← Quay lại trang sách

Chương 914 Vốn không phải người

Đi, xuống dưới xem thử."

Chư thần lần lượt đi xuống, nhóm người Long Hạo cũng không nhịn được, lần này năm vị Thần Ma cao cấp đều đến, nếu có thần dược, bọn họ nhất định sẽ lấy một phần.

Cái hố to như thế nhưng bên dưới lại không hề tối đen, mà ngược lại sáng rõ như trên đất vậy, Thần Nguyên khí lại càng lúc càng dày.

Hít sâu một hơi, các Thần Linh đều vô cùng kích động: "Thần Nguyên khí ở đây dày quá, chỗ này chắc chắn có thần dược."

"Nếu tu luyện ở đây, trong một năm sẽ được khôi phục.

Các Thần Linh còn lại thốt lên kinh ngạc.

"Đúng vậy, chỗ này cực kỳ dày đặc.

Năm tôn Thần Linh của Hoang Cổ tộc đầy vẻ say mê, nó giống như vùng đất cơ duyên bọn họ đã tiến vào vậy, nơi có Thần Nguyên khí dồi dào.

Mặt Hoang Nộ không chút biểu cảm, không có cảm giác gì cho mấy, Thần Nguyên khí ở đây có nhiều thêm nữa, cũng không thể đem đi được, nhiều lắm là ở lại tu luyện một lúc, nhưng thứ bọn họ muốn là tài nguyên.

Hơn nữa, hắn biết linh khí Tiên Thiên không kém gì Thần Nguyên khí, thời gian ngồi đây tu luyện đã đủ cho hắn kiếm được rất nhiều tiền.

Thần Nguyên khí tràn đầy, mặc dù chư thần đều kích động nhưng lại không quên mục đích ban đầu của họ.

Nơi này chỉ có một lối đi, Thần Nguyên khí dày đặc kia cũng từ đó mà ra, càng đi vào bên trong, Thần Nguyên khí càng đậm.

"Võ Thần điện ư?"

Đi không bao lâu, trước mặt đã xuất hiện một toà cung điện màu vàng kim, cung điện lấp lánh ánh sáng vàng rực rỡ, khắc hoạ đường vân, còn có đồ án hình dị thú, bên trong có treo một bức tranh, trong tranh là một vị nam tử điều khiển kim long nhìn xuống đại địa.

"Là hắn, Chân Thần La Thiên!" Đoạn Không thốt lên.

"Chân Thần ư?

Chư thần chấn kinh, đây là cung điện của một vị Chân Thần sao?

Chư thần đều vô cùng kích động, nhao nhao bay về phía Võ Thần điện.

Ầm

Cách ngàn dặm ngoài Võ Thần điện, hư không dậy sóng, những lưỡi kiếm bay loạn đến, lưỡi kiếm sắt bén cắt vào hư không, một vị Thần Linh không kịp né tránh đã bị lưỡi kiếm lấy mạng tức thì.

"Không hay rồi, đây chắc là trận pháp do La Thiên bày ra, cấp Chân Thần.

Lòng Đoạn Không chùn xuống, vội vàng lùi bước.

"Thủ đoạn của Chân Thần đã qua nhiều năm như vậy rồi, chi bằng chúng ta liên thủ thử dùng sức phá trận xem sao!" Mặc Thần Võ Thần nói.

"Có thể thử.

Đoạn Không gật đầu, các Thần Linh khác cũng im lặng đồng ý.

"Động thủ, hợp sức cùng tấn công vào một điểm."

Đoạn Không quát khẽ một tiếng, thần lực mãnh liệt trong cơ thể tập trung vào một chưởng đánh ra: "Phệ Thần Chưởng."

"Thuỷ Mặc Thiên Hạ!" Chưởng của Mặc Thần Võ Thần vừa nhấc lên, ánh sáng đen như mực lấp loé, phía sau xuất hiện một bức tranh sơn thuỷ, luồng thần lực mãnh liệt ầm ầm đi tới.

"Thiên Nguyên Nộ Chưởng!"

"Thí Thần Chỉ!"

"..."

Các vị Thần Linh liên thủ, đồng thời tấn công vào một điểm, nhóm người Long Hạo lại không ngừng lùi lại, không ra tay.

Ầm

Theo đợt tấn công, những đường kiếm sắc bén lại xuất hiện, chặn đứng vạn luồng khí tức đánh tới, khiến cho hư không vỡ tan, vài tôn Thần Linh chết ngay tại chỗ, bọn người Đoạn Không sợ hãi thoái lui.

"Sức mạnh ghê gớm thật!" Chư thần kinh hãi, Đoạn Không quét mắt nhìn nhóm người Long Hạo, tức muốn xịt khói, bọn ta xuất thủ mà các ngươi lùi lại là sao? Lại định kiếm lợi à?

