Chương 683 Kêu một tiếng tổ tông nghe chơi coi
Bên ngoài Thiên Long cốc.
Lần này Diệp Đạo cực kỳ cẩn thận, quyết định không giả ngầu nữa. Nếu lần này mà hắn còn nghênh ngang tới vậy nữa, chắc người ta đánh chết tươi luôn, tới lúc đó muốn khóc cũng chả còn mạng để khóc.
"Chỗ này là Huyền giới, chỉ rặt một lũ ngoài hành tinh ngu ngốc, sao mà biết pháp luật là gì, mình nên khiêm tốn một chút thì hơn."
Diệp Đạo gạt đám cỏ dại ra hai bên, bước từng bước về phía trước, đồng thời đánh giá xung quanh.
Trong sơn cốc, cỏ dại mọc thành bụi, độc trùng rắn rít bò khắp nơi, lại chẳng có vết tích sinh sống của con người.
"Chẳng lẽ nhầm chỗ?
Diệp Đạo nhíu mày, hắn xem lại bản đồ, nơi này chắc chắn là Thiên Long cốc.
Diệp Đạo tiếp tục đi về phía trước, đằng trước đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng vàng, thấy thế hắn lập tức chạy qua đó. Là một hồ nước, ánh sáng vàng kia cũng phát ra từ hồ nước này.
Ầm
Chợt, nước hồ dao động, cột nước tung tóe bắn thẳng lên trời, một thanh niên với lớp vảy xanh sẫm, tay cầm trường thương phá không vọt ra.
"Hộ Long tộc?
Diệp Đạo nắm chặt trường đao trong tay nhanh chóng lùi về sau.
Thanh niên không nói gì, trên trường thương có khắc long văn, một cỗ long uy tản ra bên ngoài, nhàn nhạt nhưng đầy nguy hiểm.
"Ta có Thiên Long ngọc.
Diệp Đạo vội nói.
"Người giữ ngọc, nếu thắng ta, có thể tiến vào lãnh vực Hộ Long.
Thanh niên lạnh lùng lên tiếng.
Đã mang theo Thiên Long ngọc rồi vẫn phải đánh? Sư điệt chết tiệt này vậy mà không chịu nói rõ, ý là muốn kiểm tra thực lực của sư thúc hay gì?
Vừa nghĩ, bước chân Diệp Đạo khựng lại, đao lướt như rồng, thân bay như gió, thoát cái hắn đã biến mất: "Nếu ngươi có thể đỡ được ba chiêu của ta, thì coi như ngươi lợi hại."
"Ồ? Có việc cầu người còn ngang ngược như vậy?"
Thanh niên cười lạnh, hắn đảo ngược trường thương, long văn sáng rực, kim quang bao bọc cơ thể hắn: "Trong cùng cảnh giới, trừ huyết mạch Thiên Long, không kẻ nào có thể đánh thắng Hộ Long tộc ta!"
"Nhớ kỹ câu chém gió này của ngươi."
Diệp Đạo cười lạnh.
Trường đao chỉa xiên xuống đất, một luồng gió nhẹ lướt qua: "Ngươi đã gặp qua Khoái Đao chưa?"
Một tiếng cười lạnh vang lên, Diệp Đạo biến mất, im hơi lặng tiếng không một tiếng động. Thanh niên cùng là cảnh giới Huyền Quân kinh hãi phát hiện bản thân không tài nào bắt kịp Diệp Đạo.
"Hửm?
Thanh niên khẽ cau mày, hắn nhắm mắt lại, vảy trên người phát sáng, một cỗ huyền lực mênh mông tán ra.
Ầm
Phập!
Tiếng động vang lên, ngay sau đó là âm thanh đao kiếm đâm vào da thịt. Chỉ thấy Diệp Đạo đứng sau lưng thanh niên, dùng lưỡi đao cắm sâu vào cánh tay trái của đối phương.
"Đao của ta hoàn toàn có thể chém đứt đầu của ngươi.
Diệp Đạo thờ ơ nói.
"Ngươi thành công.
Thanh niên hừ lạnh, nói: "Tại sao Thiên Long ngọc lại ở trong tay ngươi, ngươi không có huyết mạch Thiên Long."
"Ngươi biết Long Vân không? Hắn chính là Vương trẻ tuổi nhất của đế quốc Thiên Long vào ngàn năm trước.
Diệp Đạo đáp.
"Biết, vậy đó hẳn là lão tổ tông của ta.
Thanh niên nói.
"Ờ, ta là sư thúc của hắn, ngươi kêu một tiếng tổ tông nghe chơi coi."
Thanh niên: "…"
Giỡn mặt hả? Một vừa hai phải thôi chớ?
"Trong Thiên Long ngọc có chứa một ít lời nhắn của Long Vân, bí pháp của Hộ Long tộc có thể mở nó ra."
