Chương 601 Đến gặp Yên Tuyết Hàn
Thần Ma đạo tràng.
Thiên Vân Hoàng tới: "Tràng chủ, ta hỏi ngươi một chuyện."
"Chuyện gì?
Giang Thái Huyền cười nhạt nói.
"Nếu như ta thành Đế thì còn có thể tham dự chỗ khu vực Thần Duyên Chi Địa không?
Thiên Vân Hoàng vội vàng hỏi. Điều hắn lo lắng nhất chính là vấn đề này.
"Đương nhiên là có thể, nhưng vẫn phải cẩn thận. Những cấm chế kia có thể phong ấn Đại Đế. Nếu ngươi chưa thành Đế thì có thể tự do ra vào. Nếu ngươi thành Đế rồi thì khó nói lắm.
Giang Thái Huyền nói.
"Thì ra là thế.
Thiên Vân Hoàng có chút thất vọng, hắn vẫn muốn một mình nuốt trọn.
"Đương nhiên cho dù những cấm chế này rất mạnh đi nữa, thì ngươi vẫn có thể bỏ trăm vạn ra thuê Đại Đế của đạo tràng. Thế thì không cần để ý cấm chế nữa.
Giang Thái Huyền cười nói.
Thiên Vân Hoàng than nhẹ một tiếng. Ta muốn độc chiếm, không muốn chia tiền ấy chứ.
"Được rồi, trước tiên ta phải trở thành Đại Đế đã.
Thiên Vân Hoàng than nhẹ một tiếng rồi bắt đầu mua sắm tiên thiên linh khí, Thần Huyết đan, Thần Ma đan, Thần Hồn đan.
Về phần Thiên Địa đan, đến bậc Đại Đế thì mua cũng không muộn.
Chuyện Thiên Vân Hoàng chứng đạo thành Đế, lan truyền ra ngoài, rất nhiều người đều không ngừng hâm mộ nhưng lại không có ai đến xem. Lôi kiếp Đại Đế không phải trò đùa, rất dễ làm chết người.
Hắn sớm đã mua ý cảnh Đại Đế và đồ vật rồi lập tức đi tới vùng đất hoang của Thiên La quốc ở Đông Vực. Chẳng còn cách nào khác. Hiện tại, Tây Vực đều là địa bàn của Dương Tử Lăng và Ngọc Linh Lung. Nếu độ kiếp mà làm hỏng thì sẽ phải bồi thường.
Cho Hải Lam Tâm hai mười vạn, coi như phí độ kiếp, rồi lúc này mới đột phá ở đạo tràng gần nhất.
Dựa vào tiên thiên linh khí và các loại đan dược, hắn đã luyện hóa đến bán Đại đế. Rốt cục Thiên Vân Hoàng đã lĩnh ngộ được cảnh giới của ba vị lão tổ, chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể dẫn tới lôi kiếp Đại Đế.
Oanh!!!
Từng sợi linh khí tiên thiên được luyện hóa, đan dược cũng được rèn luyện. Thiên Vân Hoàng đạp phá bình chướng của Đại Đế, tiến vào cảnh giới Đại Đế, sau đó lại luyện hóa tiên thiên linh khí.
"Mẹ nó, cái cảnh giới Đại Đế này cần nhiều linh khí tiên thiên như vậy sao?
Thiên Vân Hoàng hoang mang. Chỉ là bán Đại Đế xung kích Đại Đế thôi mà hắn đã phải bỏ ra đến bảy trăm vạn tiên thiên linh khí.
Hơn nữa, hiện tại mới đột phá. Bây giờ là lúc đan điền trong thể nội cần có sức mạnh. Thế nhưng hắn lại cảm thụ được đan điền rất rộng lớn, còn có chi khí Đại Đế tinh thuần, Thiên Vân Hoàng liền cảm thấy mơ hồ.
Dùng một ngàn vạn có thể lấp đầy được không?
Hải Lam Tâm mở miệng yếu ớt hỏi: "Hiện tại ngươi đã biết tại sao bản đế vẫn là Đại Đế sơ kỳ rồi chứ? Bản đế thu được bao nhiêu trong cuộc chiến đều bỏ hết vào việc thăng cấp đó."
Hiện tại nàng ta đã phát hiện ra rằng việc đổ tiền vào chỗ chính xác nhất không phải là công pháp, huyết mạch, thể chất, cũng không phải đạo cảnh, mà là linh khí tiên thiên và các loại đan dược.
Những thứ này hoàn toàn khác xa, không phải là thứ mà mấy thần thể thần huyết có thể so sánh được.
