưng mà có. Bọn ta sẽ dạy cho các ngươi những kiến thức này, có thể huấn luyện cho các ngươi. Vào thời khắc quan trọng, bọn ta có thể tự mình rút lui, để các ngươi làm chủ.
Ngọc Linh Lung ngạo nghễ nói.
Trên thế giới này, đối với tín ngưỡng lừa đảo này, ngoại trừ đạo tràng thì không ai nắm rõ được hơn bọn họ.
Vì thế, Dương Tử Lăng cố ý viết một cuốn sách về thần quyền, viết phóng đại về các vị thần khác nhau. Giang Thái Huyền cũng không biết cuốn sách viết phóng đại đến như thế nào.
"Đúng rồi, ta muốn hỏi một chút. Có đúng là tiên tổ của chúng ta được nặn ra từ bùn không?
Cường giả của các đại tông môn hỏi.
Vấn đề này đã khiến bọn họ băn khoăn rất lâu rồi. Hiện tại thấy mấy người này đang đi lan truyền các câu chuyện về thần linh nên bọn họ nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Đao Hoàng há to miệng. Ôi cái trí thông minh của các ngươi, đây nhất định là giả rồi. Chuyện này là để lừa những người bình thường và võ giả Đê cấp kia.
"Là thật.
Ngọc Linh Lung nói một cách kiên định, ngữ khí khẳng định chắc chắn.
Để làm một cây thần côn đúng cách, điểm đầu tiên chính là, mặc kệ người khác tin hay không, mình phải tin trước đã!
Đao Hoàng ngây ngốc. Những người khác còn đờ đẫn hơn nữa, lẩm bẩm nói: "Ta vẫn có chút không thể tin được. Làm sao tổ tiên lại có thể là bùn được, làm sao tổ tiên lại có thể là tội nhân được."
"Được rồi, đừng nói nhảm nữa, các ngươi mau giao một trăm vạn phí gia nhập liên minh ra đây. Ta sẽ truyền thụ cho các ngươi cách thức thực hiện chính xác.
Ngọc Linh Lung nói.
Đao Hoàng cắn răng nói: "Chia đều một trăm vạn, đến lúc đó, bảy phần mà chia bình quân ra thì như nào nhỉ?"
"Đao Hoàng, cơ mà vật liệu của truyền tống trận này...
Lập tức các đại tông môn tỏ ý không vui. Chúng ta bỏ ra vật liệu rồi, vậy còn tiền đâu.
"Ta cũng bỏ ra một phần vật liệu.
Đao Hoàng nói, hắn lại không phải không cất giữ món nào.
Như vậy, những thế lực này đã thảo luận xong, bắt đầu góp vật liệu, mời Gia Cát Thần Hầu luyện chế truyền tống trận rồi mới đi Nam Vực để tuyên truyền tín ngưỡng.
"Nếu không thì chúng ta đem cả Đông Vực và Bắc Vực mang lên đi?
Đao Hoàng lại nói.
"Tạm thời đừng nghĩ nữa, có ai ở Đông Vực và Bắc Vực mà không biết đến Thần Ma đạo tràng ư?
Ngọc Linh Lung cười lạnh.
Muốn chơi trò này ở Đông Vực và Bắc Vực, bọn Long Hạo đã bày ra chưa? Vài phút đã cho ngươi sập rồi, tự mình làm đi.
Trong biển rộng.
"Tổ Long Sáng Hải Lục chỉ mất mười vạn nguyên tệ. Bỏ qua lần này thì ngươi sẽ không có cơ hội nữa.
Long Hạo và đoàn đội nhỏ vẫn đang bán Sáng Hải Lục.
Mười vạn nguyên tệ không phải cái giá thấp. Hải yêu mà bọn họ tìm được đều không phải là loại đặc biệt giàu có.
Bọn họ không tiếp xúc được với Hải yêu giàu có thông thường. Hơn nữa, dễ dàng sinh nghi. Giá cả thấp thì không phù hợp với bức bách của Sáng Hải Lục. Giá cả cao thì vừa nghe được cần mười bản, đã thấy còn không bằng đi mua thương phẩm ở đạo tràng, rất khó đạt được giao dịch.
Coi như giao dịch thành công đi, sau này nếu phát hiện ra tình huống thì còn không truy sát được sao?
Tìm được bọn này không phải là bọn có nhiều tiền, nhưng lại mua được. Cuối cùng coi như trở mặt đi, cùng lắm thì bọn họ chỉ có thể nhận thua.
Trong biển rộng, Bán Long tộc vừa hành động đã không có dự định sẽ dừng lại. Vô số tên thuộc Bán Long tộc hùng hổ xông lên, càn quét từng chủng tộc một. Ở những nơi đi qua, nếu có kẻ không thần phục đều bị giết chết.
Chẳng mấy chốc, động tĩnh của Bán Long tộc đã kinh động đến các chủng tộc còn lại. Tin tức đua nhau truyền ra ngoài. Biển cả nổi phong ba, lại một lần nữa rung chuyển.
Ở phía sau đội quân Bán Long tộc này thường xuyên có Vương Giả mất tích. Một con giao long mờ ảo không ngừng ẩn hiện, nhưng cũng rất cẩn thận. Một khi thành công là lập tức rời đi.
Vương Giả và Hoàng đang trấn áp ở Bạch Tuộc tộc liên tục bị giảm bớt. Long Tam đừng đầu nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Chắc chắn là dư nghiệt của bát Hoàng tộc kia. Các ngươi lập tức đến khu vực phụ cận tìm kiếm. Một khi phát hiện thì giết chết luôn, không cần luận tội."
"Vâng.
Thủ hạ Hải tộc khom người đáp rồi chợt rời đi nhanh chóng, tìm kiếm ở khu vực phụ cận Hải vực. Tất nhiên kết quả là chẳng tìm thấy gì cả.
Long Tam vô cùng suy tư. Tiếp theo thì bán cái gì đây?
...