Chương 678 Huynh đệ tình thâm
Đúng vậy, ngươi cũng có thể dùng tài nguyên trao đ"Lôi xuống, giao cho tộc lão xử lý.
Hai người hừ lạnh, trường kiếm trong tay xoay một cái, lấy ra hai sợi dây thừng màu xanh trói hai người lại.
Đột nhiên cảm thấy Chân Hư giới thật tốt đẹp, nếu ở Chân Hư giới, dám bắt cóc bọn ta sẽ bị phạt tiền ngay.
Đáng tiếc, nơi này không phải Chân Hư giới.
Hai người được đưa tới trung tâm sơn phong, nơi này có một thôn xóm, nhà đều là nhà gỗ.
"Tộc lão, vừa mới bắt được hai kẻ này.
Hai nữ tướng ném hai người xuống trước mặt một lão giả, cung kính nói.
Lão giả liếc mắt nhìn hai người, cười lạnh ra lệnh: "Giết đi, dám coi thường tộc ta thực sự không có người, không ngờ lại phái hai thằng nhãi ranh đến."
"Đợi đã, bọn ta không phải địch nhân, bọn ta là người làm ăn.
Hứa Trường Không vội vàng kêu lên.
"A, người làm ăn?
Lão giả cười lạnh một tiếng, cười khẩy nói: "Chạy đến nơi hoang vu này để làm ăn sao?"
"Bọn ta thật sự là người làm ăn, võ giả chỉ là nghề tay trái của bọn ta mà thôi, sở dĩ đến nơi này là vì tìm kiếm Huyền tộc, nghe nói dịch Huyền Nguyên của Huyền tộc có thể làm tăng tốc độ sinh trưởng của linh dược, đây là cơ hội buôn bán cực lớn.
Hứa Trường Không vội vàng nói.
"Huyền tộc, dịch Huyền Nguyên?
Khuôn mặt lão giả bỗng nhiên lạnh lẽo: "Giết!"
"Sau lưng bọn ta có Huyền Đế.
Diệp Đạo lạnh lùng nói: "Ngươi thử giết một người xem, bọn ta vừa chết, thì ngươi và cả tộc của ngươi, không một ai có thể sống sót."
"Hửm?
Lão giả nhướng mày, sắc mặt âm trầm, nhất thời lâm vào trầm mặc.
Hai vị nữ chính cũng ngây người không khỏi do dự, vậy giết hay không giết?
Nhìn thấy lão giả trông như bị hù dọa, Hứa Trường Không lại nói: "Các ngươi hẳn là người Huyền tộc? Bọn ta làm ăn thân thiện tử tế, có thể lấy những đồ tăng thực lực trao đổi với các ngươi."
"Dù là những đồ vật tôi luyện thể chất, huyết mạch, hay là tăng cảnh giới lên, huyền lực tinh thuần trong cơ thể, chúng ta đều có thể lấy ra giao dịch cùng các ngươi.
Diệp Đạo nói thêm.
Lão giả nhíu mày không đáp, hai vị nữ tử cũng giữ yên lặng.
"Nhìn các ngươi khẩn trương như thế, chắc là có kẻ thù ngươi mua thương phẩm của bọn ta sẽ có thể chống lại địch nhân, cho dù địch nhân có là Huyền Đế cũng không vấn đề gì, chúng ta có thể giúp ngươi trở thành Huyền Đế.
Diệp Đạo lại nói.
"Giúp bọn ta trở thành Huyền Đế?
Lão giả bật cười, giễu cợt nói: "Các ngươi còn không phải Huyền Đế thì làm thể nào giúp ta trở thành Huyền Đế?"
"Bọn ta không phải Huyền Đế là bởi vì bọn ta cũng không đủ huyền thạch.
Diệp Đạo thở dài một tiếng: "Nếu bọn ta có nhiều huyền thạch thì đã sớm thành Đế từ lâu, cũng không cần tới làm ăn với các ngươi."
"Các ngươi thật sự có thể khiến người khác trở thành Huyền Đế sao?
Lão giả chau mày, lạnh lùng hỏi.
