Chương 912 Thần dược
Phàm là người có chiến công, bản thần hạ lệnh, có thể dùng tài nguyên đổi lấy công pháp của bản thần.
Hoang Nộ hạ lệnh trước Hoang Cổ tộc.
"Ngươi điên rồi à?
Năm Thần Linh còn lại đồng thời lên tiếng, công pháp của bọn họ hiện nay là Thần cấp, có thể tu luyện đến cấp Thần Linh, thế mà lại lấy ra truyền thụ ư?
Hơn nữa Hoang Cổ tộc này lớn cỡ nào cơ chứ, ai biết được liệu có xảy ra biến cố gì, khiến cho công pháp bị truyền ra ngoài hay không?
"Bản thần là một trong các lão tổ Hoang Cổ tộc, có trách nhiệm dẫn dắt chấn hưng Hoang Cổ tộc!"
Hoang Cổ trầm giọng nói, hiên ngang lẫm liệt: "Để Hoang Cổ tộc ta quật khởi, sao có thể thiếu công pháp được? Ta muốn biến tộc nhân ta người người thành rồng, ta muốn biến tộc nhân ta người người thành Thần!"
"..."
Năm vị Thần Linh chết trân tại chỗ, lý tưởng của ngươi liệu có xa vời quá rồi không?
Lời ngươi nói nghe thật hay quá đấy, nhưng ta không thể không nói, ngươi làm vậy cũng đồng thời là tự chui đầu vào rọ, một khi những Thần Linh khác biết được công pháp của ngươi, rồi sẽ tìm được nhược điểm của ngươi, ngươi sẽ chết rất thê thảm.
Hơn nữa, khi có người có được tất cả công pháp của ngươi, tương lai chưa chắc đã không thể thay thế ngươi!
Bọn họ hiểu rất rõ, một thân thực lực này của mình từ đâu mà có, chúng hoàn toàn chỉ là dùng đồ đắp nặn lên, nếu có người có công pháp giống hệt, lại đạt đến trình độ như bọn họ, thì rất có thể họ không phải đối thủ.
Đối với ý nghĩ của Hoang Nộ, năm tôn Thần Linh sẽ không nói gì, nhưng cũng sẽ không tham gia, công pháp Thần cấp ắt sẽ truyền, nhưng sẽ chỉ cho đệ tử và huyết mạch của mình, chứ không phải bất kỳ một tộc nhân nào cũng có thể học được.
Có vài thứ, không thể nào công khai!
Hoang Nộ không quan tâm đến bọn họ, hắn chỉ quan tâm có thể kiếm được tiền là được, ai mà không muốn có công pháp Thần cấp? Nhưng khi có tiền trong tay thì hắn có thể mua cái tốt hơn!
"Ta nên mua một bản trung cấp hay cao cấp đây?
Mặc dù hiện giờ Thần Ma đạo tràng vẫn chưa có bản Thần cấp, nhưng hắn tin rằng chắc chắn sẽ có.
Bây giờ hắn cần kiếm tiền, rất nhiều rất nhiều tiền.
Tộc nhân Hoang Cổ tộc biết được tin này thì nhốn nháo cả lên, đó là công pháp Thần cấp đấy, còn có thể tu luyện đến cấp Thần Linh, vậy mà lão tổ Hoang Nộ đồng ý lấy ra sao?
Dùng tài nguyên mà đổi sao? Cái này không thành vấn đề!
Nhưng để được như vậy, trước hết bọn hắn cần có chiến công, trong trận chiến với Nhân tộc cao đẳng, giết được càng nhiều kẻ địch, mới có thể dùng tài nguyên trao đổi, như vậy bọn hắn sẽ còn cướp được càng nhiều tiền tài từ Nhân tộc cao đẳng nữa.
Ầm ầm
Lúc này, lại thêm một thế lực đến vùng đất phong ấn, Phệ Nguyên Thần tộc xuất hiện, gia nhập chiến trường, giúp Nhân tộc cao đẳng chống lại sự xâm chiến của Hoang Cổ tộc.
"Ám Vân Thần, đây là một ngàn vạn, đánh trả Phệ Nguyên Thần tộc bằng bất cứ giá nào!" Đoạn Thiên truyền âm tới, lập tức chuyển khoản một ngàn vạn điểm Thần Ma.
"Đó là tộc của chính ngươi mà.
Ám Vân không sao hiểu được, con người ngươi thật quá nhẫn tâm, chi tiền để đánh người nhà ư?
