← Quay lại trang sách

Chương 602 Giao dịch

Vương Minh Minh từng nói rằng Thiên Địa đan chính là đan dược được luyện chế bởi sứ giả của Thần. Ngươi đã nói là các ngươi luyện chế ra được. Thế thì tại sao bây giờ ngươi lại không hiểu mấy Thần văn này thế?

Yên Tuyết Hàn không phiên dịch mà nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng.

"Thần văn ư? Đây cũng chỉ là tự các ngươi cho rằng chúng là Thần văn mà thôi!" Giang Thái Huyền khinh thường nói: "Nếu ngươi không dịch thì Hỏa Ngục Đại Đế sẽ sẵn lòng dịch cho bản tràng chủ ta, còn có cả Dạ Ma Đại Đế nữa."

"Ngươi đã gặp bọn họ rồi sao?

Hai hàng lông mày của Yên Tuyết Hàn cau lại rồi hỏi: "Rốt cuộc thì các ngươi là ai vậy?"

"Tràng chủ của Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền và cường giả của Thần Ma đạo tràng, Ngao Bính.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Thế nào, làm một cuộc giao dịch được chứ?"

"Giao dịch gì?

Yên Tuyết Hàn lạnh lùng nhìn hắn.

"Ta là một thương nhân.

Giang Thái Huyền mỉm cười, nói: "Chờ sau khi ngươi phá được phong ấn, hãy để Vương Minh Minh dẫn ngươi tới tìm ta. Sau đó bản tràng chủ sẽ cho ngươi một cơ duyên. Cơ duyên này chắc chắn còn lớn hơn cái gọi là bí pháp thành Thần."

"Ồ?

Thần sắc Yên Tuyết Hàn càng lạnh hơn: "Ngược lại bản đế muốn biết cơ duyên gì mà lớn hơn cả việc thành Thần? Hơn nữa, bản đế dựa vào đâu mà tin ngươi chứ?"

"Đừng coi việc thành Thần là mục tiêu.

Giang Thái Huyền khoát tay: "Đưa mắt hướng ra xa một chút đi, ví như ăn mãi không hết Thiên Địa đan chẳng hạn. Chỉ dựa vào một điểm này đã đủ cho ngươi biết cái gọi là bí pháp thành Thần còn không bằng."

Không ai dám xác định bí pháp thành Thần có tồn tại hay không, bởi vì chưa có người nào từng chiếm được nó. Hơn nữa kể cả có tồn tại thì có thể là gì chứ? Một bản công pháp Thần cấp thì vẫn là huyết mạch Thần cấp, thể chất Thần cấp ư? Hay là cảm ngộ thành Thần?

Nếu có đầy đủ Thiên Địa đan thì có thể đặt mình vào trong dòng biển quy tắc. Chỉ cần không phải là đồ ngốc thì cơ bản đều có thể thành Thần.

"Về phần ngươi dựa vào đâu để tin ta thì chờ ngươi phá phong ấn xong, hiểu rõ về Thần Ma đạo tràng rồi thì sẽ biết bản tràng chủ hoàn toàn có tư cách nói những lời này.

Giang Thái Huyền nói.

Yên Tuyết Hàn trầm mặc một lát rồi đánh ra một vòng ánh sáng lấp lánh, nhưng không vào mi tâm của Giang Thái Huyền: "Đây là nơi có tri thức Thần văn của bản đế. Hi vọng ngươi có thể hết lòng tuân thủ lời hứa."

"Tất nhiên rồi.

Giang Thái Huyền mỉm cười gật đầu, sau đó thu tất cả cổ tịch lại, rồi dừng một chút lại nói: "Ta muốn hỏi lại ngươi mấy chuyện."

"Đừng hỏi quá nhiều.

Yên Tuyết Hàn nói với giọng thanh lãnh.

"Thứ nhất, có phải ở Thần Duyên Chi Địa này đang phong ấn một nhóm Đại Đế không?"

"Thứ hai, ngươi có đủ thực lực để thu phục bọn Đại Đế này không?"

"Thứ ba, ngươi có biết nơi ở của những người đã vây khốn các ngươi lúc trước không?"

Giang Thái Huyền liên tục đưa ra ba câu hỏi.

"Ở nơi này không có nhiều Đại Đế, đa số đều ở vòng ngoài. Nhũng Đại Đế sống ở thời đại quá xa xưa trước kia thì đã tọa hóa từ lâu. Ở sâu trong chỗ mai táng đều có mộ của mấy Vương Giả, Hoàng Giả, số ít còn lại là mộ của Đại Đế, mà đa phần trong số đó đã bị người ta đào rỗng rồi."

"Bản đế có đủ thực lực để áp đảo Đại Đế ở nơi này. Nhưng cụ thể nhóm người vây khốn ta ở đâu thì ta cũng không biết. Có khả năng là ở khu vực còn lại của Thần Duyên Chi Địa, mà cũng có thể là đang ẩn nấp trong đám người phổ thông ở bốn đại lục kia.

Yên Tuyết Hàn trả lời.

