Chương 593 Hỏa Ngục Đại Đế:
Không bao lâu, Thiên Vân Hoàng lại đi vào cung điện, hắn chỉ vào hướng nghĩa trang: "Bên kia là nghĩa trang, có rất nhiều mộ, nhưng ta khuyên các ngươi không nên đi."
Thiên Vân Hoàng cũng có chút hiểu biết về phần mộ, chỉ cần không phải là phần mộ được chôn cất kỹ càng thì sẽ không có trận pháp bảo hộ, đây cũng là lý do tại sao hắn có thể chôn cất Đại Đế rồi đặt trận pháp.
Mà sau khi đào mộ lên, năng lượng trận pháp sẽ biến mất, lúc đó hắn có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.
Đám võ giả lập tức dọn đường, nhiều người nói: "Nơi này bọn ta có đến rồi, phần mộ ở đây có cấm… Đậu xanh, thật sự đã bị đào lên rồi sao?"
"Thiên Vân Hoàng ngươi làm như thế nào vậy?
Đám võ giả vội vàng nói.
"Tự nghĩ cách.
Thiên Vân Hoàng hừ lạnh một tiếng nói, hắn đã cất công cụ đi rồi, bọn người kia không thể lấy được, nếu không làm sao hắn yên tâm để bọn người này đến đây chứ.
Binh binh
Trong nghĩa trang không ngừng vang lên tiếng vỗ, trận pháp của Thiên Vân Hoàng bày ra lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể trèo ra ngoài.
"Ngôi mộ đang chuyển động, không phải là có người đang trộm mộ bên trong đấy chứ?
Một vị võ giả run rẩy nói.
"Không, đó là một vị Đại Đế bị ta chôn sống, hắn sắp bò ra ngoài rồi.
Thiên Vân Hoàng khẽ nói.
Đám võ giả ngây ra, mẹ nó, ngươi chôn sống cả Đại Đế?
Thiên Vân Hoàng không để ý đến bọn họ, hắn lấy thiết bị do mình chế tạo ra dò xét, gậy ngắn được rót sức mạnh lập tức được kéo dài ra, có thể hóa lớn hoặc nhỏ, rất tiện lợi.
Ầm
Bên trong cung điện, những đường hoa văn bí ẩn lại tỏa sáng, nhưng không sao cả, cây gậy ngắn cũng toả ra ánh sáng vàng kỳ lạ, ngăn cách những đường vân đó.
Cây gậy ngắn nháy mắt lao vào dược điền, một bàn tay giả xuất hiện chộp lấy một cây linh dược cấp Đế nhổ tận gốc, sau đó thu về.
"Linh dược cấp Đế…"
"Năm mươi vạn trong tay."
Đôi mắt ghen tị của đám võ giả đều đỏ lên, Thiên Vân Hoàng bình tĩnh nói: "Đây là sản phẩm của Gia Cát Thần Hầu, các ngươi mau thu thập tài liệu để Gia Cát Thần Hầu luyện chế cho các ngươi đi, cấm chế, trận pháp rác rưởi gì đó sao có thể ngăn được Thần Hầu?"
"Ta nhớ tới hai nơi có cơ duyên còn lại rồi.
Một vị võ giả nói.
"Còn ở đây làm cái gì, đi đến nơi khác tìm tài nguyên thôi, nhìn hắn ta lại thấy khó chịu.
Một vị Hoàng Giả trực tiếp rời đi, phương thức của Thiên Vân Hoàng quá chuyên nghiệp, bọn họ không thể sánh được.
"Nhanh chóng thu thập tài nguyên, vẽ lại trận pháp sau đó đi mời Thần Hầu.
Một vị võ giả nói.
Nghĩa trang này trước đó đã có võ giả thăm dò qua, có trận pháp, điều quan trọng nhất là giờ động tĩnh lớn như vậy, nếu như đang đào một nửa mà vị Đại Đế kia bò ra vậy thì chẳng ai trong số họ sẽ sống sót.
Thiên Vân Hoàng bình tĩnh làm, hắn nắm lấy linh dược, vẻ mặt trông rất bình tĩnh, cuối cùng công lao của hắn cũng được đền đáp.
Đùng
Đột nhiên, một tiếng chấn động phát ra từ nghĩa trang làm Thiên Vân Hoàng hoảng sợ.
"AAA… Chết tiệt, chết tiệt, ngươi dám ăn trộm linh dược của bản đế!" Lão giả cuối cùng cũng không giả vờ nữa, tức giận hét lên.
Cỏ dại trước nghĩa trang đều bị đám võ giả dọn dẹp sạch sẽ, lão giả đương nhiên nhìn thấy rõ Thiên Vân Hoàng đang trộm đồ.
"Ối, tiền bối, sao ngươi còn chưa chết?
Thiên Vân Hoàng khẽ ối một tiếng, nói: "Hẳn là trận pháp kia không đủ mạnh, tiền bối nằm xuống đi, ta lại thêm cho ngươi hai trận pháp mới."
Lão giả: "…"
Nhìn trận bàn vỡ vụn, trong lòng lão giả thực bi thương, ta chết cái đàu ngươi, ngươi vào cho ta xem ta có đánh chết ngươi không!
"Tiền bối, đây là linh dược của ngươi? Bản đế? Ngươi không phải chỉ là bán Đại Đế thôi sao?
Thiên Vân Hoàng giả ngu nói.
Lão giả lạnh lùng cười một tiếng, nếp nhăn xô lại: "Nhóc con, bản đế thừa nhận đã coi thường ngươi, ngươi là người đầu tiên dám trộm linh dược của Hoả Ngục Đại Đế ta, và cũng là người cuối cùng!"
"Sao vậy? Đại Đế tính giết ta à?
Thiên Vân Hoàng thản nhiên nói, chợt nhìn về phía phần mộ mà Hoả Ngục Đại Đế đang đứng, lại chế nhạo: "Vậy ngươi tới đi, bản hoàng đứng ở đây ngươi có thể giết ta, ta chết rồi cũng sẽ quỳ lạy ngươi!"
Hoả Ngục Đại Đế: "…"
Mẹ nó, bản đế chưa từng chịu nhục nhã như vậy!
Tức chết đi được, nhưng mà cũng không có cách nào khác, hắn không ra được.
Hoả Ngục Đại Đế cả người run lên: "Đợi ba người thuộc hạ của ta trở về, thể nào cũng phải giết ngươi."
"Ba Hoàng Giả của ngươi? Ba vị giúp ngươi tuyên truyền tín ngưỡng à?
Thiên Vân Hoàng lại lấy một cây linh dược cấp Đế, hỏi ngược lại.
"Làm sao ngươi biết?
Hoả Ngục Đại Đế ngẩn ra.
"Bọn họ đã làm phản rồi, tín ngưỡng đều đã thay đổi, bản hoàng sở dĩ có thể tới được nơi này chính là do bọn hắn chỉ dẫn đấy.
Thiên Vân Hoàng không giấu giếm, hắn thương hại nhìn Hoả Ngục Đại Đế: "Có phải rất tức giận không? Ta nghĩ ngươi vẫn nên nằm xuống đi, ta đảm bảo lần này sẽ không để cho ngươi ra nữa!"
Ta nằm cái ông nội nhà ngươi, nếu không phải lần trước mất cảnh giác với ngươi thì bản đế sẽ bị ngươi chôn chắc?
"Đừng để ta ra ngoài, một khi ta ra được…"
"Ồ, lại thêm một cây linh dược cấp Đế nè.
Thiên Vân Hoàng giơ tay lên nói.
Phựt
Linh dược của bản đế…