← Quay lại trang sách

Chương 666 Điều tra biến cố

Đây là một ít tư liệu của Huyền giới. Các ngươi xem rồi làm.

Giang Thái Huyền đưa cho Long Hạo tư liệu mà Ứng Minh Nguyệt đã gửi hắn.

Hải Lam Tâm đã hiểu ra nên rất muốn nói một câu: Chuyện này rõ ràng là có nội tình!

Quán quân đã được chọn từ lâu. Những người kia tham gia cũng chỉ là vì tiền mà thôi.

Chỉ có một điều, ba người đã bắt đầu bận rộn. Hải Lam Tâm truyền tống đi về bảo Hải tộc chế tác thư mời, sau đó lại phát những thư mời này ra ngoài Huyền Giới.

Đan tông.

Vân Hải đang bế quan trong phòng, vẻ mặt buồn thiu. Ứng Minh Nguyệt thì mất tích. Lục Đạo đan trong tay hắn đã nhanh chóng bán hết. Tông môn vẫn chưa nghiên cứu ra vật liệu và phương thức chế tạo Lục Đạo đan.

Nếu Ứng Minh Nguyệt không xuất hiện, hắn bán đan dược xong mà Đan Huyền lại không lấy được bản nghiên cứu đan dược, rất có thể sẽ giận chó đánh mèo rồi lập tức giết chết hắn.

Ông!!!

Ngọc bài đột nhiên rung động. Vân Hải vội vàng lấy ngọc bài ra, thôi thúc sức mạnh: "Đan tông phía sau núi."

"Cuối cùng cũng tới.

Vân Hải vui mừng, vội vàng xông ra khỏi phòng, muốn đi đến phía sau núi.

"Thông báo cho tông chủ rằng Vân Hải đã đi ra.

Bên trong Đan tông, một vị đệ tử hiện ra từ chỗ tối, lạnh lùng nhìn Vân Hải, phát tin tức ra, rồi bám theo.

Phía sau núi, Vân Hải đi vào địa điểm đã được chỉ định, lấy đan dược, bỏ huyền thạch xuống rồi vội vàng rời đi.

Một bóng người hiện lên, trong nháy mắt huyền thạch đã biến mất, đồng thời có một thi thể được để lại. Sắc mặt Long Vân lạnh lùng: "Dám đả thương sư phụ ta, lần này xem như cảnh cáo. Chờ bản vương tu thành Huyền Hoàng rồi sẽ lại tìm Đan Huyền ngươi nói lý!"

Long Vân hừ lạnh một tiếng rồi lập tức rời đi.

Chẳng mấy chốc đã có người đến giúp vị đệ tử này nhặt xác, nhưng không phát tán ra ngoài.

"Ứng Minh Nguyệt, sớm biết như thế thì bổn tông chủ đã tự mình xuất thủ bắt lấy.

Thần sắc Đan Huyền rất khó coi.

Trước đó cảm thấy một vị Huyền Quân phái ra một vị Huyền Vương đi bắt dễ như trở bàn tay. Ai ngờ võ học của Ứng Minh Nguyệt thật thần kỳ, lại thêm từng viên đan dược chữa thương chỉ cần nhét vào miệng mà không tốn tiền. Trên cơ bản thì hắn không thể giết nổi. Cuối cùng chỉ có thể trúng trọng thương rồi trơ mắt nhìn nàng ta đào tẩu.

Trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, Đan Huyền nhìn về phía thi thể của vị đệ tử này, trên khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc: "Làm sao có thể chứ!"

"Có chuyện gì thế, tông chủ?

Người nhặt xác là một vị trưởng lão, nhìn thấy thần sắc của Đan Huyền bất thường nên vội vàng hỏi. "Võ học độc môn của Thiên Long đế quốc, Huyền Long chưởng!" Đan Huyền nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Vào ngàn năm trước, Thiên Long đế quốc đã bị diệt vong. Huyền Long chưởng này cũng bị thất truyền. Tại sao hôm nay nó lại xuất hiện chứ?"

"Huyền Long chưởng của Thiên Long đế quốc sao?

Trưởng lão biến sắc, kinh hãi nói: "Truyền thuyết kể rằng Thiên Long đế quốc đã phạm vào cấm kỵ nên bị người ta hủy diệt, không một ai sống sót. Chẳng lẽ Ứng Minh Nguyệt lại đạt được truyền thừa của Thiên Long đế quốc ư?"

"Ngươi lập tức tới chỗ Thiên Long đế quốc trước đây tìm hiểu xem có phải có biến cố gì hay không.

Đan Huyền trầm giọng nói.

"Vâng, tông chủ.

Trưởng lão vội vàng bắt tay lại, cung kính lùi về sau.

"Ứng Minh Nguyệt, nếu ngươi thật sự có quan hệ với Thiên Long đế quốc, bổn tông chủ sẽ không giữ được ngươi lại!" Thần sắc Đan Huyền âm trầm, lên tiếng: "Người đâu, sai Vân Hải đưa Lục Đạo đan nhiều một chút."

"Nơi đó cũng nên xuất hiện rồi. Không cần biết có phải đạt được truyền thừa hay không thì vẫn là người cuối cùng của Thiên Long đế quốc. Một khi nơi đó được mở ra, ai trong các ngươi có thể chống cự được?

Trong lòng Đan Huyền cười lạnh.

Bổn tông chủ muốn dụ ngươi ra, không chỉ muốn lấy được phương pháp luyện đan của Lục Đạo đan, mà còn muốn lấy được truyền thừa của Thiên Long đế quốc!

Long Vân thu xong huyền thạch liền đưa cho Ứng Minh Nguyệt, lại mở miệng nói: "Sư phụ, ta còn có việc muốn làm."

"Đi đi, vi sư sẽ không trói buộc ngươi. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ một điều, cố gắng kiếm huyền thạch.

Ứng Minh Nguyệt nói với vẻ nghiêm túc: "Thu thập huyền thạch, tuyệt đối không thể rơi mất!"

Long Vân ngơ ngác. Nếu dựa theo quy tắc thông thường thì không phải ngươi nên nói là, đồ nhi à, ở bên ngoài nhất định phải tu luyện cho tốt, không được bỏ bê võ kỹ, nhất định phải cố gắng trở thành cường giả sao?

Vì sao đến lượt ta thì lại biến thành cố gắng kiếm huyền thạch thế?

Được rồi, ta bái một tông môn đặc biệt, cách làm việc cũng đặc biệt!

"Yên tâm đi, sư phụ. Đồ nhi nhất định sẽ cố gắng kiếm huyền thạch, sớm ngày trở thành Huyền Hoàng, giúp sư phụ lấy lại công đạo.

Long Vân nói với vẻ kiên định.

Ứng Minh Nguyệt hài lòng gật đầu. Trong lòng rất muốn nói một câu, cách lấy lại công đạo nhanh nhất chính là bây giờ ngươi xông vào Đan tông, sau đó bị đánh thành chó, rồi lấy thêm bảo vật cho ta, ta sẽ đi mời một người.

Long Vân rời đi. Hắn muốn thử một lần xông xáo, đi kiếm huyền thạch, tăng khả năng của mình lên, tiện thể tự mình đi cọ sát.

Hắn vẫn nhớ một câu rằng muốn tu luyện càng nhanh, phải càng cọ sát nhiều để căn cơ tự thân vững chắc. Mặc dù sư phụ vẫn khăng khăng nói chỉ cần có huyền thạch thì chuyện gì cũng không thành vấn đề.