Chương 573 Rủi ro càng lớn, thu hoạch càng nhiều
Hải Lam Tâm đang đột phá, Thần Ma đạo tràng ở Tây Vực tuôn ra một nhóm người.
"Tràng chủ, nơi kiếm rất nhiều tiền đó ở đâu?
Một đám người vây quanh Giang Thái Huyền nóng lòng nói.
"Muốn đi thì xếp hàng, học thuộc sách này trước.
Giang Thái Huyền lấy ra sách chư Thần sáng thế, ném cho đám võ giả: "Học thuộc lòng đi, ta sẽ chỉ các ngươi đi trước, nếu học không thuộc vậy thì tự về nhà đi."
"Chư Thần Sáng Thế Lục? Chư thần sáng thế, Đại Đế là tội nhân? Nhân loại là bùn nhão?
Một đám người lơ mơ.
Bọn ta sao có thể là bùn nhão?
Cuốn sách này là giả!
"Nhanh học thuộc đi, ta nói cho các ngươi biết, đợi các ngươi sau này hiểu được, các ngươi sẽ biết quyển sách này là thật hay giả.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói.
"Được thôi.
Một đám người vội vàng tiếp tục đọc thuộc lòng sách chư Thần sáng thế.
Đám võ giả này trí nhớ cũng không kém, tất cả đều thuộc lòng rất nhanh, đám ngươi hăm he chuẩn bị làm một trận lớn.
"Đến Tây Hoa thành tìm Dương Tử Lăng, nàng sẽ chỉ dẫn cho các ngươi.
Giang Thái Huyền xua tay.
Đám ngươi vội vàng hướng đến Tây Hoa thành.
"Tràng chủ.
Thiên Vân Hoàng truyền tống đến, chua xót nhìn hắn.
"Làm sao vậy?
Giang Thái Huyền khó hiểu: "Ngươi không muốn kiếm nhiều tiền à?"
"Ngươi có thể viết tốt hơn về tổ tiên của ta được không?
Thiên Vân Hoàng vẻ mặt khẩn cầu, ta không muốn ngươi bôi đen như thế, tổ tiên Đại Đế của ta vĩ đại như vậy, tốt như vậy, còn bày Thiên tháp, trấn áp Dị tộc, Ma tộc, làm thiên hạ thái bình.
Đại Đế vĩ đại như vậy, sao ngươi có thể nói là tội nhân chứ?
"Dù sao tổ tiên của ngươi đều chết rồi, cần gì để ý nhiều như thế chứ?
Giang Thái Huyền bĩu môi: "Nhanh lên, không cẩn thận kiếm tiền thì lại bị bị bỏ lại phía sau đấy."
"Tràng chủ, tại sao lần này ta lại cảm thấy lại bị lừa nữa vậy?
Thiên Vân Hoàng vẻ mặt buồn bực, sách sáng lập biển nói thế nào? Lúc đó thiếu chút nữa là đưa hắn vào đường chết rồi.
"Có chút nguy hiểm, nhưng ngươi có từng nghe qua một câu này chưa?
Giang Thái Huyền nghiêm túc nhìn hắn.
"Câu gì?"
"Rủi ro càng lớn, thu được càng nhiều, nếu không đủ liều mạng làm sao có thể thu hoạch lớn được?
Giang Thái Huyền nghiêm nghị nói: "Theo lời của mọi người mà nói, chính là đại nạn không chết, nhất định hạnh phúc cuối đời!"
"Ta gặp phải đại nạn một lần rồi.
Thiên Vân Hoàng bĩu môi, Đại Hải Chi Linh lúc trước suýt chút nữa là làm thịt ta, cũng may ta cơ trí, nói là vì cứu đại dương.
"Cho nên, phúc của ngươi đến rồi.
Giang Thái Huyền trầm giọng nói: "Bản tràng chủ có linh cảm, lần này ngươi sẽ phát tài, hơn nữa là phát tài lớn!"
"Thật sao?
Thiên Vân Hoàng không còn bình tĩnh nữa, hắn đã bị nơi kiếm nhiều tiền kia dụ dỗ rồi, nhưng vẫn chưa hạ được quyết tâm, lo lắng sẽ gặp nguy hiểm.
"Thật, Long Hạo trước đó cũng từng trải qua một trận đại họa, suýt nữa bị cá sấu ăn thịt. Sau đó hắn đi tới Thiên tháp, có cơ duyên của chính mình, từ một con rắn nhỏ thành một con mãng xà Vương Giả, đây chính là bằng chứng tốt nhất về đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời đấy.
Giang Thái Huyền nói.
"Long Hạo từng trải qua chuyện như vậy sao?
Thiên Vân Hoàng lẩm bẩm, tuy rằng không tin, nhưng hắn vẫn đi, với nhiều võ giả cùng đi như vậy, cho dù có nguy hiểm thì chẳng lẽ Hoàng như hắn còn chạy không được sao?
"Nói mới nhớ, lần này Long Hạo sao lại không tới?
Giang Thái Huyền khó hiểu gửi tin nhắn cho Long Hạo, hiện tại tên này là người có thể làm nhiều chuyện nhất.
"Tràng chủ, gần đây ta bận kiếm tiền, không có thời gian đi nơi khác kiếm tiền.
Long Hạo đáp.
"Binh khí, linh dược cấp Đế mà ngươi cũng không quan tâm sao?
Giang Thái Huyền tò mò, chẳng lẽ chuyện bây giờ Long Hạo làm còn kiếm nhiều tiên hơn sao?
"Tràng chủ, thu nhập mỗi ngày của ta hơn mấy chục vạn.
Long Hạo tự đắc nói: "Không biết tại sao Lục Đạo chiến trường biết được Cổ Huyền, liều mạng muốn tìm Cổ Huyền về, còn nói Cổ Huyền là cái gì bán Đại Đế."
"Lục Đạo chiến trường sao biết được Cổ Huyền?
Giang Thái Huyền khó hiểu, Dị tộc, Ma tộc Tây Vực gần như bị xóa sổ hoàn toàn, những tên tiến vào nơi cực khủng khiếp cũng đều chết trong tay Hoả Ngục Đại Đế, nên không ai truyền ra ngoài.
Về phần Bán Long tộc, trước đây cũng không biết Cổ Huyền, lẽ nào Cổ tộc trong chiến trường Lục Đạo có thể cảm nhận được Cổ Huyền?
"Không nói nữa, lại cướp được một nhóm.
Long Hạo hưng phấn cắt đứt liên lạc.
Giang Thái Huyền cũng không để ý nhiều nữa, liền gửi tin nhắn cho Dương Tử Lăng: "Để những người đó không phản kháng, thu vào Lôi Phong tháp để Pháp Hải mang đi, bảo trì tính thần bí của nơi đó."
"Tràng chủ yên tâm.
Dương Tử Lăng vội vàng nói.
Nếu đám người này biết được chuyến đi lần này là tới Vùng Đất Hắc Ám, là đi cướp tiền trong tay Đại Đế, có đánh chết bọn họ cũng không dám đi.