Chương 649 Kiến thức nhập môn của thương nhân
Người đầu tiên mua đan dược của Ứng Minh Nguyệt đi vòng ra sau Vân Hải, đạp hắn một cái: "Ai bảo ngươi nói bừa, huỷ hoại thanh danh của tiểu tỷ tỷ."
"Haha.
Đám võ giả cười sảng khoái.
"Ngươi…" Vân Hải nổi giận, đang muốn mở miệng thì phát hiện võ giả đánh tới một chưởng, trực tiếp vỗ thẳng vào ngực Vân Hải, nhưng mà không có chút lực nào, một tờ giấy dừng trên người Vân Hải.
"Đi theo ta?
Vân Hải ngẩn người, đây là ý gì?
Võ giả đã đi rồi, Vân Hải liếc nhìn đám võ giả đang chế nhạo mình, hừ lạnh một tiếng, đóng cửa hàng rồi đi theo.
Vừa đi chưa được bao lâu, Vân Hải đã đến một con hẻm nhỏ, Ứng Minh Nguyệt cùng võ giả đứng đối diện nhau, hắn nhanh chóng nấp vào một bên để đề phòng bị phát hiện.
"Tiểu thư, ta làm khá tốt đấy chứ?
Võ giả mỉm cười.
"Ừm, đây là mười viên Huyền thạch.
Ứng Minh Nguyệt gật đầu, đưa võ giả mười viên Huyền thạch: "Về sau có việc gì, ta sẽ tìm ngươi, chỉ cần ngươi không làm ta thất vọng."
"Tiểu thư, ngươi yên tâm, chỉ cần cho ta Huyền thạch thì đừng nói là diễn trò, cho dù để ta chết, ta cũng sẽ làm.
Võ giả vội vàng nói.
"Tốt lắm, các ngươi hoá ra là cùng một hội với nhau.
Vân Hải đi ra, vẻ mặt khó coi nhìn bọn họ: "Ta phải vạch trần các ngươi."
"Ngươi đến rồi.
Ứng Minh Nguyệt thờ ơ nói.
"Ngươi có ý gì?
Vân Hải ngẩn ra, nữ tử này biết hắn tới?
"Tiểu thư nhờ ta thông báo ngươi tới, các ngươi nói chuyện, ta đi trước.
Võ giả bỏ lại một câu, trực tiếp rời đi.
"Vạch trần bọn ta ta? Tuỳ ngươi, ngươi đoán bọn họ sẽ tin ngươi hay là tin ta?
Ứng Minh Nguyệt cười tự đắc nói: "Đan dược của ta, thật sự là tốt hơn của ngươi, đừng nói ta dùng một chút thủ đoạn, cho dù là ta thật sư lừa gạt bọn họ, vậy thì sao chứ?"
Vân Hải bình tĩnh lại, nghĩ tới, nếu như Lục Đạo đan thật sự không có tác dụng thì đã sớm bị vạch trần rồi.
Tức giận liếc nhìn Ứng Minh Nguyệt một cái, Vân Hải hừ lạnh nói: "Vậy ngươi kêu ta đến để cười nhạo ta à?"
"Đương nhiên không phải, là cho ngươi một cơ hội.
Ứng Minh Nguyệt cười tủm tỉm nói: "Vân Hải, đệ tử ngoại Đan tông, thuật luyện đan bình thường, không được coi trọng trong tông môn, chỉ có thể dựa vào việc bán một số đan dược để kiếm ít lợi nhuận."
Vân Hải lạnh lùng nhìn nàng, không nói lời nào, nhưng trong lòng cảm thấy rất uất ức, nữ tử này đã điều tra hắn rõ ràng.
"Lục Đạo đan ngươi lấy bán đi, ta không quan tâm ngươi bán cho ai, ta cho ngươi giá năm viên một Huyền thạch, còn việc ngươi bán một Huyền thạch mấy viên đó là chuyện của ngươi, bán bao nhiêu thì tự kiếm bấy nhiêu.
Ứng Minh Nguyệt nói.
"Một Huyền thạch năm viên?
Vân Hải sửng sốt.
"Đúng vậy, nếu ngươi có thể bán một viên với giá một Huyền thạch, đó là năng lực của chính ngươi, hơn nữa, như ta đã nói, lần đầu tiên kinh doanh, hãy bán rẻ, sau đó không được rẻ nữa.
Ứng Minh Nguyệt thản nhiên nói: "Ngươi đồng ý hay không, nếu đồng ý thì ngươi sẽ chịu trách nhiệm bán Lục Đạo đan cho ta."
