← Quay lại trang sách

Chương 901 Theo vi sư đến Tây Thiên

Trên tinh không, trừ các người ra thì còn có ai nữa?

Giang Thái Huyền nhíu mày hỏi.

Kim Hà lắc đầu: "Ta cũng không biết nữa, bọn ta luôn bị giam giữ bên trong Thần Hà, không cách nào ra ngoài, vậy nên cũng không thể thấy các sinh linh khác."

"Vậy còn những nơi khác, ngươi có biết rõ không?

Giang Thái Huyền lại hỏi.

"Không biết, bọn ta cũng vừa trải qua biến cố, chưa kịp dò xét rõ tình hình.

Kim Hà lắc đầu nói.

Giang Thái Huyền không hỏi thêm nữa, xem ra Kim Hà này không biết được chuyện gì.

"Dưới Thần Hà này có tài nguyên tu luyện không?

Long Hạo hỏi.

"Có một ít, nhưng đến ta cũng không dùng được.

Kim Hà bĩu môi.

"Đương nhiên là ngươi không dùng được.

Long Hạo đảo mắt trắng dã, nhìn về phía Đường Tăng: "Đường Tăng đại nhân, bảo đồ đệ của ngươi đi thu thập tài nguyên đi, dù sao ngươi cũng là do bọn ta thuê đến, cũng không thể để ngươi bị liên lụy được."

Đường Tăng gật đầu, lời này của Long Hạo nói quả không sai, đồ đệ để làm gì chứ? Còn không phải để giúp sư phụ làm việc sao.

"Đồ nhi à, cho ngươi thời gian một canh giờ, mau xuống dưới đem tất cả tài nguyên thuộc lãnh địa của ngươi lên đây.

Đường Tăng nói xong, lập tức đánh ra một Phật ấn chữ 卍, đập thẳng vào người Kim Hà: "Ngươi mà không nghe lời là mất mạng đấy."

Kim Hà khẽ run rẩy, không dám nhiều lời, nhanh chóng lặn xuống đáy sông, thu thập tài nguyên.

Bọn người Giang Thái Huyền cùng ăn thịt nướng, đợi Kim Hà về, thời gian một canh giờ trôi qua rất nhanh, nhưng mãi mà dưới nước không có chút động tĩnh nào.

"Đường Tăng đại nhân, đồ đệ này của ngươi vẫn không biết nghe lời nhỉ, hay là do cách dạy của ngươi nhẹ nhàng quá rồi?

Long Hạo bĩu môi.

Sắc mặt Đường Tăng trở nên khó coi, một Thần Ma cao cấp như mình mà không thu thập nổi một Thần Linh hay sao? Ngày trước Hầu tử mở miệng, một câu sư phụ, hai câu cũng sư phụ, còn cái tên Kim Hà này lại muốn làm phản rồi ư?

"Đợi thêm lát đi, chắc do nhiều tài nguyên quá đó mà.

Chiến Mặc nói.

Sắc mặt Đường Tăng hòa hoãn lại, bỏ đi ý nghĩ lặn xuống nước bắt Kim Hà.

Một canh giờ lại trôi qua, rốt cuộc thì Đường Tăng cũng nổi giận, xắn tay áo định xuống dưới tìm Kim Hà, bỗng nhiên nước sống khuấy động, Kim Hà phá nước ngự không bay lên: "Sư phụ, tài nguyên tới rồi đây."

"Cho ngươi một canh giờ, sao ngươi đi đến tận hai canh giờ? Trên người ngươi có mùigì vậy hả?

Nét mặt Đường Tăng hằm hằm, ngươi hại vi sư mất hết cả thể diện.

"Sư phụ, tài nguyên nhiều lắm, trên người đồ nhi đâu có mùi gì đâu.

Kim Hà biến sắc, vội nói.

"Đồ nhi à, nghe vi sư khuyên bảo một lời, những thứ thị phi trên đời, đều chỉ khiến cho người ta phiền não, chi bằng cắt đứt nó đi.

Đường Tăng nói với vẻ mặt u ám.

Kim Hà biến sắc, xoay người định bỏ chạy, nhưng bị Đường Tăng một phát tóm được, hung hăng đánh cho một trận: "Nếu còn có lần sau, bần tăng không đánh chết ngươi mới là lạ."

"Dạ, dạ, sư phụ, đồ nhi không dám.

Kim Hà gượng đứng thẳng người dậy, ấm ức nói.

"Gọi thủ hạ của ngươi lên đây, làm cho vi sư hai cái ghế, thu thập thêm một ít trái cây, thức ăn, sau đó theo vi sư lên đường.

Đường Tăng nói.

"Lên đường ư? Đi đâu ạ?

Kim Hà ngớ người, ngươi định đưa ta đi?

"Theo vi sư đến Tây Thiên.

