Chương 811 Giao chiến
Sau khi luyện hóa, lại sử dụng thiên địa đan, Chiêm Bạch Tinh lại đắm chìm trong quy tắc hải dương, lần này có mười viên, dừng lại lâu một chút, thu hoạch rất lớn.
"Đáng tiếc, vẫn là quá ít, nếu như có thật nhiều Thiên Địa đan, lo gì không thể đột phá.
Chiêm Bạch Tinh thở dài.
"Như vậy thì nhiều tài nguyên hơn.
Long Hạo nói: "Nếu người có đầy đủ tài nguyên, tất nhiên ta sẽ luyện chế cho ngươi, đáng tiếc ta không ở nhà, nếu không ta cũng có thể mang mấy trăm viên ra.
Chiêm Bạch Tinh: "..."
Ta biết thân phận của ngươi tai hại, có thể đừng nói mấy chuyện vô dụng không?
"Ta nhất định sẽ cố gắng thu thập tài nguyên, ngày mai chính là ngày chiến cảnh mở ra, dựa vào thực lực của ta, đủ để vơ vét không ít tài nguyên.
Chiêm Bạch Tinh nói.
"Ừ, tài nguyên còn lại có thể phối chế linh khí tiên thiên, ngươi cũng không thể bỏ qua.
Long Hạo dặn dò.
Chiêm Bạch Tinh gật gật đầu, nhìn sắc trời một chút, nói: "Đi thôi, nên đi xem trận đánh của bọn họ rồi."
Thần Ma đạo tràng.
Đầu trọc bóng loáng lấp lánh kim quang, cà sa lóng lánh kim quang, bên cạnh hai cái con lừa trọc đi theo, người tới toàn thân lóng lánh phật quang, hiện ra một chút phật tính: "A di đà phật, chào tràng chủ."
Giang Thái Huyền có chút ngẩn ngơ, cách chào hỏi của người này, có phải là tôn trọng Phật quá không?
Hệ thống, có phải lộn rồi không? Thần Ma như ta, hẳn là cao tăng, thánh tăng, phật hiệu làm sao có thể pha trò như thế?
"Có phải tràng chủ có chuyện lo lắng không? Mấy vị đồ đệ của bần tăng có thể cống hiến sức lực, chỉ cần đưa đồ ăn vặt cho bần tăng là được.
Người tới chắp tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Giang Thái Huyền: "..."
Đồ đệ của ngươi, ngươi đã đến thế giới này, cũng còn trông cậy vào đồ đệ ngươi à? Các đồ đệ của ngươi còn chưa đến nữa!
"Khụ, Thánh Phật, mấy vị đồ đệ của ngài, cũng còn chưa tới.
Pháp Hải vội ho một tiếng, giải thích.
"Không phải các ngươi vừa mới bái ta làm thầy sao?
Vẻ mặt Thánh Phật kinh ngạc, chợt tức giận nói: "Các ngươi muốn phản bội Phật môn sao?"
Pháp Hải, Đạt Ma: "..."
Cái này mẹ nó hiển nhiên là pha trò, hệ thống, có phải ngươi cầm nhầm phiên bản hay không?
Giang Thái Huyền lau mồ hôi, nhìn về phía Đạt Ma và Pháp Hải: "Nếu không, các ngươi đem hắn trở về, thấy sao?
Bây giờ Đạt Ma và Pháp Hải không muốn nói chuyện, vốn cho rằng có một thánh tăng, có thể bái một chút, kết quả thì sao, bị gài bẫy.
"Được rồi, Đường Tăng, chúng ta vẫn là nên ngồi xuống, nói chuyện về quốc vương của Nữ Nhi Quốc.
Giang Thái Huyền nghiêm mặt nói.
"Tràng chủ, vẫn là nên nói một chút, khi nào mới đem đồ đệ của ta ra, không có bọn người hầu tử, ta cũng không có ai để sai.
Đường Tăng nói.
Bản tràng chủ ngược lại là muốn đem mấy tên đồ đệ của ngươi ra, nhưng đây là chuyện ta có thể làm chủ sao? Bây giờ là đạo tràng cho ai, thì ta chọn người đó, nếu không ta đã chỉ cần đồ đệ hầu tử của ngươi, đem ngươi trở về!