Càng đến hậu kỳ thì càng cần nhiều sức mạnh. Đến Đại Đế thì hoàn toàn là sức mạnh hải lượng. Muốn lấp đầy đan điền của thể nội, nếu không có tiên thiên linh khí thì cũng được thôi. Có thể đi tìm chỗ có nguyên khí dư thừa trong thiên địa, sau đó bế quan mười năm, hoặc mấy chục năm thì có lẽ sẽ lấp kín được.
Nhưng mà lâu như vậy thì đến Thần còn biến thành nhúm đất chứ nói gì Đại Đế.
"Bản đế đã gần như phá sản đó. Nhìn ngươi xem.
Hải Lam Tâm thở dài nói.
Thiên Vân hoàng: "..."
Mặc dù bản đế có tiền, nhưng tiếp tục như vậy thì chắc cũng sẽ phá sản!
"Tràng chủ, tại sao tiền của ta còn chưa tới thế?
Vương Minh Minh gửi tin tức đến. Trong thẻ hội viên vẫn còn từng đấy tiền, không hơn một đồng.
"Tiền gì cơ?
Giang Thái Huyền trả lời một cách nghi hoặc.
"Thì nữ Đế đó. Không phải ngươi giúp ta sắp xếp chuyện của nữ Đế sao? Ta đã đưa ra một trăm vạn.
Vương Minh Minh nhịn không được nói.
"Giải quyết chứ. Ngươi yên tâm. Nữ Đế sẽ không tìm ngươi làm phiền.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói.
"Tràng chủ, giải quyết rồi thì tiền của ta đâu? Một vị Đại Đế chắc chắn phải đáng giá hơn một trăm vạn chứ?
Vương Minh Minh hỏi lại.
"Ai nói ta trấn áp Nữ Đế đó thu mua thế? Sau khi sắp xếp ổn thỏa, không nhất thiết phải giải quyết bằng vũ lực. Chúng ta có thể ngồi xuống tâm sự.
Giang Thái Huyền nói.
Vương Minh Minh: "..."
Ta thuê người sắp xếp ổn thỏa chỗ nữ Đế chính là vì muốn bắt nàng rồi bán đi mà. Thế nhưng ngươi lại chạy tới chỗ nữ Đế ngồi uống trà tâm sự sao?
"Nể tình nên nhắc nhở ngươi, với Đại Đế trở lên, nếu muốn buôn bán thì phải được bản thân họ đồng ý.
Giang Thái Huyền nói một cách chậm rãi.
"Không phải chứ? Tự Đại Đế nguyện ý muốn mình bị bán đi ư?
Vương Minh Minh hoang mang.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Bản Tràng chủ cũng không còn cách nào. Cái này liên quan đến quy tắc của Đại Đế. Ngươi chưa thành Đế thì không hiểu được đâu."
Dính đến quy tắc của Đại Đế ư?
Trong lòng Vương Minh Minh vô cùng bối rối. Hắn chẳng hiểu gì cả.
Cuối cùng Thiên Vân Hoàng cũng chứng Đế thành công và đi tới khu vực Thần Duyên.
"Ngao Bính, theo ta đi ra ngoài một chuyến.
Giang Thái Huyền nói.
"Được thôi, tràng chủ.
Ngao Bính vội vàng đi tới rồi lại một lần nữa cùng hắn tiến vào khu vực Thần Duyên Chi Địa.
Một người một rồng lại lần nữa đi vào qua đình đài lầu các. Lần này là từ cây cầu gãy bước vào.
"Tại sao các ngươi lại tới đây thế?
Trong nháy mắt, Yên Tuyết Hàn đã xuất hiện.
"Bản tràng chủ đã nói là sẽ lại đến mà. Ngươi tự bế quan là chuyện của ngươi, bản tràng chủ sẽ tự lo việc của mình.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói một câu rồi lập tức đi vào một tòa cung điện.
Yên Tuyết Hàn lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn rồi cũng đi theo vào.
Giang Thái Huyền đi vào cung điện. Bên trong là mấy cái giá sách, phía trên bày đầy thư tịch. Lần trước hắn đã phát hiện được nơi này nhưng lúc đó chỉ muốn trợ giúp giải quyết chuyện của Long Hạo nên mới không tiến vào.
Tùy ý lấy ra một cuốn thư tịch, Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày: "Làm phiền Băng Tuyết Đại Đế phiên dịch lại cho ta một lần."
Yên Tuyết Hàn khẽ cau mày. Mặc dù không hiểu phiên dịch có nghĩa là gì, nhưng nàng ta đã biết rằng Giang Thái Huyền đọc không hiểu mấy văn tự phía trên này.