Đường Tăng nhàn nhạt nói.

Giang Thái Huyền: "..."

Mẹ nó, ngươi tưởng đang đi thỉnh kinh thật đó à?

Chiếc ghế dựa vàng kim hoa lệ, bên trên khắc vô số phù văn, bốn con hải yêu cấp Đại Đế hóa thành hình người, cẩn thận từng chút nâng lên.

Đường Tăng và Giang Thái Huyền chia nhau ngồi trên hai chiếc ghế dựa, bên cạnh đặt các loại trái cây, thủy sản, lại có Kim Hà khom lưng đứng bên, cẩn thận phục vụ.

Mỗi bên có mội vị nữ tử, đang nhóm lửa nướng các thớ thịt của yêu thú cấp Đại Đế đã được xiên thành từng xâu.

"Biết hưởng thụ quá.

Đám người Long Hạo nhìn với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, không phải chúng ta đến đây để kiếm tiền ư, sao các ngươi lại thành ra sa đọa như vậy?

"Đi thôi, đi tìm cái tên Thiên Hà đại vương gì gì đó nào, thu thập tài nguyên.

Giang Thái Huyền nhàn nhạt nói.

"Dạ, tràng chủ.

Vẻ mặt Kim Hà đầy cung kính, sư phụ hắn là Đường Tăng cũng hết sức tôn kính tràng chủ, vậy nên hắn càng không dám vượt quyền.

Nơi ở của Thiên Hà đại vương không xa, rất nhanh đã đến nơi, Đường Tăng ăn một linh quả, bĩu môi nói: "Đi bắt hắn đến đây, vi sư chờ ngươi."

Kim Hà ngước mắt nhìn Đường Tăng, bất đắc dĩ than thầm, tội nghiệp cho phận Bán Long đáng thương như ta: "Sư phụ, xin cho con mượn cà sa của người một chút."

"Cầm lấy đi.

Đường Tăng hào sảng nói.

Bọn họ lao người xuống sông, Giang Thái Huyền và Đường Tăng ăn xâu nướng, nếm linh quả, về phần đám người Long Hạo, nếu có linh quả thì đã cất đi rồi, không nỡ ăn.

Dưới đáy Thần Hà.

Thiên Hà đại vương đã hóa thành hình người, đang ẩn nấp trong sào huyệt, đến cả Kim Hà đại vương cũng đã bị nướng, hắn không muốn nối gót theo sau.

Kim Hà đại vương tiến thẳng vào sào huyệt của Thiên Hà đại vương, nhìn chỗ của Thiên Hà, sắc mặt của hắn âm trầm xuống: "Thiên Hà, ngươi nhàn nhã quá ha."

"Kim Hà đại vương đó à?

Thiên Hà đại vương sợ ngây người: "Không phải ngươi bị nướng rồi sao?"

Sắc mặt Kim Hà sa sầm, ngươi mong ta bị người ta nướng còn không kịp chứ gì? Sau đó thì ngươi chiếm lấy lãnh địa của ta, cướp đi Vương hậu của ta có đúng không?

Nghĩ đến lúc nãy Thiên Hà đại vương một mình bỏ trốn không có nghĩa khí như vậy, Kim Hà liền tức giận, hắn lạnh lùng nói: "Một bầy kiến hôi, há có thể bắt được bản thần? Bản thần chẳng qua muốn tương kế tựu kế, tiếp cận bọn chúng tìm hiểu tin tức mà thôi."

Thiên Hà đại vương: "..."

Lý do này của ngươi có phải gượng ép quá rồi không? Tương kế tựu kế tiếp cận bọn họ, đến mức tiếp cận đến lên bàn ăn của người ta luôn à?

"Ha ha, Kim Hà đại ca quả nhiên uy vũ, tiểu đệ biết đại ca sẽ không sao, cho nên mới một mình rời đi, một bầy kiến hôi, tiểu đệ mà ra tay, há chẳng phải làm hỏng đại sự hay sao?

Thiên Hà đại vương tươi cười nói.

Trong lòng Kim Hà cười lạnh một tiếng, hóa chiếc cà sa hiện lên trong tay, bảo quang lấp lánh, lại còn có những tia kim quang lưu chuyển: "Thấy chứ? Đây là thần khí mà bản thần giành lấy được."

"Thần khí à?

Thiên Hà đại vương kinh ngạc thốt lên.

Ở Thần giới, thần khí cấp thấp không đáng là gì, nhưng nơi đây là trần gian, hơn nữa, xem chiếc cà sa này thật không phải đồ tầm thường, Kim Hà đại vương thật sự cướp được thần khí sao?

Chẳng lẽ đúng thật như lời hắn nói, giả vờ tiếp cận bọn chúng sao? Trên bàn ăn, biến mình thành một món ăn để dễ dàng ra tay đắc thủ ư?