Chương 902 Phải buộc cho chặt
Kim Hà mặc cà sa vào người, ngạo nghễ nói: "Đến đây, dùng sức tấn công bản thần đi, để ta cho ngươi xem uy lực của thần khí này."
"Đại ca, chắc không phải huynh đang nói đùa với đệ đó chứ?
Thiên Hà đại vương ngẩn ngươi, mặc dù thực lực của ngươi mạnh hơn nhưng chỉ một chút chứ không phải áp đảo, ngươi chắc chắn muốn để ta đánh một đòn sao?
"Yên tâm đi, vi huynh chỉ muốn cho ngươi xem uy năng của thần khí này chút thôi.
Kim Hà ngạo nghễ nói.
Thiên Hà đã hiểu, hóa ra Kim Hà này đến đây để khoe mẽ, thảo nào lúc đến chẳng động thủ ngay mà lại nói chuyện với hắn lâu như thế, chính vì muốn khoe khoang món thần khí mà mình có được.
"Nếu đã thế thì tiểu đệ không khách khí nữa."
Thiên hà trầm giọng thét lên một tiếng, thần lực trong cơ thể trào dâng, hội tụ vào lòng bàn tay, phát ra một chưởng, đánh thẳng vào tấm cà sa.
Ầm
Thân thể Kim Hà run lên, tấm cà sa tỏa ra kim quang sáng chói, thần lực đánh tới bị chấn động, hơn một nửa sức mạnh bị tán loạn, một nửa còn lại phản kích trở về.
Phụt
Trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, Thiên Hà lập tức bị thổ ra một ngụm kim huyết, khiếp sợ nhìn tấm cà sa: "Thần khí, quả thật là thần khí!"
"Đó là đương nhiên.
Kim Hà ngạo nghễ nói: "Khoác thần khí này lên mình, ở hạ giới này, bản thần đã là vô địch."
"Đại ca, tiểu đệ nhất định sẽ sát cánh bên đại ca.
Thiên Hà đại vương nóng mắt, lập tức biểu lộ lòng thành.
Kim Hà hài lòng gật đầu, nói: "Hay là, huynh đệ cũng mặc thử một chút xem? Thứ này ít nhất cũng là thần khí cao cấp, đừng nói trên trần gian này, ngay cả ở Thần giới cũng là vật hiếm có đấy."
"Tiểu đệ được vinh hạnh này ư?
Thiên Hà không kìm nổi kích động nhưng lại không dám đồng ý ngay, ai biết được có phải Kim Hà đang thử lòng hắn hay không.
"Ngươi và ta là huynh đệ, cho đệ mặc thử một chút có hề gì?
Kim Hà khẳng khái cười nói, nét mặt tỏ vẻ như tình cảm của chúng ta rất tốt.
"Vậy...vậy tiểu đệ xin mặc thử một lúc nhé?
Thiên Hà xoa xoa tay, đây là thần khí cao cấp đấy, đời này chưa từng được khoác lên, chẳng biết mặc vào có cảm giác gì.
Thiên Hà cẩn thận từng chút nhận lấy cà sa, dưới sự chỉ dẫn của Kim Hà mà mặc vào, Kim Hà nói: "Huynh đệ, phải buộc chỗ này lại, buộc cho thật chắc vào, bằng không sẽ rất dễ bị người ta cướp mất."
"Vâng, đại ca thật tốt quá.
Nội tâm Thiên Hà cực kỳ kích động, hay là mình khỏi phải trả lại cho hắn luôn nhỉ? Dù gì thì thần khí đã ở trên người mình rồi, hoàn toàn không cần phải sợ Kim Hà nữa, sau này mình sẽ là Thần Linh vô địch, là bá chủ mạnh nhất lòng Thần Hà này!
Trong khi Thiên Hà đang mải mê tưởng tượng đến cái lúc hắn mặc cà sa, đánh bại Kim Hà và tất cả những Vương khác, đột nhiên toàn thân hắn bị xiết chặt: "Đại ca, xảy ra chuyện gì thế này? Sao thần khí này lại xiết chặt đệ?"
"Không sao, chuyện bình thường thôi, đây gọi là bám chặt thân thể, nếu không sẽ rất dễ bị rơi.
Kim Hà nói.
"Thì ra là thế.
Thiên Hà giật mình, thật không hổ là thần khí cao cấp, nhưng mà sao càng lúc càng chặt hơn thế này? Siết đến ta nhức cả mình.
"Đi!" Kim Hà bỗng nhiên nắm lấy nút thắt trên cà sa, không sai, hắn thắt chặt cà sa lại.
"Kim Hà, con mẹ ngươi, làm gì đấy?
Thiên Hà luống cuống, đây chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, không ngờ Kim Hà lại chơi xỏ mình?
"Thiên Hà, cái thứ đồ khốn nạn nhà ngươi, ông đây bị người ta bắt lên nướng mà ngươi lại thấy chết không cứu hả? Mẹ kiếp, vậy mà còn làm giọng tốt gọi ta là đại ca ư?
Kim Hà cười lạnh một tiếng, tát ngay một bạt tai.
"Ngươi...đó không phải kế của ngươi sao?
Thiên Hà chết đứng người.
"Mưu kế cái đầu của ngươi, ai lại chạy lên đống lửa của người ta diễn mưu bày kế?
Kim Hà chửi ầm cả lên, rồi lập tức kéo theo Thiên Hà xông ra khỏi lòng sông, thẳng đến cây cầu vàng.
Thiên Hà: "..."
"Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
Thiên Hà luống cuống: "Trước kia là do ta không đúng, ta đồng ý bù đắp cho huynh mà, sau này ta sẽ trung thành tuyệt đối với huynh mà, đại ca, huynh tha thứ cho ta lần này đi mà đại ca."
"Nghe sư phụ ta xử lý đi.
Kim Hà cười lạnh.
"Sư phụ của huynh ư? Huynh có sư phụ từ khi nào chứ?
Thiên Hà ngơ ngác.
"Vừa bái xong.
Kim Hà không hề đổi sắc nói, chết tiệt, còn không phải do ngươi bỏ trốn không đến cứu ta, cho nên ta mới có một sư phụ đấy ư.
Trên cây cầu vàng, nhóm người Giang Thái Huyền chờ đợi đã lâu, Kim Hà kéo theo Thiên Hà về tới, vừa tới nơi đã ném Thiên Hà xuống đất, vẻ mặt tươi cười: "Sư phụ, tràng chủ, các vị định quết dầu chiên hay là xiên lên nướng?"
Thiên Hà: "..."
Con mẹ nó, ngươi bán ta à!
"Trước hết lấy tài nguyên đi đã.
Đường Tăng thản nhiên nói, nhóm Long Hạo đã bỏ tiền ra thuê chuyến này thì không thể để bọn họ lỗ vốn được.
"Được.
Kim Hà đảo mắt hung tợn nhìn sang Thiên Hà, bảo thủ hạ dưới tay hắn mang tài nguyên đến đây.
Rất nhanh, từ trong nước có không ít yêu thú nổi lên, mang theo tài nguyên, còn bê thêm một thi thể.
"Bán Thần của Hoang Cổ tộc ư?
Chiến Mặc kinh ngạc nhìn thi thể kia.
"Hửm?
Đám người Giang Thái Huyền cũng tò mò đi qua xem, sao Hoang Cổ tộc còn có thứ này? Không phải bọn chúng biến mất cả rồi sao?