← Quay lại trang sách

Chương 677 Kho báu Thiên Long

Nhiệm vụ bây giờ mới ba mươi vạn nguyên điểm Thần Ma, khoảng cách để đạt tới hai trăm triệu điểm Thần Ma cũng chính là hai trăm vạn nguyên điểm, còn thiếu rất nhiều.

Nhưng cũng nhanh thôi, huyền thạch lừa được cũng tàm tạm rồi, giờ chủ yếu là các loại tài nguyên thôi.

Đám người Thú Ma Đại Đế đã bắt đầu lấy vật đổi vật, ví như linh dược Đế phẩm không có huyền thạch mua, có thể dùng hai mươi cây dược liệu Hoàng phẩm trao đổi, tuy sẽ kiếm ít một chút.

Chuyện này những tông môn kia đương nhiên đồng ý, Đan tông không bao giờ thiếu đan dược và dược liệu.

Hành động này khiến đám người Đan Huyền đoán không ra, không phải các ngươi gom góp huyền thạch chuẩn bị tiến đánh Chân Hư giới sao? Tại sao lại bắt đầu thu thập dược liệu Hoàng phẩm rồi? Chẳng lẽ là luyện chế chút thuốc bổ sung cho Hoàng giả?

Các ngươi định mang cả một đội quân theo?

"Bất luận thể nào, đột phá Đại Đế mới là quan trọng nhất!" Đan Huyền hừ lạnh một tiếng rồi tiến vào mật thất: "Các ngươi hộ pháp, nếu ta không xuất quan thì không ai được phép quấy nhiễu, cho mười vị luyện đan sư cấp Vương kia đến trợ giúp."

"Yên tâm.

Đám người Lý Huyền Thông vội vàng nói, chuyện của tông môn cũng lười quản, mọi người rối rít làm hộ pháp cho hắn.

Chuyện tông môn làm sao có thể quan trọng bằng việc mình thành Đế chứ?

Một khi ta đạt thành Huyền Đế, lúc đó ta đã đứng trên đỉnh thế gian, đến lúc đó đã không cần tông môn, mà là đi Chân Hư giới đoạt bí pháp thành Thần.

Bọn hắn buông lỏng không thèm quản lý mọi chuyện khiến đám người Ứng Minh Nguyệt thừa dịp cơ hội này bày thêm trận pháp, có sự bảo vệ của Hải Lam Tâm, trộm khế ước quả thực là thần không biết quỷ không hay.

"Tràng chủ, bọn ta tới giao dịch.

Thú Ma Đại Đế tới: "Đây là năm mươi cây dược liệu Hoàng phẩm, đây là mười vạn huyền thạch."

"Dược liệu này hơi ít.

Giang Thái Huyền nói.

"Bọn ta thấy đủ nhiều rồi, năm mươi cây này không thể trồng được.

Thú Ma Đại Đế bất đắc dĩ nói.

Sắc mặt Giang Thái Huyền đen lại, các ngươi tái tạo tài nguyên có phải hơi quá đáng rồi không? Mặc dù về sau bản tràng chủ sẽ kiếm được rất nhiều, nhưng hiện tại thực sự thiếu tiền.

"Một cây hai mười vạn.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Đã chuyển đến thẻ hội viên của ngươi."

"Đa tạ tràng chủ, ta mua một trăm viên Thần Ma đan, mười ngọn lửa phép tắc.

Thú Ma Đại Đế dứt khoát tiêu sạch hai ngàn vạn vừa kiếm được, lúc này mới nói: "Tràng chủ, chúng ta khi nào có thể thu lưới?"

"Tùy các ngươi.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Ta chỉ làm ăn, không muốn nhúng tay quá nhiều."

Thú Ma Đại Đế gật gật đầu, quay người rời đi.

Mà lúc này, Ứng Minh Nguyệt lại đi ra ngoài, lần này là đồ đệ nàng chủ động tìm nàng.

"Sao vậy? Đồ nhi ngoan, lần này ngươi gặp phải rắc rối gì?

Ứng Minh Nguyệt hỏi.

"Sư phụ, ngươi có thể khiến ta có một ngày được xưng Hoàng không?

Long Vân xoắn xuýt nói.

"Một ngày có thể xưng Hoàng?

Khuôn mặt lạnh lùng của Ứng Minh Nguyệt hiện lên ý cười: "Tiểu đồ đệ, chỉ cần ngươi có đầy đủ huyền thạch, tài nguyên, đừng nói xưng Hoàng, xưng Đế cũng được!"

Bây giờ biết sốt ruột rồi sao? Vậy nhanh mang những gì quý báu của Thiên Long đế quốc ngươi ra đây, để vi sư kiếm chút lời nào.

"Thật ra ngươi chỉ cần làm tốt việc của mình, rồi từ từ trở thành một Hoàng giả, chúng ta có thể mời cường giả của tông môn giúp ngươi giải quyết địch nhân.

Ứng Minh Nguyệt thanh lãnh nói.

Long Vân lắc đầu, kiên định nói: "Ta nhất định phải thành Đế!"

Đan Huyền trở thành Đế, mà ta chỉ xưng Hoàng, đến lúc đó không phải dễ dàng bị giết chết sao?

Ứng Minh Nguyệt nghĩ tư một lúc, nói: "Muốn nhanh chóng thành Đế hơi khó, ngươi vừa trở thành Huyền Vương không lâu, muốn trở thành Huyền Hoàng, cần khoảng một trăm vạn huyền thạch mới có thể thành Hoàng, hai trăm vạn thành Đế."

"Nói cách khác, tổng cộng là ba trăm vạn?

Vẻ mặt Long Vân nghiêm túc nói.

"Đúng.

Ứng Minh Nguyệt gật đầu.

"Đa tạ sư phụ, cho ta ba ngày, ta sẽ đến tìm ngươi.

Long Vân thi lễ một cái rồi trực tiếp rời đi.

"Ba ngày? Kho báu của Thiên Long đế quốc không ở trên người ngươi sao?

Ứng Minh Nguyệt suy tư: "Cũng đúng, nếu ở trên người ngươi sẽ không an toàn, hi vọng ngươi có thể mang đủ tiền tới."

Mà lúc này ở khu vực phía Đông, trong vùng đất hoang vu cằn cỗi, trên một ngọn núi cao có hai bóng người đạp gió bay thẳng lên những tầng mây.

"Khoái Đao Khởi, Khách Đao Dương, thiên hạ thù ai, hận ai, cả thiên hạ không ai xứng một đao!"

"Thiên Kiếm, Thanh Liên, Bộ Bộ Vi Kiếm, hận thiên hạ, không ai xứng một kiếm!"

Một âm thanh cao vút vang lên, khí thế phát ra vô cùng mãnh liệt, thân khẽ động, nháy mắt rơi ở trên cao, đúng lúc muốn hành động, cổ họng không hiểu sao đồng thời phát lạnh, hai làn gió lạnh đồng thời dừng trước cổ họng hai người.

Ực

Mẹ nó, chúng ta vừa mới làm màu có tí mà sao đã bị bắt rồi?

"Thật to gan, không ngờ lại dám huênh hoang xuất hiện như vậy, cho rằng tộc ta không có người sao?

Lời nói lạnh như băng, sát cơ nồng đậm, hai thiếu nữ nắm chặt trường kiếm, khinh thường nhìn hai người.

"Hai vị tỷ tỷ, hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi.

Hứa Trường Không vội vàng nói, ta thề, lần sau không làm màu nữa.