← Quay lại trang sách

Chương 796 Trời muốn diệt ta

Phụ thân sao?

Hoang Huyết lúng ta lúng túng mở miệng, cùng cấp vô địch với phụ thân của ta, ngươi suy yếu đến vậy từ bao giờ vậy? Có phải ngươi là kẻ giả mạo không?

Hai vị Đại Đế đỉnh phong khác cũng bối rối, có phải đây là Hoang Thiên giả hay không? Từ lúc nào mà "gà" đến vậy?

"Đây là cùng cấp vô địch của ngươi à?

Thiên Vũ Đại Đế xem thường mở miệng, nhưng trong lòng thì đã kích động vô cùng, đây chính là chiến lực sau khi nạp tiền.

Trước đây đám người Chân Hư giới, Huyền giới kia, đều không ra tay nghiêm túc, nên hắn vẫn chưa biết nạp tiền lợi hại tới cỡ nào, nhưng ngày hôm nay hắn đã biết.

Mình đã tiêu tốn hơn một vạn, đi trên con đường của Yên Tuyết Hàn, đã sớm có công pháp Thần cấp để tham khảo, đi theo phương hướng đã vạch sẵn, mới có thể xuất quan được nhanh như vậy, sức mạnh này, không uổng công mình tiêu tốn nhiều tiền như vậy!

"Ta thừa nhận, là ta coi thường ngươi!" Sắc mặt của Hoang Thiên trắng bệch, mang theo vẻ tàn nhẫn, mình không để Thiên Vũ Đại Đế ở trong mắt, nhất thời bất cẩn, nhưng không ngờ rằng một kiếm của Thiên Vũ Đại Đế mạnh đến thế.

"Giết" Hoang Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền chấn động hư không, lần nữa xông thẳng tới Thiên Vũ Đại Đế, lần này hắn dùng hết toàn lực, nhất định phải báo mối thù cụt tay!

"Thiên Vũ Kinh, Tinh Thần Nhất Kiếm!"

Thiên Vũ Đại Đế trầm quát một tiếng, kiếm quang lại hiện lên, hóa thành hàn quang vô tận, không khác gì một sao chổi, xẹt qua bầu trời.

Xẹt!

Phập!

Tiếng đao kiếm chém trúng thịt truyền đến, Hoang Thiên ngơ ngác nhìn thân thể mình, mẹ nó, ta tưởng đã nghiêm túc rồi chứ.

Một thanh trường kiếm xuyên thủng thân thể hắn, Thiên Vũ Đại Đế phi thân trở ra, mang theo một vệt máu tươi, lần nữa chém một kiếm ra trợ giúp các Đại Đế khác, chống đối Đại Đế đỉnh phong của đối phương.

"Ngươi, ngươi đột phá rồi ư?

Hoang Thiên đột nhiên hiểu ra, hoảng sợ nói.

Thiên Vũ Đại Đế mặt không chút cảm xúc nhìn hắn: "Bây giờ ngươi mới nhìn ra sao?"

"Không thể nào, ngươi còn kém hơn bọn ta, thiên phú còn không bằng bọn ta, làm sao có thể đột phá trước bọn ta được?

Mục Vân Sơn cũng sợ ngây người, việc ngươi đột phá thực sự là quá bất ngờ.

"Làm sao có thể hả? Bởi vì ta có nhiều tiền hơn ngươi!" Thiên Vũ Đại Đế khinh thường nói, lão tử chính là kẻ có tiền, đám các ngươi nhìn thì có vẻ giàu, nhưng so sánh với ta, ngươi chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi!

"..."

Lời này là có ý gì? Nhiều tiền hơn chúng ta thì sao? Có tiền hay không, thì liên quan cái đếch gì chứ?

Nghe được chữ tiền, Hoang Thiên giật mình tỉnh lại, mình còn có một át chủ bài, nhân vật Bán Thần cấp khủng bố kia!

Nghĩ đến đây, Hoang Thiên cười lạnh nói: "Kể cả ngươi đột phá thì sao chứ, hôm nay sẽ diệt Nhân tộc cao đẳng, rồi lại diệt Thiên Ngân Tinh ngươi luôn!"

Oanh!

Theo tin tức truyền ra, một luồng khí thế khủng bố chấn động thiên địa, tất cả mọi người ở đây đều đột nhiên biến sắc.

"Mục Vân Sơn, ngươi mang theo Đoạn Dương đi mau, nhớ kỹ phần ân tình này, lưu lại con đường sống cho Thiên Ngân Tinh ta.

Thiên Vũ Đại Đế biến sắc, mang theo vẻ hoảng sợ, nói.

"Bán, Bán Thần lão quái ư?

Mục Vân Sơn hoảng sợ nói.

"Đúng vậy, cường giả Bán Thần.

Hoang Thiên ngạo nghễ nói: "Chấn động ở hai ngày trước, bản tộc trưởng có quen biết vị Bán Thần này, hôm nay các ngươi ai cũng không thoát được."

