Chương 918 Thần điện đâu?
Tuy trong lòng rất khó chịu nhưng họ không dám nói ra, họ không muốn đắc tội loại nhân tài chuyên nghiệp như Gia Cát Thần Hầu, thế nên chỉ đàng vội bay đến hướng dược điền, thu thập thần dược.
Thần dược trong dược điền khá nhiều, có khoảng hơn trăm gốc, đều đã trưởng thành, không biết đã sống bao nhiêu năm, dược lực vô cùng dồi dào.
"Đáng tiếc trận pháp đã bị hủy, những gốc thần dược cấp Chân Thần này cứ như vậy mà khô héo.
Gia Cát Thần Hầu nhìn đến trung tâm dược điền, nơi có cái cây con bị khô héo.
"Thần dược cấp Chân Thần ư?
Các Thần Linh đều khẽ giật mình, nhìn về phía cây con bị khô héo kia, không khỏi có chút tiếc nuối.
"Nếu không phải trận pháp bị hủy hoại, thần dược này hấp thụ toàn bộ tinh túy của cả dược điền thần dược, chắc chắn có thể trưởng thành.
Gia Cát Thần Hầu lại nói.
Lần này, các Thần Linh lại không tiếc một chút nào, nhiều thần dược như vậy, dùng để bồi dưỡng một cây dược liệu Chân Thần ư? Dù dược liệu cấp Chân Thần có quý, nhưng nếu chỉ có một cây thì không đủ chia.
Lấy dược liệu xong, mọi người lại đi tra xét, thấy không còn gì nữa thì mới bỏ đi.
"Thần Hầu đại sư, không biết ngài có thể đến Nhân tộc cao đẳng của ta làm khách không?
Đoạn Không bỗng nói.
"Chư Thần Liên Minh của ta cũng mong đại sư có thể ghé thăm.
Mặc Thần Võ Thần mở miệng nói.
"Hoang Cổ tộc ta sẵn sàng nghênh tiếp.
Thần Linh Hoang Cổ tộc cũng lên tiếng.
Vẫn còn nơi an nghỉ của Chân Thần vẫn chưa tìm được, nếu tìm được mộ Chân Thần, đến lúc đó còn phải trông cậy vào Gia Cát Thần Hầu.
"Dễ bàn, dễ bàn.
Long Hạo mở miệng: "Đến lúc nào mọi người cần đến ta, cứ cho ta mấy trăm cây linh dược Đế phẩm, ta và Thần Hầu đại nhân sẽ đến ngay."
Chư thần: "..."
Con mẹ nó, ngươi không thể cút sang một bên hay sao? Bọn ta nói chuyện với Thần Hầu đại nhân, ngươi là cái thá gì chứ?
Hoang Nộ không nói gì, hắn đã hạ quyết tâm, đến lúc đó phải đi trước Long Hạo một bước, thuê Gia Cát Thần Hầu, cũng kiếm được một mớ.
Số tiền lần này Long Hạo kiếm được, hắn nhìn đến đỏ cả mắt, lại còn được chia hai phần, phí xuất thủ, thuê Gia Cát Thần Hầu thì tốn mấy đồng chứ? Đám người này không chỉ thanh toán giùm Long Hạo, mà còn giúp hắn kiếm một món hời.
"Bản thần phải về khôi phục trước đã, cáo từ.
Mặc Thần Võ Thần ném ra một câu rồi ngự không rời đi.
Thần lực của những Thần Linh này chưa khôi phục, bây giờ có thần dược, sau khi chào hỏi mấy câu với Gia Cát Thần Hầu thì không đợi được nữa mà bỏ đi, trở về khôi phục thần lực.
Nhóm Long Hạo cũng trở về, tiền kiếm được lần này còn phải chia ra, nó không dám độc chiếm.
"Mộ Lạc, xem giúp ta những thứ này đáng giá bao nhiêu tiền.
Long Hạo lấy ra tất cả những thứ thu được.
"Trừ phí thuê ra thì giá trị còn khoảng một trăm tám mươi triệu.
Mộ Lạc nói.
Nếu không chia thần đan và thần dược cho năm vị Thần Ma, thì thu hoạch chuyến này chắn chắn có thể có đến hai trăm triệu, nhưng Long Hạo không hối hận, mất viên đan dược có thể kéo gần quan hệ thêm một chít, sau này mới có thể giúp hắn làm nhiệm vụ tốt hơn.