"Sao các ngươi không ra tay?

Đoạn Không nổi giận: "Nếu các ngươi ra tay, rất có thể chúng ta đã thành công rồi."

Những Thần Linh khác cũng tức giận nhìn bọn Long Hạo, bọn ta mặc nguy hiểm ra tay mệt gần chết, vậy mà các ngươi lại đứng phía sau xem kịch ư?

"Đừng dùng chỉ số thông minh của các ngươi mà đánh giá thấp nhãn lực của bọn ta.

Long Hoạ bĩu môi, ăn xâu thịt nướng, kiêu căng nói: "Nếu bản long xà không nhìn lầm thì đây là một trận pháp Thần cấp."

"..."

Con mẹ ngươi đùa ta đấy à? Chẳng lẽ bọn ta không nhìn ra đây là trận pháp Thần cấp hay sao? Bọn ta còn biết đây là cấp Chân Thần đấy, ngươi có thể đừng cao ngạo vì cái chuyện vô tri đó được không?

Chư thần tức điên lên, hận không thể lập tức giết ngay bọn hắn, đám này muốn giỡn mặt đây mà.

"Trận pháp này rất dễ phá.

Long Hạo lại nói.

"Hả?

Đám người sững sờ, nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc: "Ngươi đang nói giỡn hả?"

Tên Đại Đế tép riu như ngươi, một tên khốn chỉ biết kiếm lợi, đi nói với bọn ta rằng trận pháp cấp Chân Thần rất dễ phá ư?

"Nếu ta phá được rồi, mà thực lực của ta lại yếu, lỡ bên trong có đồ tốt mà các ngươi lại không chịu chia cho ta thì phải làm sao?

Long Hạo bĩu môi nói.

"Ngươi có cách phá trận thật à?

Mặc Thần Võ Thần và Hoang Cổ tộc đồng thời nhìn về phía Long Hạo, ngay cả Đoạn Không cũng nhìn chằm chằm vào hắn một cách gay gắt.

Đoạn Không nhớ đến hai chiếc nhẫn kia và truyền tống trận cao cấp nọ, nếu do Long Hạo luyện chế thành, chưa nói đến việc có thể phá được trận pháp cấp Chân Thần không, nhưng ít nhất thì kỹ năng bày trận cũng hơn bọn họ.

"Ta lấy danh nghĩa Yêu tộc của mình ra đảm bảo, có thể phá được trận, nếu không phá được, từ nay về sau ta sẽ không phải là người.

Long Hạo trầm giọng nói.

"..."

Chư thần trầm mặc, bọn ta phải làm thế nào bây giờ? Lời cam đoan này có ngươi chẳng có tí tác dụng quái quỷ nào cả, ngươi vốn không phải người rồi mà.

"Khụ, bọn ta có thể phá trận pháp này, thậm chí, có thể phá cả trận pháp ở bên trong.

Chiến Mặc vội hắng giọng một tiếng, tự tin nói: "Nhưng sau khi phá, thì mấy món trong đó chia thế nào?"

"Các ngươi muốn chia thế nào?

Đoạn Không lạnh lùng nhìn hắn.

"Năm phần.

Chiến Mặc nói.

"Nhiều thế lực như vậy mà ngươi dám nói ngươi muốn một nửa sao?

Mặc Thần Võ Thần cười lạnh, năm phần, chi bằng để bọn hắn từ từ nghĩ cách.

"Một phần thôi.

Hoang Nộ lên tiếng.

Chiến Mặc ngẩn người, ngươi ép giá kiểu này có ác quá rồi không?

"Đúng, một phần.

Đoạn Không vội vàng nói.

"Một phần á? Vậy các ngươi cứ chịu chết đi, đợi các ngươi chết hết thì bọn ta mới mở.

Long Hạo cười lạnh nói: "Không thì, mọi người cứ dây dưa với nhau, ta xem các người làm cách gì mở được."

Một phần ư? Nhỡ bên trong không có thứ gì tốt, vậy tiền bọn ta bỏ ra thuê còn không lấy lại được vốn.

"Ba phần, đây là giới hạn cuối cùng của bọn ta rồi đấy.

Chiến Mặc cất giọng lạnh lùng.

"Một phần rưỡi.

Hoang Nộ mở miệng nói, hắn từng tiếp xúc với đám người kia, sao lại không biết họ không có cái gì gọi là giới hạn cuối cùng cả, chỉ cần cứng rắn một chút, thì có thể ép giá xuống.

"Không được, ít quá.

Chiến Mặc nói bằng giọng lạnh lùng: "Nếu không mọi người giải tán hết đi, coi như chỗ này chưa từng xuất hiện."

Giải tán á? Xem như chỗ này chưa từng xuất hiện ư?