"Ngươi đừng nói gì nữa, ta mà còn có tộc gì sao?
Đoạn Thiên cười lạnh nói: "Bằng bất cứ giá nào cũng phải đánh bọn chúng, sau khi nuôi thành thánh dược, ta sẽ giúp các ngươi mở trại nuôi."
"Được thôi, nếu ngươi đã giao tiền thì ta cũng không nhiều lời nữa, nhưng đối phương có đến bốn vị Thần Linh, để thuê cường giả từ đạo trạng, e rằng một ngàn vạn này sẽ không đủ đâu.
Ám Vân nói.
"Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ ra giúp các ngươi.
Đoạn Thiên nói: "Hoặc là, mời hai vị bảo an ra tay."
Thủ Hộ tộc lại xuất phát, hướng thẳng đến chiến trường, chặn đường Phệ Nguyên Thần tộc.
"Nhóc Ám Vân, ngươi đang tìm chết đấy!" Bốn vị lão tổ Thần Linh tức giận nói.
"Thế nào, Thần Linh cũng dám ra tham chiến sao?
Ám Vân cười lạnh một hồi, nếu Thần Linh dám ra đây thì hắn cũng dám thuê Thần Ma đạo tràng đến giúp.
Trận chiến bây giờ vẫn chưa liên quan đến Thần Linh, một khi có Thần Linh nhúng tay vào, các Thần Linh khác sẽ đứng ngồi không yên, lập tức mở ra hồi kết cho trận chiến.
Trong lúc bốn tộc lao vào hỗn chiến, chợt nghe thần âm truyền đến: "Mặc Thần Võ Thần ta, hôm nay thành lập Chư Thần Đồng Minh, kính mời chư thần gia nhập, cùng hưởng tín ngưỡng chư thiên!"
Sức mạnh tín ngưỡng là thứ tốt, lúc bọn họ ở Thần giới, nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ đã tới trần gian, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.
Nếu toàn bộ hạ giới, và khắp cả tinh không đều tín ngưỡng bọn hắn, vậy khi bọn hắn đến Thần giới, cũng giống như bật hack vậy, thăng tiến một cách nhanh chóng, vượt mặt từng tôn thần một.
"Khẩu khí lớn thật.
Một tiếng cười lạnh vang lên, nhóm Thần Linh như Đoạn Thiên cùng cười chế nhạo, cùng hưởng tín ngưỡng chư thiên ư, ngươi có năng lực này sao? Ngay cả Thần Ma đạo tràng cũng không dám nói câu đó.
Grào
Đây là...tiểu Thần giới chấn động, một tiếng gầm thét truyền đến, chấn nhiếp thiên địa, một luồng thần quang sáng chói phát ra, thần uy chấn động, một ngọn núi cao đến ngàn trượng ầm ầm sụp đổ.
Ngọn núi sụp đổ, hào quang cùng vạn đường thần quang sáng chói, một cảnh tượng hư ảo xuất hiện, đó là một tòa cung điện, còn có một mảnh dược viên, bên trong khu vườn, có vô số thần dược rải khắp nơi trên mặt đất, vô số kỳ trân.
"Đó là...thần dược sao?
Mắt các Thần Linh rực lên như lửa cháy, ào ạt ngự không tiến về phía đó.
"Không ngờ chỗ này lại có thần dược, rốt cuộc tiểu Thần giới này là do ai tạo ra vậy?"
"Trước hết kiểm định xem đó là ảnh ảo hay là đồ thật đã.
Mặc Thần Võ Thần nói.
Các vị Thần Linh lần lượt đến, các Thần Ma Đồng Minh đương nhiên cũng không chịu bị bỏ lại phía sau, cũng nhanh chóng tìm đến.
Đại Đế nhấc ghế, Thần Linh đồng hành theo sau, Long Hạo và Chiến Mặc đã đến, mọi người không kìm nổi hiếu kỳ nhìn thoáng qua, các Thần Linh đều đang đứng ở một bên, hai người làm thế, không khỏi quá ngông cuồng.
Grào
Tiếng gầm thét lại truyền đến, phía dưới, một con thú hoang cấp Thần Linh gầm thét, con thú hoang này không có linh tính, e rằng thực lực cũng chẳng được đến đâu.
Con thú hoang này bị một sợi xích đen trói lấy, xiết chặt toàn thân, sau lưng nó là một cái hố đen, sợi xích biến thành màu đen có lẽ là do từ cái hố kia tràn ra.