← Quay lại trang sách

Chương 919 Khích lệ tộc nhân hậu bối

Hai vị Thần Linh liếc xéo hắn một cái, trong mắt lóe lên một tia kiêng kỵ: "Hoang Cổ tộc quả nhiên có cái nhìn độc đáo, thần điện kia bị hủy rồi, cũng có thể đem chế tạo thành vài thứ nhỉ? Xem ra ở Hoang Cổ tộc có luyện khí sư Thần cấp đây."

Hoang Nộ: "..."

Trong tiểu Thần giới có vô số cơ duyên, trận chiến diễn ra không ngừng.

Đừng thấy chuyến đi Võ Thần điện, chư thần không hỗn chiến, mà lại chia đều với nhau, đó là bởi vì Thần Ma Đồng Minh đưa đến cho bọn họ chấn động quá lớn.

Trận pháp thì cần có Gia Cát Thần Hầu phá trận, xét về chiến lực thì có Đường Tăng đứng ở kia, ngay cả đòn tấn công của Chân Thần cũng không hạ nổi, vậy còn ai trong số họ dám kích động gây chiến nữa?

Lại thêm chuyện kì dị xảy ra với thú hoang cấp Thần Linh trước đó, huyết dịch bị hút cạn khô, dưới tình hình đó, nếu bọn họ còn khai chiến, khả năng rất cao sẽ bị người khác chiếm tiện nghi, còn bản thân mình lại không có chút thu hoạch nào.

Hoang Nộ bỏ đi, giờ phút này hắn chỉ hận chính mình, tại sao phải đi chia tài nguyên, đợi lấy được Thần điện rồi chia, cũng đâu có thiếu mất phần nào đâu.

Thu hoạch của các đại thế lực đều do một người nắm giữ, đợi đến khi quay về rồi sẽ tự chia, đám người Hoang Nộ cũng là quay về chia tài nguyên trước, sau đó mới trở lại đây.

Long Hạo thì khác, ném hết vào đạo tràng, thoắt một cái đã quay trở lại, lại thêm còn có đệ tử cấp Thần Linh là Thiên Hà đại vương, tốc độ không hề chậm hơn các Thần Linh khác.

"Đồ nhi à, chia cho ngươi năm ngàn vạn, chắc không chê ít chứ?

Chiến Mặc nói.

"Không chê ít, không chê ít.

Thiên Hà đại vương vui mừng, bản thân mình chỉ chạy việc vặt, mà được chia nhiều như vậy, đều nhờ Chiến Mặc hào phóng.

Còn chia đều ư? Thiên Hà đại vương hiểu rất rõ, đó là chuyện không thể nào.

"Thế lực Thần Ma Đồng Minh mau chóng tập hợp.

Giọng nói của Yên Tuyết Hàn vang lên, truyền đi khắp bốn phía Thần Ma đạo tràng.

"Chuyện gì thế?

Long Hạo nghi hoặc.

"Thú hoang sắp đánh đến đây.

Yên Tuyết Hàn nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Đông đảo thú hoang được tập hợp dưới sự triệu tập của một tôn thú hoang cấp Thần Linh, đang chạy thẳng đến chỗ chúng ta."

"Chẳng phải thú hoang không có linh tính sao? Làm thế nào lại biết tập kết?

Long Hạo nghi ngờ nói.

"Ta cũng không biết.

Yên Tuyết Hàn lắc đầu: "Đột nhiên đám thú hoang tập kết, chạy thẳng đến chỗ này của chúng ta."

"Trước hết ngăn chặn cuộc tiến công rồi nói.

Chiến Mặc trầm giọng nói.

Nhóm người Ám Vân cũng mang theo thủ hộ trở về, Thần Ma Đồng Minh xảy ra chuyện, tất nhiên bọn họ cũng muốn ra sức.

"Hai vị bảo an của chúng ta đâu?

Long Hạo hỏi.

"Còn đang treo Thiên Nhai Võ Thần lên đánh.

Nét mặt Yên Tuyết Hàn đen lại, bọn họ không hành hạ Thiên Nhai Võ Thần điên cuồng thì không hả giận.

Rất mau, Hạ Sơn và Hứa Hằng đến, Đoạn Thiên cũng tới, có điều Đoạn Thiên đã thay đổi dung mạo, che giấu khí tức, nếu không xem xét kĩ thì đến Thần Linh cũng không nhận ra được.