"Nếu ngươi biểu hiện tốt, sẽ có đan dược tốt cho ngươi.
Ứng Minh Nguyệt lại nói thêm một câu.
Đan dược tốt? Vân Hải thở gấp, chỉ mỗi Lục Đạo đan đã suýt nữa khiến người ta đánh nhau rồi, đan dược tốt hơn thì không phải sẽ đánh chết người sao?
"Ta làm, ngươi cho ta Lục Đạo đan, ta lập tức đi bán.
Vân Hải vội vàng nói.
"Muốn bao nhiêu?
Ứng Minh Nguyệt hỏi.
"Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.
Vân Hải hưng phấn xoa xoa hai tay.
"Không được, ngươi cũng phải đặt cọc, nếu không ngươi cầm đan dược chạy mất thì ta tìm ai đây?
Ứng Minh Nguyệt cười khẩy nói.
Vân Hải không chút do dự, dứt khoát lấy ra một trăm viên Huyền thạch: "Cho ta năm trăm viên."
Đệ tử Đan tông này quả nhiên như võ giả kia nói, đa số đều là những người rất giàu có, một tên đệ tử ngoại môn không được xem trọng cũng có thể lấy ra trăm viên Huyền thạch, Ứng Minh Nguyệt nghĩ trong lòng.
Trước đó, nàng đi hỏi thăm tin tức của Đan tông, Đan tông chính là thiên đường của luyện đan sư, thánh địa của tất cả các luyện đan sư, là nơi sản xuất đan dược lớn nhất của Huyền giới.
"Nào, ta sẽ dạy cho ngươi một vài mẹo kinh doanh.
Ứng Minh Nguyệt lại nói.
"Chính là loại chui lủi như lúc trước à?
Vân Hải bĩu môi: "Cái này ta đã học rồi."
"Đó chỉ là một trong số đó, còn có một số như đóng gói, quảng cáo, chiết khấu, hoạt động và kiến thức nhập môn của những thương gia, ngươi biết không?
Ứng Minh Nguyệt hỏi.
Đóng gói, quảng cáo…
Sao nghe không hiểu gì hết vậy?
Ta bán đan dược nhiều năm như vậy, sao lại chưa nhập môn? Chẳng lẽ tất cả những gì ta làm đều là kinh doanh giả?
Ứng Minh Nguyệt bỏ lại ngọc bội truyền âm rồi trực tiếp rời đi, đợi đến lúc Vân Hải làm ăn thất bại, hắn nhất định sẽ nghĩ đến nàng, đến lúc đó sẽ cầu xin nàng dạy cho bí quyết.
Với tư cách là cư dân của Chân Hư giới, tuy cũng không nổi danh gì, nhưng Ứng Minh Nguyệt vẫn phải chứng tỏ bản thân có thể ném mấy người của Huyền giới ra mấy con phố, nếu không thì còn mặt mũi nào mà nói mình đến từ Chân Hư giới nữa chứ?
Lúc này, đám võ giả của Chân Hư giới cũng thể hiện khả năng của mình, bắt đầu chăm chỉ kiếm tiền, đồng thời dò hỏi tin tức về Huyền giới.
Thú Ma Đại Đế lắc lư cả một đường, trực tiếp xông vào một môn pháo, kinh động đến cấp cao trong môn phái.
"Khí thế thật mạnh, người này là ai? Chẳng lẽ là Huyền Đế trong truyền thuyết?"
Các cấp độ của Huyền giới chia thành Huyền Đồ, Huyền Giả, Huyền Sư, Đại Huyền Sư, Huyền Tông, Huyền Quân, Huyền Vương, Huyền Hoàng, Huyền Đế, tương ứng với Chân Hư từ Nhập Môn đến Đại Đế.
"Bản đế đích thân tới đây, ngươi chờ gì mà không nghênh đón?
Thú Ma Đại Đế đứng trong hư không, Đế uy phát ra chấn động toàn bộ môn phái.
"Không biết là vị Huyền Đế nào đến, Huyền Vũ tông tông chủ, Huyền Lâm không từ xa tiếp đón được.
Một vị võ giả cấp Hoàng ngự khoảng không đến, phía sau còn mấy vị Huyền Vương.
"Vào trong rồi nói.
Thú Ma Đại Đế rất lỗ mãng, trực tiếp bước vào, đám người Huyền Lâm vội vàng tiến vào.