Chương 574 Tiến vào Vùng Đất Hắc Ám
Về phần Ngao Bính Đại Đế của Thần Ma đạo tràng, hắn mới ra ngoài chưa được bao lâu, còn chưa tuyên truyền thân thế của hắn, hơn nữa tình huống trong Vùng Đất Hắc Ám vẫn chưa rõ, Giang Thái Huyền dự định sẽ chờ thông báo.
"Có một vị Đại Đế ở Vùng Đất Hắc Ám của Tây Vực, vậy còn Nam Vực, Bắc Vực, Đông Vực thì sao?
Giang Thái Huyền nghĩ nghĩ, nhất định có!
Vào lúc này, Tây Hoa thành.
Dương Tử Lăng nhìn những người không ngừng đến, nói: "Lần này đi đến nơi rất thần bí, chỉ có ta Dương Tử Lăng và Ngọc Linh Lung phát hiện ra, những người đến phải nộp mười phần trăm thu hoạch, điều này các ngươi không ý kiến gì chứ?"
"Không có, Dương Tử Lăng, Ngọc Linh Lung mau nói nơi đó ở đâu đi, chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền.
Một nhóm người vội vàng nói.
"Mời các ngươi tiến vào Lôi Phong tháp, bởi vì nơi đó rất quan trọng, để phòng có người phát tán ra ngoài, chỉ một mình ta mới có thể đến đó, sau đó đưa bọn ngươi ra ngoài.
Dương Tử Lăng nói.
"Được.
Những người này sảng khoái nói, dừng một chút, lại nói: "Nếu chúng ta muốn ra khỏi đó thì sao?"
"Tập hợp lại một chỗ khi trở về, mỗi ngày vào lúc nửa đêm, đại sư Pháp Hải sẽ ở đó chờ các ngươi, nếu có trường hợp đặc biệt thì ta sẽ thông báo."
"Vậy thì nhanh lên.
Những người này vội vàng đi về phía Lôi Phong tháp.
Về phần khả năng bọn người Dương Tử Lăng lừa bịp, sau khi bắt bọn họ sẽ bán cho đạo tràng thì bọn họ không lo lắng chút nào, dù sao Đại Văn quốc của Dương Tử Lăng cũng chả biết chạy.
Sau khi bước vào Lôi Phong tháp, Pháp Hải khẽ gật đầu, ba vị Hoàng Giả xuất hiện, ngự không dẫn đầu, dẫn hắn đến trước lãnh địa của Hoả Ngục Đại Đế.
Ba người dẫn đường, Pháp Hải trực tiếp tiến vào Vùng Đất Hắc Ám, đồng thời truyền âm: "Ba người các ngươi, có trách nhiệm dẫn đường, giải thích lộ trình, nơi nào có linh dược, khoáng thạch trân quý."
"Vâng, Phật của ta.
Cả ba cung kính đáp.
Trực tiếp tiến vào trong trăm dặm của nơi cực khủng khiếp, nơi này có rất nhiều mạng sống, Pháp Hải Lôi Phong tháp chấn động, đưa những người này phóng ra toàn bộ, sau đó mới xoay người rời đi.
"Chào mừng đến với vùng đất giàu tài nguyên, Thần Duyên Chi Địa.
Cả ba mỉm cười, vẻ mặt hiền lành.
"Thần Duyên Chi Địa? Nơi này là nơi nào?
Tất cả mọi người đều là sửng sốt, nơi thần duyên là gì, tại sao chưa từng nghe nói qua?
"Thần Duyên Chi Địa, bên trong có vô số tài nguyên, còn có cơ duyên thành Đế...
Ba vị Hoàng Giả còn chưa kịp nói xong đã bị cắt ngang lời.
"Cơ duyên thành Đế bọn ta biết, tiền thôi, chỉ cần có đủ tài nguyên thì bán được giá cao, chuyện thành Đế thành Thần chỉ là chuyện trong phút chốc, lời này là tràng chủ dạy bọn ta đúng không? Ta đã nhìn thấu được thủ đoạn của tràng chủ rồi!"
Một vị võ giả khẽ cười, nói: "Nếu đã như thế, ta cũng không đi cùng các ngài nữa, ta phải đi kiếm tiền."
"Đúng, đi kiếm tiền, cơ duyên có lớn đến đâu cũng phải xem xem có giá trị bao nhiêu tiền, tại hạ đi trước."
"Ta cũng đi trước, tiền không đợi ai."
Ba vị Hoàng Giả ngẩn người, các ngươi tại sao không nghe bọn ta nói hết? Lộ trình của bọn ta còn chưa nói cho các ngươi!
"Ta còn muốn nói cho bọn họ biết ở đây rất nguy hiểm, giải thích cho bọn họ một chút, chỗ nào không thể đụng vào, nhưng bọn họ sao lại chạy đi mất rồi?
Một vị Hoàng Giả hoảng hốt, các ngươi muốn tìm đường chết như vậy à?
Trong khu rừng nguyên sinh rậm rạp, vô số trùng độc và mãnh thú đang ẩn nấp, nhiều võ giả giống như tiến vào thời kì cổ xưa.
"Tràng chủ muốn chúng ta thuộc lòng quyển sách bại hoại kia có tác dụng gì?
Một vị võ giả nhớ tới cuốn Chư Thần Sáng Thế Lục, trong lòng đầy khó hiểu.
"Ai biết được, quan tâm hắn làm gì, chúng ta chỉ cần tới đây thu thập tài nguyên là được rồi.
Một vị võ giả không để ý, dù sao mục đích của bọn họ chính là kiếm nhiều tiền.
Đối với bọn họ, chỉ cần có thể kiếm tiền, đừng nói học thuộc một quyển sách, cho dù là mười quyển thì bọn họ cũng không do dự mà học.
"Nhưng mà các ngươi có phát hiện ra điều bất thường không? Nơi này cảm giác có chút giống với nơi sâu thẳm của Yêu Thú Sơn Mạch?
Một vị võ giả quan sát khu rừng rậm này, những cây cao chót vót che trời, những bụi gai mọc thành bụi, còn có nhiều loài thực vật quý hiếm khác nhau.
Loại môi trường này thường chỉ ở chỗ sâu thẳm của Yêu Thú Sơn Mạch mới có thể được bảo tồn tốt như vậy mà thôi.
"Đừng đoán mò nữa, nếu ở chỗ sâu của Yêu Thú Sơn Mạch thì đám yêu thú đã kiếm hết tiền rồi."
Grao
Vừa dứt lời, một tiếng thú gầm vang vọng, một con thú kì lạ to lớn có vảy đen trên người chạy như điên tới, há mồm, nguyên khí thiên địa bạo động, một cái dậm chân cả mặt đất nứt toác, cây cối đổ rạp.
"Cẩn thận, đây là một con man thú.
Một tiếng quát khẽ, vị võ giả ngự khoảng không lên, dùng chưởng lực tràn đầy oanh kích xuống.
"Man thú? Không phải là tuyệt chủng ở thời thượng cổ rồi sao?
Một vị Vương Giả kinh ngạc nói, nhưng cũng không có lơ là, một đạo kiếm quang xẹt qua, lực phéo tắc phát ra, man thú vỡ toác trong nháy mắt.
"Ở một số nơi cổ xưa vẫn còn tồn tại những man thú.
Một vị võ giả nói.
Man thú không có trí óc, độc tài và khát máu, sức mạnh của nó còn mạnh hơn cả yêu thú, thời kì thượng cổ, nó làm hại thực hư giới nên bị võ giả cường đại tàn sát.
Vùng Đất Hắc Ám, đã bắt đầu rồi.