Cùng lúc đó, các thế lực khác cũng gặp phải tình trạng tương tự, bị thú hoang đến tấn công, thú hoang cấp Thần Linh từ trong thâm sơn chạy ra, gầm thét lao đến.

"Những con thú hoang này cũng là tiền, mọi người giết nhiều một chút.

Long Hạo xoa xoa tay nói.

"Phái Thần Hà ta xin được đi trước.

Ba vị Thần Linh nhóm Kim Hà lên tiếng quả quyết, chuyện kiếm tiền, đâu thể thiếu phần bọn họ.

Grào

Tiếng gào thét truyền đến, nơi xa xa bụi phủ đầy trời, đất trời u ám, một mảng tối đen, đó là đàn thú hoang, mọi người liếc mắt nhìn qua, không dưới một vạn con, yếu nhất cũng là cảnh giới Hoàng Giả.

Thú hoang đứng đầu là một tôn Thần Điểu, nó xòe hai cánh che khuất bầu trời, cánh chim vừa vỗ, đã làm dậy gió bão đầy trời.

"Một con thú hoang cấp Thần Linh, thế này là đang dâng tiền đến cho chúng ta đây mà.

Kim Hà mở miệng nói.

"Động thủ!"

Đoạn Thiên quát nhẹ một tiếng, sau đó xuất thủ trước tiên, trực tiếp đối đầu với con thú hoang Thần Linh.

Trong nháy mắt, trận chiến đã được bắt đầu, nhóm người Long Hạo cũng không để tuột lại phía sau. Bên phe Thần Ma Đồng Minh, từng tôn Thần Nhân ngự không, Đại Đế, Hoàng Giả cũng theo đó tiến lên, còn về Vương Giả, bọn họ không tham gia mà chỉ phụ trách nhặt xác là được.

Kim Hà đại vương vung tay lên, lập tức đánh chết một con thú hoang lớn, ngoại trừ những con thú hoang cấp Thần Linh, còn lại không khác gì lũ sâu bọ.

Các thế lực khác cũng gặp phải sự tấn công của thú hoang, Phệ Nguyên Thần tộc khá thê thảm, Chân Thần của họ vẫn chưa thoát khỏi trói buộc, nhất thời khó mà hạ được thú hoang cấp Thần Linh, thủ hạ cường giả Thần Nhân phải lấy hai chọi một mới có thể ngăn chặn được một tôn thú hoang.

"Đừng đi mời Đoạn Thiên, y đang làm việc lớn, đừng quấy nhiễu y.

Bốn vị lão tổ Thần Linh cắn răng nói.

Đây đều là tiền, khi đến lúc họ sẽ liên hệ Chiến Mặc để mua ánh sáng pháp tắc, nếu mời Đoạn Thiên ra đây, bọn họ chắc chắn phải chia cho hắn một phần.

"Giết, giết địch tích chiến công, có thể đổi công pháp của bản thần.

Giọng nói của Hoang Nộ Hoang Cổ tộc chấn động cả hư không: "Những thú hoang này cũng là tài nguyên!"

"Hoang Nộ, ngươi...ây.

Các Thần Linh khác há hốc mồm, sau cùng chỉ đành thở dài một tiếng, không biết phải nói hắn thế nào.

"Bản thần làm vậy là đang khích lệ tộc nhân hậu bối.

Hoang Nộ trầm giọng nói, làm ra dáng vẻ ta đây là vì đại nghĩa chủng tộc.

Mấy vị lão tổ Hoang Cổ không nói gì nữa, có nói mấy lần cũng vậy, cuối cùng chỉ đành theo hắn.

Cuộc tấn công của thú hoang không mạnh, ngoại trừ Phệ Nguyên Thần tộc, các đại thế lực đều có thể ứng phó dễ dàng, bọn họ không chỉ có một cường giả cấp Thần Linh, đám thú hoang này chỉ như đang đưa tài nguyên tới.

Bắt được thú hoang, Đoạn Thiên nói thẳng: "Ta muốn con thú hoang cấp Thần Linh này, còn lại thì các người chia, được chứ? Thú hoang Hoàng phẩm các người cứ giữ lại, ta mua."

"Cũng được.

Mọi người gật đầu, một con thú hoang cấp Thần Linh có đáng giá mấy cũng không bằng được nhiều thú hoang thế này, hơn nữa, bọn họ còn trông vào việc sau này trồng được thánh dược, cho Đoạn Thiên một chút lợi để lôi kéo tình cảm là vô cùng cần thiết.