← Quay lại trang sách

Chương 648 Số lượng có hạn

Ứng Minh Nguyệt rời quầy hàng của Vân Hải, đến những nơi khác để đi dạo.

Vân Hải giễu cợt: "Coi như ngươi biết điều đấy."

Không lâu sau, Ứng Minh Nguyệt lại quay lại, cũng không thèm nhìn Vân Hải, ngồi xổm xuống bên cạnh lấy ra mấy chai lọ, còn lấy ra một tấm biển: "Lục Đạo đan, rèn luyện thân thể, không có tác dụng phụ, một Huyền thạch một lọ, một lọ mười viên."

Vân Hải: "…"

Vừa rồi không phải sợ hãi danh tiếng của ta sao? Sao ngươi dám quay lại, còn mẹ nó tranh việc buôn bán với ta?

"Vị cô nương này, ngươi chẳng lẽ không nghe rõ ta là ai sao?

Vẻ mặt của Vân Hải trầm xuống, hẳn là do nàng không nghe rõ lai lịch của hắn, nếu không thì ai dám tranh việc buôn bán với hắn chứ?

"Đan tông Vân Hải.

Ứng Minh Nguyệt lạnh lùng nói.

"Ngươi biết ta là ai, ngươi còn dám tranh việc làm ăn với ta?

Vân Hải lạnh lùng nói.

"Vừa rồi ngươi có nói rồi.

Ứng Minh Nguyệt thản nhiên nói.

"Ta….

Vân Hải há hốc mồm, được rồi, quả thật là ta nói, hít một hơi thật sâu, Vân Hải lại nói: "Có thể ngươi không biết Đan tông, ở đây Đan tông là…"

"Lục Đạo đan rèn luyện thân thể, không có tác dụng phụ, đây là thật sao?

Một võ giả bước tới, trong mắt lóe lên một tia vui mừng, nhìn về phía đan dược.

"Ngươi mua thử xem sẽ biết.

Ứng Minh Nguyệt liếc nhìn vị khách một cái, lạnh lùng nói.

"Với thái độ của ngươi có thể làm ăn sao? Mau thu quán lại và về nhà đi.

Vân Hải khinh thường, vội vàng nói: "Đại ca, đến xem Huyền Thể đan của ta đi, là Đan tông sản xuất đấy, là tinh phẩm, chỉ một huyền thạch một viên."

Võ giả không để ý đến Vân Hải, lấy ra một viên huyền thạch đưa cho Ứng Minh Nguyệt: "Cho ta một lọ."

"Tự lấy.

Ứng Minh Nguyệt vẫn tỏ vẻ lạnh lùng sau khi nhận tiền.

Võ giả cũng không khách khí, cầm một lọ đan dược, tại chỗ ăn vào luyện hoá, thân thể chấn động, trên người lóe lên một tia ánh sáng: "Thật là hữu dụng, ngươi có bao nhiêu ta muốn mua toàn bộ."

"Mỗi người một lọ, số lượng giới hạn.

Ứng Minh Nguyệt lạnh lùng nói.

"Này, làm ăn thế này làm sao được?

Võ giả không vui, lớn tiếng nói: "Mọi người tới đây mà coi, các ngươi nói xem, ta có Huyền thạch, tại sao không mua được đan dược?"

Võ giả thét to, người chung quanh vội vàng chạy tới, bắt đầu thảo luận: "Chuyện gì vậy? Có Huyền thạch cũng không mua được đan dược?"

"Mọi người vào phân xử xem, ngươi nói xem tiểu cô ngươi làm ăn kiểu gì vậy, một Huyền thạch một lọ, ta mua một lọ, lại không cho mua, còn nói là số lượng có hạn, mỗi người chỉ được mua một lọ.

Võ giả tức giận nói: "Ông đây có tiền, đây là một trăm Huyền thạch, ngươi có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu!"

"Số lượng có hạn!" Vẻ mặt Ứng Minh Nguyệt vẫn lạnh lùng.