Mặc dù đều là hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ra chút sức với toàn lực xuất thủ là hai khái niệm có khác biệt rất lớn.
"Không biết mộ Chân Thần lại được bao nhiêu tiền nhỉ?
Long Hạo thầm nói, sau đó hỏi: "Các người có thu thần điện luôn không?"
"Phàm là thứ có giá trị, đều thu.
Mộ Lạc thản nhiên nói.
"Đi, mang theo đồ đệ Thiên Hà của ngươi, chúng ta lập tức lên đường.
Long Hạo dặn dò Chiến Mặc một tiếng, rồi lại đi vào Võ Thần điện, ba tên lập tức đào, tách Võ Thần điện ra khỏi mặt đất, sau đó lại đào cả đình nghỉ mát ở dược điền.
"Thần điện của Chân Thần, chắc chắn rất có giá trị.
Long Hạo nhếch miệng cười nói.
"Mau đi, Thần Nguyên khí ở chỗ này rất dồi dào, những vị Thần kia rất có thể sẽ quay lại đấy.
Chiến Mặc nói.
Chiến Mặc trực tiếp bẻ xoắn không gian, giấu thần điện đi, dưới sự dẫn dắt của Thiên Hà đại vương, nhanh chóng chạy về đạo tràng.
"Trị giá..năm trăm triệu!" Da mặt Mộ Lạc giật giật, độc ác quá, các người đem thần điện đến đây thật luôn đó hả: "Luyện chế thần điện này lãng phí rất nhiều vật liệu, lại thêm thời gian qua đi, thần tính trong thần điện này không còn thừa lại nhiều, cũng gần như một món phế phẩm, cái đình nghỉ mát này không đáng tiền, một trăm vạn điểm Thần Ma."
"Đa tạ, đa tạ.
Một người một thú vội vàng nói.
Bọn họ làm với tinh thần kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu, lúc đào thần điện đến đây, còn không nghĩ nó sẽ đáng tiền như vậy, còn nhiều hơn thu hoạch của bọn họ.
Mà lúc này đây, Hoang Nộ đang lén lút tiến vào cái hố, khóe miệng ánh lên một nét cười lạnh: "Thần điện của Chân Thần, giá trị hẳn không nhỏ, mặc dù tài nguyên phong phú, nhưng còn phải chia ra, sao có thể sánh bằng thần điện được?"
"Bọn Long Hạo chắc chắn không ngờ tới ta sẽ trở lại mang thần điện đi.
Trên mặt Hoang Nộ lộ vẻ đắc ý, không dễ dàng gì mình mới thoát khỏi mấy Thần Linh kia mà ra đây một mình.
Có điều, chỉ lát sau, Hoang Nộ ngây cả người, mẹ kiếp, thần điện đâu rồi? Sao chỉ còn lại mỗi cái hố thế này? Cả đình nghỉ mát cũng mất là sao?
Chỗ Võ Thần điện chỉ còn lại một cái hố, chỗ đình nghỉ mát cũng thế, trừ cái hố trên mặt đất ra thì khắp nơi đều trụi lủi, cả một khung cảnh đìu hiu, còn mang theo vẻ bi thương.
Mẹ nó chứ, các ngươi quá đáng thật, cho dù đào ba tất đất, cũng không sạch sẽ bằng các ngươi nữa!
"Hoang Cổ tộc, Hoang Nộ đó ư?
Một giọng nói kinh nghi truyền đến, Mặc Thần Võ Thần cũng đến, nhìn thấy cái hố, sắc mặt hắn rất chi là đặc sắc: "Hoang Cổ tộc của ngươi đã nghèo đến bước đường này rồi sao?"
Da mặt Hoang Nộ giật giật, ta rất nghèo, nhưng không phải ta làm!
"Các ngươi ở đây làm gì vậy?
Đám Thần Linh Đoạn Không cũng đêm, sắc mặt nghi hoặc, một lát sau, cả tập thể sững sờ, rốt cuộc các ngươi nghèo đến mức nào?
"Không phải bọn ta làm mà.
Hai vị Thần Linh đồng thời lắc đầu, Mặc Thần Võ Thần nói: "Chỗ này có Thần Nguyên khí dồi dào, ta định đến đây khôi phục, ai biết lại thành ra thế này.
.
"Ta, ta...
Hoang Nộ há hốc miệng, thần lực của ta không ít, ta tới đây khôi phục cái gì?