"Có thể, nhưng cần huyền thạch.
Hứa Trường Không nói: "Tu vi hiện tại của ngươi là gì?"
"Huyền Hoàng đỉnh phong.
Lão giả lạnh lùng trả lời không hề giấu diếm, lúc nói ra cũng mang ý muốn xem thử biểu cảm của hai người, dọa hai người một phen.
Nhưng khiến lão giả thất vọng rồi, hai người biểu hiện rất bình tĩnh, Hứa Trường Không nhanh chóng trả lời: "Với tu vi của ngươi, muốn đạt thành tựu Huyền Đế cần khoảng tám mươi vạn huyền thạch."
"Tám mươi vạn huyền thạch?
Lão giả khẽ nhíu mày.
ổi, khoảng một trăm sáu mươi gốc huyền dược Đế phẩm.
Hứa Trường Không lại nói.
"Ngươi đang lừa ta.
Lão giả bỗng nhiên nói: "Một trăm sáu mươi gốc huyền dược đế phẩm mà chỉ trị giá tám mươi vạn huyền thạch?"
Từ khi nào huyền dược Đế phẩm mất giá như vậy?
"Bọn ta lừa ngươi có lợi gì?
Hứa Trường Không cười lạnh: "Nếu ngươi không tin thì có thể thử xem, một trong hai người bọn ta sẽ ở lại, người còn lại đi giúp ngươi lấy vật trở thành Huyền Đế."
Lão giả không khỏi do dự, hai nữ tử đứng một bên muốn nói lại thôi, các nàng muốn khuyên tộc lão thử xem sao, nhưng lại lo lắng đây là mưu kế của hai người, một người trở về gọi viện binh.
"Được, các ngươi ai uống bình thuốc độc này thì người đó đi giúp ta lấy vật để trở thành Huyền Đế.
Tộc lão lấy ra một cái bình trong suốt, bên trong là nước thuốc màu đen: "Đây là thuốc độc tộc ta nghiên cứu nhiều năm, dù là Huyền Đế uống vào, chỉ cần không có đan dược áp chế, trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ chết."
"Ta uống.
Diệp Đạo xung phong nói: "Chuyện nguy hiểm như thế này cứ giao cho ta."
"Đưa cho ta đi.
Hứa Trường Không vội vàng tranh uống: "Ngươi và ta tình như huynh đệ, ta sao có thể khiến ngươi gặp mạo hiểm?"
Lão giả cùng hai nữ tử ngây người, còn tranh nhau uống thuốc độc?
Các ngươi biết đây là thuốc độc gì không? Đây chính thuốc độc có thể độc chết Huyền Đế, thuốc độc độc môn do tộc ta nghiên cứu nhiều năm, cho dù là luyện đan sư Đế phẩm của ngoại giới cũng không thể tìm ra thuốc giải trong khoảng thời gian ngắn!
"Là huynh đệ, ngươi cũng không cần tranh với ta!" Thần sắc Diệp Đạo trầm xuống, nói: "Huynh đệ tốt, hãy ở đây chờ ta."
"Cũng vì chúng ta là huynh đệ, ta mới tranh với ngươi.
Hứa Trường Không sống chết nắm lấy bình thuốc độc không chịu buông.
Thời gian ba ngày đủ để bọn hắn bay đi bay lại mấy lần, sau đó mời cường giả đạo tràng ra tay, đến lúc đó lẽ nào thuốc độc cỏn con này còn không thể giải được?
Ở lại nơi này mới thật sự nguy hiểm!
Cho nên, hai người này không phải đang tranh nhau uống thuốc độc, thật ra là tranh nhau cơ hội rời khỏi đây.
Lão giả nhìn hai người tranh nhau đến mặt đỏ tía tai, nhất thời nhíu mày không nói.
"Quả nhiên là huynh đệ tình thâm.
Một vị nữ tử tán thưởng nói, nhìn về phía lão giả: "Tộc lão, hay là để hai người bọn họ cùng uống, mỗi người uống một ít?"
Hai người: "..."
Mẹ nó, có cần độc ác như vậy không, hai người đều uống, vậy ai ra ngoài?