Thanh niên nhận lấy Thiên Long ngọc, sau đó lạnh lùng nói: "Đợi ở đây."
Dứt lời, hắn lập tức tiến vào bên trong hồ nước.
Trong hồ, hơn mười người đứng tụm lại bảo vệ mật thất, thanh niên cầm theo Thiên Long ngọc đi thẳng vào một trong những mật thức đó, mấy người còn lại cũng vội vã vào theo.
"Lão tổ, Thiên Long ngọc đây, bên trong có lời nhắn của Long Vân.
Thanh niên lên tiếng.
Một nam tử trung niên khẽ gật đầu rồi nhận lấy Thiên Long ngọc, sau khi dùng bí pháp Hộ Long tộc giải khóa, giọng nói của Long Vân lập tức vang lên: "Ngàn năm trước, tai kiếp ập đến, đế quốc Thiên Long bị diệt sạch chỉ trong một đêm…"
"Ta được sư phụ cứu ra ngoài, sau đó bái nhập tông môn. Nhờ vậy nhận được cơ duyên tiến vào bí cảnh Huyền Vương, lầy này sư thúc Diệp Đạo của ta tới đây trước là hy vọng có thể mời chư vị xuất sơn, gầy dựng lại đế quốc Thiên Long, báo thù cho ngàn vạn con dân của Thiên Long đế quốc."
"Ngoài ra, các vị nhớ bảo vệ tài nguyên của mình cho thật kỹ, nếu mang qua đây thì có thể đưa ta, tuyệt đối đừng giao nó cho sư thúc của ta, hắn bịp lắm."
"Lão tổ?
Thanh niên chần chừ nhìn hắn.
Lúc này lão tổ đang cực kỳ bối rối, những tộc nhân Hộ Long tộc còn lại cũng hoang mang. Bọn họ có thể tiếp thu được chuyện Long Vân nghìn năm chưa chết, vẻ ngoài không đổi.
Nhưng con mẹ nó ngươi lại bái sư?
Ngươi làm vậy ta còn mặt mũi nào đi gặp người ta nữa? Biết tông môn của ngươi rất mạnh, có nhiều sư thúc Vương Giả, Hoàng Giả, còn có cả lão tổ Huyền Đế, bọn ta mừng thay ngươi. Nhưng mà ngươi có biết ngươi làm như thế thì tự dưng trên bọn ta lại lòi ra nhiều tổ tông lắm có biết không hả!
"Lão tổ, lão tổ tông Diệp Đạo còn đang đợi ở bên ngoài, có cần mời y vào đây không?
Thanh niên áp lực tới nỗi lau mồ hôi liên tục, mẹ nó, ta muốn biết rốt cuộc cái thằng nhãi tổ tông này có lớn bằng ta không đã!
Lão tổ Hộ Long tộc: "…"
Ta có nên mời y vào không? Ta phải xưng hô như thế nào mới đúng? Ta vốn là huynh đệ của Long Vân, chẳng lẽ cũng gọi y là sư thúc? Hay là thúc thúc?
Đậu má, tính cả năm nay ta cũng đã hơn một nghìn tuổi rồi, tự dưng lòi đâu ra thúc thúc nhỏ xíu như này!
Huynh đệ tốt, ngươi bái ai làm thầy không bái, khi không bái người trẻ như thế làm gì? Con mẹ nó còn có cả sư đệ nhỏ xíu xiu?
Nếu người nọ chỉ là võ giả bình thường, ai muốn kêu sao cũng được thì thôi, đằng này rõ ràng là thằng nhãi con đó muốn làm trưởng bối!
Lão tổ hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng: "Vậy mời vị…tiền bối đó vào đây."
Má nó, không muốn gọi thúc thúc, chỉ có thể kêu y là trưởng bối.
"Long Đản(*), ngươi xong chưa đó? Tổ tông ta bận lắm nhá."
(*) Trứng rồng
Giọng của Diệp Đạo vang lên từ bên ngoài, lão tổ sầm mặt: "Mời vào, mau mời vào."
Mẹ nó, Long Vân khốn kiếp, rốt cuộc ngươi đã nói cái gì mà lôi cả biệt danh của ta vào thế hả?
Mặt thanh niên giần giật, nhác thấy gương mặt đen sì của lão tổ, hắn muốn cười lại không dám cười.
Mấy thành viên còn lại trong Hộ Long tộc cũng quay mặt sang một bên không dám nhìn sắc mặt của lão tổ.
Diệp Đạo bình tĩnh đứng trên hồ, thanh niên nọ tức tốc tách mặt nước ra, hắn nói với Diệp Đạo: "Tổ…tiền bối, mời theo ta."
Vốn hắn còn định gọi một tiếng tổ tông, nhưng vừa nhìn thấy gương mặt trẻ măng của Diệp Đạo thì chẳng tài nào thốt ra được, cuối cùng đành đổi thành tiền bối.