"Thái độ lạnh lùng như vậy? Ta muốn xem Lục Đạo đan này thần kỳ như thế nào?

Một vị võ giả ở bên cạnh tò mò: "Một Huyền thạch cũng không đắt, cho ta một lọ."

Võ sĩ sau khi dùng, khô có tác dụng gì cả, nhíu mày: "Đan dược này cũng không tốt lắm."

"Thể chất của ngươi phải mười viên.

Ứng Minh Nguyệt thờ ơ nói.

"Mười viên?

Võ giả lạnh lùng cười, đem chín viên còn lại nuốt hết, sau đó luyện hoá, dưới ánh mắt kinh ngạc của người xem, bên ngoài cơ thể ánh quang loé lên, khí tức mạnh mẽ tản ra.

"Quả nhiên có tác dụng, khí lực của ta khó thăng tiến, Lục Đạo đan này thật sự khiến ta cảm thấy được cải thiện?

Hai mắt võ giả hiện lên vẻ vui mừng: "Bán cho ta, có bao nhiêu, bán hết cho ta."

"Không được, là ta phát hiện trước, phải bán cho ta.

Võ giả trước đó cũng nói.

Vân Hải sững sờ nhìn tất cả những thứ này, Lục Đạo đan này thực sự thần kỳ như vậy sao? Nhìn điệu bộ tranh nhau của hai người này, còn có khả năng xảy ra đánh nhau nữa.

Đây mẹ nó chỉ vì mua mấy viên đan dược!

Động tĩnh bên này cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người, thậm chí một số người bán hàng còn đứng nhìn bên này.

"Số lượng có hạn, mỗi người một lọ.

Ứng Minh Nguyệt lại nói.

"Cho ta một lọ, cho ta một lọ.

Đám võ giả vây xem nhịn không được, đều lấy tiền mua, trong nháy mắt bán được hơn mười lọ.

Rầm

Vân Hải nuốt nước miếng, trong nháy mắt được hơn mười viên Huyền thạch!

"Lỗ rồi, ngươi nhất định lỗ rồi, nếu là đan dược tốt, ngươi sẽ bám rẻ như vậy ư?

Vân Hải tự bình tĩnh lại, đả kích nói.

Bốp

Ứng Minh Nguyệt ném một tấm biển khác có nội dung: "Lần đầu tiên kinh doanh, bán rẻ."

"Ngươi dám ngang nhiên phá vỡ quy tắc, bán phá giá.

Vân Hải hung tợn nói: "Ta xem ngươi có thể lỗ bao nhiêu."

Ta lỗ?

Ứng Minh Nguyệt không nói, mẹ nó đan dược này chỉ đáng có một điểm Thần Ma thôi, Huyền thạch này lại tận một trăm điểm, ngươi nói ta lỗ á? Tên người ngoài hành tinh ngu ngốc!

Chẳng bao lâu, hàng trăm lọ đan dược trước mặt Ứng Minh Nguyệt đã được bán hết, đám võ giả vẫn đứng trước quầy hàng: "Tiểu cô nương, tiểu tỷ tỷ, còn không? Bán cho chúng ta một lọ đi."

"Sau một tiếng nữa, ta đi xem sư tôn của ta luyện chưa xong chưa, các ngươi đợi đi.

Ứng Minh Nguyệt đứng dậy rời đi.

"Tiểu tỷ tỷ, ngươi nhất định phải nhanh về đấy, bọn ta chờ ngươi.

Đám võ giả vẻ mặt phấn khích.

Lục Đạo đan này có tác dụng lớn đối với bọn họ.

Vân Hải tỏ vẻ ghen tị: "Các ngươi đừng bị lừa."

"Ngu ngốc, bọn ta có bị lừa hay không, tự bọn ta không biết hay sao?

Đám võ giả khinh thường nói: "Nếu không phải vì Đan tông ngươi, ngươi nghĩ rằng bọn ta cho ngươi mặt mũi sao?"

Vân Hải: "…"