Đoạn Dương lòng như tro nguội, trước đó có cường giả của Thiên Ngân Tinh trợ giúp, để hắn nhìn thấy hi vọng, hiện tại thật vất vả chiếm thế thượng phong, mẹ nó, ngươi lại gọi một vị Bán Thần tới ư?

Lẽ nào ông trời muốn diệt ta sao?

"Sư tỷ, có cách nào để cho ta đào tẩu hay không?

Trong lòng Đoạn Dương ôm một tia hi vọng cuối cùng, nghĩ đến sư tỷ của mình.

"Kế sách trước mắt, chỉ có sư tỷ ta ra tay.

Sắc mặt của Nghê Tuyết lạnh lùng nghiêm nghị, lạnh lùng lên tiếng.

Đoạn Dương: "..."

Tới lúc nào rồi mà ngươi vẫn còn đùa giỡn với ta được nữa?

Không phải ngươi chỉ là một u hồn, bị vây ở trong nhẫn thôi sao, ngươi ra tay bằng cách nào?

"Sư tỷ ta sống qua nhiều năm như vậy, không phải là vô ích, giao toàn bộ tài nguyên còn sót lại trên tay ngươi cho ta, ta muốn kích phát khôi phục tàn hồn, mang ngươi chạy đi.

Nghê Tuyết nói.

"Nhưng đối phương có Bán Thần.

Đoạn Dương khổ sở nói.

Đối diện chính là cường giả Bán Thần, trên tay ta cũng chỉ còn dư lại vài cây linh dược Đế phẩm, vài cây Hoàng phẩm mà thôi, cho ngươi mấy thứ này thì có ích lợi gì?

"Yên tâm đi, sư tỷ có lòng tin, nhiều năm qua sống trong truyền thừa của Kiếm Thần, sư tỷ cưỡng ép khôi phục lại sức mạnh, vẫn có thể chống đỡ trong chốc lát, nhưng sau đó, sư tỷ sẽ ngủ say mấy ngày, con đường sau này liền phải dựa vào chính ngươi.

Nghê Tuyết than thở.

"Sư tỷ, nhờ ngươi.

Đoạn Dương cắn răng, lấy tài nguyên ra, để vào trong chiếc nhẫn, dù sao có cách cũng còn hơn là chết.

"Đoạn Dương, chúng ta đi mau.

Mục Vân Sơn liền vội vàng nói.

Ầm ầm!

Uy thế kinh khủng bao phủ, Yên Tuyết Hàn hung hăng giáng lâm, đối đầu với Thiên Vũ Đại Đế, vỗ một chưởng ra, áp lực mênh mông làm hư không nứt toác, toàn bộ thiên địa đều đang run rẩy.

"Nương tay một chút.

Thiên Vũ Đại Đế vội vã truyền âm, ngươi ác như vậy, lỡ đánh ta chết thì sao?

Yên Tuyết Hàn hơi dừng lại một chút, uy thế thu lại mấy phần.

"Bán Thần như ngươi, hẳn là vừa mới đột phá, phải không?

Thiên Vũ Đại Đế nhanh chóng lùi về sau, tuy rằng bị thương, nhưng không nghiêm trọng lắm, cười lạnh nói: "Mới lên Bán Thần, nếu muốn giết ta, còn chưa đủ!"

"Thiên Vũ Đại Đế, giờ khắc này cũng tiếp cận tới cảnh giới Bán Thần, tuy rằng không bằng Bán Thần, nhưng Bán Thần mới phong cũng không thể thắng trong thời gian ngắn.

Hoang Thiên trầm giọng mở miệng: "Các ngươi đuổi theo Mục Vân Sơn, nơi này giao cho bọn ta."

"Được, ngươi hãy cẩn thận.

Một vị Đại Đế đỉnh phong gật gù, đuổi theo.

Một vị Đại Đế đỉnh phong khác, đã bị Đại Đế đỉnh phong của Thiên Viêm Tinh quấn lấy.

"Mục Vân Sơn, giao Đoạn Dương ra, tha cho ngươi khỏi chết.

Đại Đế đỉnh phong truy kích, người bị thương nặng như Mục Vân Sơn, chốc lát liền bị đuổi kịp.

"Hoang Cổ tộc, các ngươi thật muốn trở thành kẻ địch với Nhân tộc cao đẳng ta sao?

Sắc mặt của Mục Vân Sơn ảm đạm, ánh mắt lạnh lùng.

"Không, bọn ta chỉ giết các ngươi, các ngươi là bị Thiên Ngân Tinh và phái thần học tiêu diệt.

Vị Đại Đế đỉnh phong lạnh lùng nở nụ cười: "Chịu chết đi."

Vỗ một chưởng ra, che đậy thiên hạ, Đại Đế đỉnh phong vào thời điểm toàn thịnh, toàn lực đánh giết một Mục Vân Sơn trọng thương và Đoạn Dương.

"Ta chết chắc rồi.

Đoạn Dương mặt xám như tro tàn, ánh mắt lộ ra tuyệt vọng.