Nửa đêm giờ Tý, một trận chiến bắt đầu, cường giả của Chiến Thần giới và Nhân tộc cao đẳng hội tụ, quan sát trận chiến này.
Bọn họ đã tra rõ ràng rồi, Nhân tộc cao đẳng Đoạn Dương, vừa đột phá trở thành Đế, lại có thể chiến thắng Thiếu Đế thứ chín là Chiêm Bạch Tinh, lần này là Triển Dương xếp hàng thứ sáu, so với Chiêm Bạch Tinh, chỉ có mạnh hơn chứ không thua kém.
"Ngươi không thắng nổi.
Chiêm Bạch Tinh đứng trong bóng tối quan sát màn này, Triển Dương mạnh hơn hắn, nhưng sức mạnh có hạn.
"Nhân tộc cao đẳng, Đoạn Dương Đại Đế của các ngươi sao vẫn chưa đến nữa?
Một tiếng cười lạnh, ánh mắt Triển Dương lộ vẻ khinh thường: "Biết sợ rồi sao?"
"Sợ à? Đoạn Dương Đại Đế thì sao có thể sợ được?"
"Trân trọng thời gian hiện giờ của ngươi đi, Đoạn Dương Đại Đế là người có thiên phú mạnh nhất, tu luyện nhanh nhất, vô địch trong hàng cùng giai."
Nhân tộc cao đẳng nhao nhao lên tiếng, bây giờ, không thể để mất khí thế.
"Bụi mờ đường chinh chiến, thân nắm ngọn giáo đơn, ngàn xưa đến nay hỏi ai địch nổi?"
Âm thanh lớn vọng đến, Đế uy chấn động, cuộn trào như sóng quét qua, một bóng người từ trên trời giáng lâm, tóc dài tung bay, tóc đen như rồng, chính là Đoạn Dương.
"Đoạn Dương!" Ánh mắt Chiêm Bạch Tinh lạnh lùng, mang theo vẻ chiến ý.
"Đừng gấp, để cho hắn ngông cuồng đi.
Long Hạo khẽ cười nói, Đoạn Dương càng ngông càng tốt, hắn không ngông thì sao ta kiếm được tiền chứ? Đợi đến khi ta thành Đế, sẽ dạy cho ngươi cách làm người!
"Ra tay đi.
Ánh mắt Triển Dương đầy vẻ hững hờ, đứng chắp tay, dường như cũng không để Đoạn Dương vào mắt.
Đoạn Dương khẽ liếc mắt nhìn Triển Dương một cái, lạnh giọng hỏi: "Khiêu chiến ta ư? Ngươi có biết quy tắc không?"
"Mười lăm cây dược liệu Đế phẩm, đã chuẩn bị xong.
Triển Dương lật tay một cái, lãnh ngạo nói: "Có thể lấy đi ngay không, thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó không!"
"Hôm nay, sẽ cho ngươi biết, thế nào là vô địch!"
Đoạn Dương chập ngón tay như thanh kiếm, một thanh trường kiếm Đế phẩm bay lên không trung, quy tắc dao động, quét qua, ánh kiếm sắc bén, xuyên qua hư không.
"Giết, Liệt Nhật Phần Thiên!"
Đoạn Dương gầm lên một tiếng dài, mặt trời hiển hóa, soi sáng màn đêm, sức nóng khủng khiếp đốt cháy cả bầu trời vầ hung nóng cả biển khơi, giết theo hướng mũi kiếm.
Ầm!
Trên không trung, hai vị Đại Đế thiên tài giao chiến, khiến cho hư không vỡ nát, khí tức khủng khiếp lan tràn như sóng cuộn vỡ bờ thiên địa, đám võ giả líu ríu lùi tránh, không dám để bị bỏ lại.
Trận chiến của Đại Đế, không hiếm ở Chiến Thần giới, nhưng cũng không đến mức thường xuyên xảy ra, đối với những võ giả chưa vào hàng Đại Đế, vẫn rất tốt.
Người đứng hàng thứ tám và thứ mười trong thập nhị Thiếu Đế, đứng lẩn trong đám đông quan sát trận đại chiến, hi vọng có thể lĩnh ngộ được cảnh giới Đại Đế, từ đó mà đột phá thành Đế.