"Được. Ngươi có thực lực áp đảo đám Đại Đế còn lại là được rồi. Bản tràng chủ chờ ngày ngươi thoát được vây khốn này.

Giang Thái Huyền mỉm cười rồi cùng Ngao Bính rời đi.

Bọn hắn lập tức trở lại đạo tràng. Hắn để Ngao Bính treo trên cây nghỉ ngơi, còn bản thân thì quan sát đống cổ tịch, hoàn thiện bản kế hoạch của mình.

Giang Thái Huyền nhìn bản kế hoạch của mình rồi tự thì thầm: "Đạo tràng đã phát triển đến hiện tại, ta cuối cùng đã có thể quyết định quy củ trong thiên địa này. Bây giờ bản tràng chủ có thể hoàn thành mộng tưởng vĩ đại hay không là dựa vào việc ngươi có thể bắt lấy cơ hội này không đó, Yên Tuyết Hàn."

"Việc ngươi xuất hiện sẽ là một thanh kiếm sắc trong tay bản tràng chủ, giúp ta cải tạo toàn bộ Chân Hư giới."

Giang Thái Huyền đứng chắp tay. Cái gì mà không thể bán Đại Đế chứ? Việc này là do hắn quyết định, không phải hạn chế của đạo tràng.

Đến Thần mà đạo tràng còn thu được chứ nói gì là Đại Đế. Nhưng hắn không có nhu cầu mua Đại Đế. Hắn đã có kế hoạch của mình. Trước kia không có đủ thực lực để cải tạo toàn bộ Chân Hư giới nên hắn chỉ có thể mặc cho bọn họ làm ầm ĩ. Hiện tại Ngao Bính đã xuất hiện, điều này khiến cho hắn không còn cố kỵ nữa. Hơn nữa vị Đại Đế đỉnh phong Yên Tuyết Hàn này cũng có thể đủ sức giúp hắn cải tạo.

Đạo Tràng không thu Đại Đế nên những người này chỉ có thể thu thập tài nguyên chứ không chăm chăm đánh Đại Đế nữa. Hắn sẽ để phó bản trò chơi phát triển trên con đường tinh phẩm, so với hiện tại càng thêm nóng hơn nữa!

Tu vi của Yên Tuyết Hàn đã là đỉnh phong Đại Đế. Mặc dù có thương tích trong người nhưng nhiều năm dựa vào linh dược Đế phẩm như vậy đã tốt hơn đến bảy tám phần. Có hơn một trăm viên Thiên Địa đan thì chẳng bao lâu nữa sẽ chuyển sang cảnh giới tiếp theo, tấn cấp thành Thần!

Liếc nhìn đống Thần văn cổ tịch, hết bí mật này đến bí mật khác hiện ra trong tầm mắt hắn. Giang Thái Huyền nói khẽ: "Lần này, có thể lập tức cấm chỉ thu mua Đại Đế."

Giang Thái Huyền nghĩ rằng để Lưu Thanh đi tuyên bố tin tức cấm chỉ thu mua Đại Đế, nể tình nhắc nhở, Đại Đế ở khu vực Thần Duyên cần có Thiên Địa đan.

"Trong lịch sử Chân Hư giới, lúc thiên địa sơ khai, có Thần giáo hóa chúng sinh, truyền thụ Võ đạo chí lý, mở ra Võ đạo..."

"Việc Thần giáo hóa chúng sinh có phần giống với Chư Thần Sáng Thế Lục. Trong một thảm họa thời Thái Cổ, Đại Đế chết hết đám này tới đám khác. Cơ mà lại không có ghi chép thảm họa đó là gì."

"Thảm họa thời Viễn Cổ khiến cho cả đám Đại Đế bị chết. Mãi đến sau viễn cổ, thời thượng cổ, Chân Hư giới mới dần dần bình ổn trở lại. Thế nhưng tai họa vẫn xảy ra với Ma tộc, Dị tộc, chỉ là so ra thì kém hơn thảm họa kia."

"Hả? Thế còn Thiên Võng, nguyên tệ, nguyên tinh thì sao?

Giang Thái Huyền đột nhiên nhìn về một nơi hẻo lánh: "Nguyên tinh chính là tiền tệ thời thái cổ, nhưng đến thời viễn cổ, bởi vì khai thác quá nhiều nên nguyên tinh bị tiêu hao đến bảy tám phần. Không đủ tiền tệ để chi trả nên mới xuất hiện nguyên tệ."

"Nguyên tệ xuất hiện, Thiên Võng thông báo với thiên hạ, Chân Hư giới mới lấy nguyên tệ làm đơn vị tiền tệ và trong quá trình chuyển đổi."

"Thiên Võng thông báo sao?

Giang Thái Huyền rơi vào trầm tư. Thiên Võng không phải là thứ đã tồn tại từ khi thiên địa mới sơ khai sao? Tại sao lại để Thiên Võng thông báo về việc xuất hiện nguyên tệ thế?

Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ rồi lại tiếp tục lật xem các thư tịch còn lại.